Otto IV của Thánh chế La Mã

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Otto IV
Con dấu của Otto IV
Hoàng đế La Mã Thần thánh
Tại vị1209–1218
Đăng quang21 tháng 10 năm 1209, Rome
Tiền nhiệmHenry VI
Kế nhiệmFrederick II
Vua La Mã Đức
Tại vị1198–1209
Đăng quang12 tháng 7 năm 1198, Aachen
Tiền nhiệmHenry VI
Kế nhiệmFrederick II
Vua của Ý
Tại vị1208–1212
Tiền nhiệmHenry VI
Kế nhiệmHenry VII[1]
Vua của Burgundy
Tại vị1208–1215
Tiền nhiệmPhilipp xứ Schwaben
Kế nhiệmFrederick II
Thông tin chung
Sinh1175
Mất19 tháng 5 năm 1218 (42-43 tuổi)
Harzburg
Phối ngẫu
Hoàng tộcWelf
Thân phụHeinrich Sư tử
Thân mẫuMatilda của Anh
Tôn giáoCông giáo La Mã

Otto IV (1175 – 19 tháng 5 năm 1218) là Hoàng đế La Mã Thần thánh từ năm 1209 cho đến khi ông qua đời vào năm 1218.

Otto dành phần lớn thời gian đầu đời ở AnhPháp. Ông đã đi theo chú mình Richard Tim sư tử, người đã phong ông làm Bá tước xứ Poitiers vào năm 1196. Với sự ủng hộ của Richard, ông được bầu làm Vua Đức trong một cuộc bầu cử gây tranh cãi vào năm 1198, gây ra cuộc nội chiến kéo dài 10 năm. Cái chết của đối thủ ông, Philipp xứ Schwaben, vào năm 1208 đã khiến ông trở thành vị vua duy nhất của Đức.

Năm 1209, Otto hành quân tới Bán đảo Ý để được Giáo hoàng Innocent III phong ông lên ngôi hoàng đế. Năm 1210, ông tìm cách hợp nhất Vương quốc Sicilia với Đế quốc, đoạn tuyệt với Giáo hoàng Innocent, người đã rút phép thông công ông. Ông liên minh với Vương quốc Anh để chống lại Vương quốc Pháp và tham gia vào thất bại của liên minh tại trận Bouvines vào năm 1214. Ông bị hầu hết những người ủng hộ bỏ rơi vào năm 1215 và sống phần đời còn lại khi nghỉ hưu tại khu đất của mình gần Brunswick. Ông là vị vua Đức duy nhất đến từ Vương tộc Welf.

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Mặc dù Frederick II đã đăng quang Vua La Mã Đức, Vua của Sicilia, Vua của JerusalemHoàng đế La Mã Thần thánh, he was never crowned King of Italy at Pavia, Monza or Milan during his lifetime – see Sismondi's History of the Italian Republics in the Middle Ages, (1906), pg. 143; 147 and Kington-Oliphant's, History of Frederick the Second, Emperor of the Romans, Vol I, (1862), pg. 195 which specifically state that the Milanese refused to crown Frederick with the Iron Crown. Neither is his coronation as King of Italy mentioned in any modern source, such as Abulafia's, The New Cambridge Medieval History, Vol. V: c. 1198 – c. 1300, (1999)

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  • Abulafia, David, The New Cambridge Medieval History, Vol. V: c. 1198 – c. 1300, Cambridge University Press, 1999
  • Bryce, James, The Holy Roman Empire, 1913
  • Comyn, Robert. History of the Western Empire, from its Restoration by Charlemagne to the Accession of Charles V, Vol. I. 1851
  • Dunham, S. A., A History of the Germanic Empire, Vol. I, 1835
  • Huffman, Joseph Patrick (2000). “Richard the Lionheart and Otto IV: Itinerant Kingship and the City of Cologne”. The Social Politics of Medieval Diplomacy: Anglo-German Relations (1066–1307). University of Michigan Press. tr. 133–77.
  • Keefe, Thomas K. (1983). Feudal Assessments and the Political Community Under Henry II and His Sons. University of California Press. ISBN 9780520045828.
  • McLynn, Frank (2007). Lionheart and Lackland: King Richard, King John and the Wars of Conquest. Vintage.
  • Murray, Alan (1994). “Richard the Lionheart, Otto of Brunswick and the Earldom of York: Northern England and the Angevin Succession, 1190–91”. Medieval Yorkshire. 23: 5–12.
  • Norgate, Kate (1887). England Under the Angevin Kings. Macmillan.

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]