Thành viên:Spinixster/Nháp

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
The Lonely Island
Thông tin nghệ sĩ
Nguyên quánBerkeley, California, Mỹ
Thể loạiHài hip hop, châm biến, hài phi lý, hài thô tục, hài đen
Năm hoạt động2001–nay
Hãng đĩa
Hợp tác với
Thành viênAndy Samberg
Akiva Schaffer
Jorma Taccone
Websitethelonelyisland.com

The Lonely Island là một nhóm hài kịch của Mỹ được thành lập bởi Akiva Schaffer, Andy SambergJorma TacconeBerkeley, California vào năm 2001. Họ đã biên kịch và diễn xuất trong chương trình truyền hình Mỹ Saturday Night Live (SNL).

Ba người gặp nhau lần đầu tại trường trung học cơ sở. Sau khi tốt nghiệp đại học, họ tập hợp lại và chuyển đến Los Angeles, nơi họ phải vật lộn tìm việc làm và bắt đầu làm những bộ phim ngắn, kết hợp hài kịch phi lý và đôi khi là âm nhạc. Họ là một trong những người đầu tiên đăng video của mình lên Internet và đã tham gia vào Channel 101, một liên hoan phim ngắn phi lợi nhuận được tổ chức hàng tháng. Sự phổ biến của họ tại các buổi chiếu đã dẫn đến những thỏa thuận tạo tập phim thí điểm không thành công với FoxComedy Central và công việc biên kịch cho Giải Điện ảnh MTV năm 2005. Họ sau đó được người dẫn sự kiện đó Jimmy Fallon giới thiệu với Lorne Michaels, người sáng lập Saturday Night Live.

Nhóm được nhận vào SNL vào năm 2005 với cả ba người là biên kịch và Samberg là diễn viên. Họ đã ghi lại video của riêng họ một cách độc lập và gửi nó cho chương trình, bỏ qua quá trình thuyết phục truyền thống. "Lazy Sunday", tiểu phẩm thứ hai của họ được phát sóng, đã trở thành một cơn sốt trên mạng và là video đầu tiên trong số nhiều video lan truyền mà họ sản xuất khi còn ở SNL. Họ đã lãnh đạo bộ phận của riêng họ tại chương trình — SNL Digital Shorts — và đã tạo ra nhiều video lan truyền, bao gồm "Motherlover", "Dick in a Box", "Jizz in My Pants", "I'm on a Boat", "Like a Boss", "I Just Had Sex", "Jack Sparrow", và "YOLO". Tác phẩm hài nhạc kịch của họ bao gồm bốn album phòng thu đầy đủ: Incredibad (2009), Turtleneck & Chain (2011), The Wack Album (2013), và Chuyện vui về cặp đôi bóng chày (2019), cùng với một album nhạc phim cho bộ phim Popstar: Never Stop Never Stopping năm 2016. Cả ba rời SNL vào đầu những năm 2010, nhưng họ thỉnh thoảng xuất hiện với tư cách khách mời.

Nhóm đã viết kịch bản, đạo diễn và đóng vai chính trong hai bộ phim điện ảnh, Hot Rod, phát hành năm 2007 và Popstar: Never Stop Never Stopping do Judd Apatow đồng sản xuất và phát hành năm 2016. Nhóm cũng đã sản xuất bộ phim Palm Springs: Mở mắt thấy hôm qua phát hành năm 2020 do Samberg và Cristin Milioti đóng vai chính.

Lịch sử[sửa | sửa mã nguồn]

Hình thành và những năm đầu (1990–2004)[sửa | sửa mã nguồn]

Ba nghệ sĩ hài gặp nhau lần đầu ở Berkeley, California.

The Lonely Island được thành lập tại trường trung học cơ sở Willard ở Berkeley, California vào đầu những năm 1990. Schaffer và Taccone gặp nhau lần đầu trong lớp tiếng Tây Ban Nha lớp bảy, và nhóm sau đó đã mở rộng để bao gồm cả Samberg, người trẻ hơn họ một tuổi.[1] Bộ ba thuộc một nhóm bạn lớn thích trượt ván.[2] Mỗi người đều có kế hoạch theo đuổi nghệ thuật sau khi tốt nghiệp Trường trung học Berkeley, nhưng họ chia tách vì theo học các trường đại học khác nhau. Taccone theo học trường Đại học California tại Los Angeles để học kịch, trong khi Schaffer và Samberg theo học trường Đại học California tại Santa Cruz để học điện ảnh. Samberg sau đó chuyển tới Truờng Nghệ thuật Tisch của Đại học New York vào năm thứ hai, cả ba liên lạc với nhau qua điện thoại trong thời gian này.[1] Sau khi tốt nghiệp đại học, bộ ba tái hợp ở Berkeley để quyết định tương lai của họ. Họ có hai lựa chọn — hoặc là ở lại Berkeley và bắt đầu làm phim ngắn, hoặc là chuyển đến Los Angeles, "kiếm công việc thực sự," và dần dần bắt đầu làm phim ngắn. Họ cuối cùng quyết định thỏa hiệp.[1]

Vào tháng 9 năm 2000, họ chuyển đến Los Angeles và lập ra trang web để lưu trữ phim ngắn của họ.[2] Tên của nhóm, The Lonely Island, được đặt theo biệt danh của căn hộ "nhỏ, giá thuê thấp" ở L.A. mà họ ở chung với Chester Tam và Matt Bettinelli-Olpin.[3][4] Bettinelli-Olpin là một nhạc sĩ nên vào những đêm khuya mà họ bên nhau, bộ ba hay tạo ra những bài hát rap hài hước và tải chúng lên trên mạng.[5] Các video của họ được tạo thông qua trang thiết bị đi mượn biên tập trên một máy tính PowerMac duy nhất,[3] và ban đầu chúng được tải lên trên các trang web như iFilm và Heavy.com. "Ka-Blamo!", bài hát "rap giả" đầu tiên của họ, được tải lên vào tháng 9 năm 2001.[5] Họ phát hành tác phẩm của họ dưới giấy phép Creative Commons, cho phép mọi người phân phát nội dung ở bất kỳ đâu (chẳng hạn như blog và mạng ngang hàng), điều này có thể đã kéo theo lượng khán giả rộng lớn hơn.[3] Vào tháng 12 năm 2001, họ sản xuất một tập phim thí điểm cho một loạt phim truyền hình có tên là The Lonely Island; nội dung của tập đầu tiên là về việc cả ba bắt đầu nghiện các sản phẩm làm trắng răng.[2] Video này đã kiếm cho bộ ba người đại điện tài năng và một cảnh đáng chú ý trong video là khi họ tấn công và cướp tiền của một người phụ nữ lớn tuổi. Trong quá trình quay video, nam diễn viên Kiefer Sutherland vì không nhận ra rằng họ chỉ đang diễn đã dừng lại và cố gắng can thiệp.[2] Người đại diện tài năng của họ yêu cầu họ chuyển đổi video sang định dạng VHS vì họ chưa có Internet tốc độ cao vào thời điểm đó.[6]

Chúng tôi về nhà mỗi tối sau khi uống vài ly và thử thách bản thân. Ví dụ như: 'Mới nửa đêm thôi. Đến 2 giờ sáng, hãy hoàn thành video này.' Đó sẽ là video máy quay 8mm tồi tệ nhất và chúng tôi biết nó sẽ chẳng đi đến đâu, nhưng chúng tôi đã tự rèn luyện một cách có ý thức. Nếu một trong số chúng tôi có một công việc trợ lý cho giám đốc hay gì đó, chúng tôi đã không làm thế.

Akiva Schaffer về những năm đầu của nhóm[4]

Bộ ba nhận công việc bán thời gian vì họ không thể có được vị trí toàn thời gian; một lần, họ làm việc xuyên ngày lễ ở Đài truyền hình Fox để buộc những dải ruy băng quanh những bông tuyết bằng kim loại mà hãng phim tặng cho nhân viên.[4] Sau cùng, Schaffer làm trợ lý tại một công ty áp phích phim, trong khi Taccone và Samberg trở thành trợ lý sản xuất cho Spin City.[1] Vào năm 2003, họ sản xuất tập phim thí điểm thứ hai cho loạt phim The Lonely Island. Tập phim được công chiếu tại Comedy Central Stage ở Los Angeles, nơi mạng truyền hình Comedy Central tìm kiếm tài năng mới.[2] Mạng truyền hình đã mua lại loạt phim, nhưng các kịch bản tiếp theo không được thực hiện.[2] Họ tham gia Super Midnight Movie Club, một câu lạc bộ do các nhà biên kịch Dan HarmonRob Schrab tổ chức được phát triển thành Channel 101, một tổ chức phi lợi nhuận tổ chức các liên hoan phim ngắn hàng tháng. Ignition TV Buzz Countdown, loạt phim đầu tiên của họ, đã được bình chọn lại sau khi công chiếu nhưng loạt phim kết thúc sau hai tập. Loạt phim Channel 101 thứ hai của họ, một bản nhại lại của loạt phim The O.C. của Fox có tên là The 'Bu, đã thành công rực rỡ tại các buổi chiếu và kéo dài tám tập.[2] Đó là mấu chốt trong những thành công ban đầu của bộ ba, chứng minh cho các nhà giám đốc điều hành truyền hình rằng họ thật sự nổi tiếng đối với những người theo xu hường và khán giả trẻ tuổi.[7] Nhà sản xuất cũ của Samberg tại Spin City đã chuyển đoạn phim demo của bộ ba cho United Talent Agency và giúp họ có được hợp đồng truyền hình lớn đầu tiên.[7]

Thành công tại Saturday Night Live (2005–08)[sửa | sửa mã nguồn]

Những tiểu phẩm đầu và "Lazy Sunday"[sửa | sửa mã nguồn]

Sau thành công của The 'Bu, The Lonely Island đã có một buổi họp thuyết trình với Gail Berman, chủ tịch lúc bấy giờ của Fox. Tại đó, bộ ba đã cho các giám đốc điều hành xem video có tên là "Just 2 Guyz", video này đã nhận được sự đón nhận tích cực.[1] Sau thỏa thuận của họ với Fox, họ đã sản xuất một tập phim thí điểm có tên là Awesometown, nhưng mạng truyền hình đã từ chối sản xuất loạt phim. MTV và Comedy Central cũng đã từ chối sản xuất loạt phim.[7] Do đó, họ bắt đầu thắc mắc liệu video của họ có đủ hài hước cho nhiều đối tượng hay không.[1] Sau đó, họ phát hành hai phiên bản tập phim thí điểm trên trang web của họ, một bản do Fox chỉnh sửa và một "bản cắt của đạo diễn".[3] Sự nổi tiếng ngày càng tăng của họ trong giới hài kịch ở Los Angeles dẫn đến việc họ nhận được công việc biên kịch cho Giải Điện ảnh MTV năm 2005 do Jimmy Fallon, tại thời điểm đó là diễn viên của Saturday Night Live, dẫn chương trình.[7][8] Lời khen ngợi của Fallon cùng với sự truyền miệng của các nhân viên khác tại SNL, trong số đó có Tina Fey và người sáng lập chương trình Lorne Michaels, đã dẫn đến việc bộ ba đến thử vai cho chương trình này vào giữa năm 2005.[3] Trong buổi thử vai của mình, Samberg đóng vai một vận động viên chạy bộ của thập niên 1980 để nhận xét về cuộc suy thoái.[8] SNL đã nhận bộ ba vào cuối tháng 8, với Taccone và Schaffer là biên kịch và Samberg là diễn viên chủ chốt.[3] Samberg là diễn viên mới thứ hai được bổ sung trong mùa cùng với Bill Hader, cựu thành viên của The Second City.[3] Tập đầu tiên của họ được công chiếu vào ngày 1 tháng 10 năm 2005.[3]

Schaffer và Taccone đã tham gia đội ngũ biên kịch được gần ba tháng, nhưng cho đến thời điểm này, họ chỉ có hai tiểu phẩm trực tiếp sống sót sau quá trình tổng duyệt và được phát sóng.[9] Vào Lễ tạ ơn, bộ đôi cảm thấy bồn chồn và quyết định sản xuất một bài hát có tên "The Bing Bong Brothers" nhại lại "The Whisper Song" bởi Ying Yang Twins (bài hát chủ yếu bao gồm một điệp khúc thì thầm "Bạn sẽ thích dương vật của chúng tôi").[6] Đoạn video đã trở thành một cơn sốt lan truyền và được G4 đưa vào chương trình Attack of the Show. Phản hồi tích cực khuyến khích bộ ba kết hợp phương pháp đó vào tiểu phẩm tiếp theo của họ cho SNL.[6] Tiểu phẩm tiếp theo của họ cho SNL, "Lettuce Heads", là về Samberg và Will Forte có một cuộc thảo luận nghiêm túc trong khi cắn từng miếng rau diếp một.[1] Trong quá trình tạo đoạn phim ngắn, họ quyết định bỏ qua quá trình thuyết phục vì họ còn mới đối với chương trình nên đoạn phim sẽ bị từ chối thực hiện vì quá tốn kém.[4] Mặc dù vậy, video dó vẫn bị từ chối vì nó được cho là quá giống nhau với video trước.[4]

Vào tháng 12 năm 2005, bộ ba cùng với đồng diễn viên Chris Parnell đã viết và thu âm một bài hát rap ngắn tên là "Lazy Sunday". Samberg và Parnell sử dụng tính cách thô lỗ của những rapper hạng nặng để hát về hành trình của họ để đạt được "mục tiêu tối thượng" là tham dự buổi chiếu phim kỳ ảo Biên niên sử Narnia: Sư tử, phù thủy và cái tủ áo. Bài hát được thu âm lại trên máy tính xách tay trong văn phòng của họ tại SNL và các cảnh quay của video được quay ở Manhattan vào ngày hôm sau.[9] Michaels thông báo với nhóm rằng "Lazy Sunday" sẽ được chiếu trong chương trình đêm đó trước khi chương trình được phát sóng trực tiếp,[9] điều này khiến cho bộ ba lo lắng vì không biết khán giả trường quay sẽ đón nhận video như thế nào.[10]

"Lazy Sunday" được phát sóng vào ngày 17 tháng 12 năm 2005, khi nhóm hài kịch còn ít được biết ngay cả với những người hâm mộ cuồng nhiệt nhất của Saturday Night Live.[11] Đến sáng hôm sau, video đã lan truyền trực tuyến trên toàn quốc. Schaffer và Taccone được liên lạc bởi những người bạn đã nghe bản nhạc phát trên đài phát thanh và trong quán bar. "Lazy Sunday" đã dẫn đến việc một bộ sưu tập áo phông được phát hành vài tuần sau khi video phát sóng.[9] Nó là một trong những video lan truyền đầu tiên trên YouTube[6] và nó đã làm tăng mức độ nổi tiếng của bộ ba, đặc biệt là của Samberg, gần như chỉ sau một đêm.[10] Theo New York, thành công của họ đã "buộc NBC bước vào thời đại iPod";[12] bài hát ban đầu được cung cấp miễn phí cho người đăng ký dịch vụ iTunes Music Store sau khi video được phát sóng.[13]

Sau khi trở thành ngôi sao trên SNL, Samberg trở thành người nổi tiếng và anh được đề cập trên các ấn phẩm báo lá cải.[8] Việc tiểu sử của Island được đăng trên The New York Times dẫn đến bộ ba ký hợp đồng thu âm và có được bộ phận riêng do họ kiểm soát hoàn toàn tại SNL mang tên SNL Digital Shorts.[4] Vào tháng 3 năm 2006, bộ ba tạo ra bản hit lan truyền thứ hai mang tên "Natalie's Rap". Trong tiểu phẩm này, nữ diễn viên Natalie Portman đóng vai một ngôi sao nhạc rap gangsta và hát về hình ảnh sáng sủa được giáo dục ở Harvard của cô bằng cách sử dụng những ca từ tục tĩu và gây sốc.[4] Portman là người dẫn chương trình tuần đó và đã tiếp cận bộ ba sau khi xem "Lazy Sunday".[4]

Một phần đặc biệt dẫn đến sự nổi tiếng của họ là sự kết hợp giữa phương tiện truyền thông "mới" và "cũ". Điều này được Schaffer nhận xét sau này:

Hai thứ đã xảy ra cùng một lúc với chúng tôi. Trước tiên, một chương trình truyền hình quốc gia phát video của chúng tôi, và vào thời điểm đó, bất kỳ ai cũng có thể phát trực tuyến video đó, vì vậy video có thể lan truyền một lần nữa trên mạng. Nó không chỉ dành cho những người dùng sớm hoặc những sinh viên đại học có kết nối nhanh. Bây giờ đến cả mẹ tôi cũng xem được trên mạng.[6]

Tác phẩm tiếp theo: "Dick in a Box" và Hot Rod[sửa | sửa mã nguồn]

Phần lớn tác phẩm của họ trên Saturday Night Live sử dụng âm nhạc. Văn phòng của họ—được Taccone mô tả là "phòng ký túc xá dơ bẩn nhất mà bạn từng đặt chân vào"—là một phòng thu âm cũng như là một gian biên tập.[4] Nhiều nghệ sĩ trong những năm tiếp theo đã sẽ thu âm giọng hát của họ cho các bài hát của The Lonely Island trên một chiếc microphone trị giá 500 đô la trong văn phòng không được trang bị cách âm này.[4] Các bài hát được thu âm mà không có kỹ sư âm thanh chuyên nghiệp và mỗi video đều được chỉnh sửa bởi Taccone, Schaffer và Samberg.[4]

Người sáng lập chương trình Lorne Michaels thường bối rối trước những ý tưởng của bộ ba.[7] Quan điểm của ông đối với những tác phẩm của họ được nhắc đến trong loạt Digital Shorts "Laser Cats" mà trong đó Samberg và Hader sử dụng những con mèo có thể bắn tia laser từ miệng làm vũ khí. Michaels xuất hiện ở cuối những tiểu phẩm ấy và xem thường chất lượng hình ảnh và sự ngu ngốc của ý tưởng.[7] Do đó, ông quyết định ngừng nhận ý tưởng của bộ ba và cho phép họ độc lập với chương trình, tự sản xuất tiểu phẩm và gửi chúng vào.[14]

Vào mùa hè năm 2006, The Lonely Island bắt đầu quay bộ phim điện ảnh đầu tiên của họ, Hot Rod, ở Vancouver.[15] Bộ phim kể về Rod Kimble (Samberg), một diễn viên đóng thế kiểu Evel Knievel mơ ước được nhảy qua 15 chiếc xe buýt trường học trên một chiếc xe máy.[15] Vai diễn ban đầu được hình thành cho Will Ferrell trước khi Samberg đảm nhận vai nhân vật. Sau đó, bộ ba đã viết lại phần lớn kịch bản gốc để phù hợp với tiêu chuẩn của họ, theo Schaffer: "Nói cách khác là, cứ làm cho nó ngớ ngẩn hơn."[16] Bộ phim được phát hành vào tháng 8 năm 2007 với nhiều đánh giá ​​trung bình và là một thất bại phòng vé.[17] Mặc dù vậy, bộ phim sau đó đã trở thành một bộ phim đình đám; vào năm 2012, The A.V. Club viết rằng nó khác biệt với các bộ phim hài khác do Lorne Michaels sản xuất: "Nó có thể được đón nhận kém như chúng, nhưng nhịp điệu của nó thú vị và không thể đoán trước được, được làm sống động bởi những khoảnh khắc phản hài và lập dị. Những người hâm mộ hài kịch cứng đón lấy chúng như một tiếng huýt sáo."[17]

Thành công lớn tiếp theo của The Lonely Island đến vào tháng 12 năm 2006 khi họ hợp tác với nam ca sĩ Justin Timberlake cho Digital Short "Dick in a Box" ("Dương vật trong hộp"), Samberg và Timberlake đóng vai hai nghệ sĩ ballad hát R&B đóng gói bộ phận sinh dục của họ làm quà Giáng Sinh.[18] Taccone nghĩ ra tiền đề "đương vật trong hộp" sau khi Michaels yêu cầu Samberg viết một tiểu phẩm để trình diễn giọng hát của Timberlake.[19][20] Timberlake kể lại rằng các nhạc sĩ đã "cười như điên" trong quá trình sản xuất nó, và "sự mê sảng vì không ngủ được" đã góp phần tạo nên sự hài hước cho bài hát.[21] Phiên bản trực tuyến của video ngắn, giống như những video trước đã thu hút hàng triệu lượt xem trên YouTube, có những từ ngữ chửi thề không được cắt, điều này đã gây ra tranh cãi. "Trong quá trình này, Saturday Night Live dường như đã trở thành chương trình hài kịch đầu tiên trên một mạng lưới phát thanh sử dụng internet để né tránh những con mắt của cả những người kiểm duyệt nội bộ và của Ủy ban Truyền thông Liên bang, vì phạm vi thẩm quyền của cơ quan với “Saturday Night Live” kết thúc ở ranh giới internet," Jaques Steinberg của thời báo The New York Times đã nói.[20] Bài hát đã giành được giải Creative Arts Emmy cho Nhạc và Lời bài hát gốc xuất sắc.[22]

Sự nghiệp âm nhạc, truyền hình và điện ảnh (2009–nay)[sửa | sửa mã nguồn]

Incredibad và thành công tiếp tục lan truyền[sửa | sửa mã nguồn]

Vào mùa hè năm 2008, bộ ba thuê một ngôi nhà ở Los Angeles và bắt đầu thu âm album phòng thu đầu tay của họ mang tên Incredibad (2009) trong vòng ba tháng.[14] Album bao gồm các bài hát mới và các bài hát có sẵn được ra mắt và thu âm cho SNL. Nhiều bài hát được thu âm cho album sau đó được ra mắt dưới dạng Digital Short trong mùa tiếp theo của SNL.[14] Trái ngược với cách tạo những tác phẩm của họ tại SNL, nhóm đã tạo dựng từng bài hát một cách tỉ mỉ và dần dần tạo nên album.[23] Đây là lần đầu tiên các bài hát của nhóm được hòa âm và chuẩn bị một cách chuyên nghiệp, dẫn đến chất lượng âm thanh của các bản ghi âm được cải thiện.[23] Bài hát đầu tiên họ tạo mang tên "Jizz in My Pants" là đĩa đơn mở đường của album và lần đầu ra mắt dưới dạng SNL Digital Short vào tháng 12 năm 2008.[23] Nó đã nhận được hàng triệu lượt xem và là đĩa đơn đầu tiên của họ đạt được đĩa bạch kim bởi Hiệp hội Công nghiệp Ghi âm Hoa Kỳ.[24]

Incredibad được phát hành dưới dạng bộ CD/DVD kép vào tháng 2 năm 2009.[23][25] Thành công lớn tiếp theo của họ là bài hát hợp tác với T-Pain "I'm on a Boat" giả mạo nhạc hip-hop thái quá. Bộ ba đã gặp T-Pain khi anh xuất hiện với tư cách khách mời trên SNL một năm trước và khẳng định rằng anh là fan hâm mộ của bộ phim Hot Rod.[23] "I'm on a Boat" là một thành công lớn hơn so với các bài hát trước, đạt được hai đĩa bạch kim và nhận được đề cử cho trình diễn hát rap xuất sắc nhất tại lễ trao giải Grammy lần thứ 52.[24][26] Mặc dù không phải là đĩa đơn chính thức, nhưng dựa trên số lượt tải xuống, "Like a Boss" được chứng nhận đĩa vàng.[24] Album đã bán được gần 250.000 đơn vị vào năm 2009 và trở thành album hip hop bán chạy thứ tám của năm.[5]

Taccone đã rời SNL vào năm 2010, nhưng vẫn quay lại trong các mùa tiếp theo để sản xuất các Digital Short liên quan đến các tác phẩm âm nhạc của họ.[14]

Turtleneck & Chain và các video[sửa | sửa mã nguồn]

Nhóm quay trở lại Los Angeles, thuê lại ngôi nhà và tạo dụng một phòng thu tạm bợ để thu âm album thứ hai của họ mang tên Turtleneck & Chain (2011), phần tiếp theo của Incredibad.[14] Vào ngày 29 tháng 1 năm 2011, nhóm ra mắt bài hát "The Creep" hợp tác với Nicki Minaj và có sự có mặt của nhà làm phim John Waters trong vai khách mời trên SNL và YouTube. Vào ngày 15 tháng 3 năm 2011, trang web Direct Current Music thông báo rằng album sẽ có tên là Turtleneck & Chain và sẽ được phát hành vào ngày 10 tháng 5 năm 2011.[27] Vào ngày 1 tháng 4 năm 2011, The Lonely Island xuất hiện với tư cách khách mời trong chương trình Late Night with Jimmy Fallon để ra mắt đĩa đơn mở đường "We're Back!" và bìa album mới.[28] Vào ngày 19 tháng 4 năm 2011, nhóm phát hành đĩa đơn thứ tư trong album mang tên "Motherlover" hợp tác với Justin Timberlake. Bài hát này trước đây đã xuất hiện trên SNL vào mùa thứ 34.

Nhóm đã tổ chức một buổi gây quỹ để quảng bá cho album này vào ngày 16 tháng 4 năm 2011 tại cửa hàng băng đĩa Amoeba Music ở Berkeley, California.[29] Buổi gây quỹ này chỉ có 250 vé và cách duy nhất để có được vé là đặt trước album của họ. Họ tổ chức một phiên hỏi đáp và một phiên ký tặng. Không lâu sau đó, "Motherlover" được phát hành trên iTunes. Vào ngày 7 tháng 5, họ phát hành một ca khúc mới bao gồm Michael Bolton hát một cách say mê về loạt phim Cướp biển vùng Caribbean mang tên "Jack Sparrow". Turtleneck & Chain đều được đề cử giải Emmy cho Nhạc và lời gốc xuất sắc và giải Grammy cho Album hài hay nhất.[30][31]

Sau khi phát hành album, nhóm đã ra mắt bài hát mới, "3-Way (The Golden Rule)" hợp tác với Timberlake và Lady Gaga, vào tập cuối của mùa thứ 36 của SNL.[32] Timberlake và Gaga là khách mời của tập đó, và bài hát sử dụng phong cách nhạc giống như các bái hát "Dick in a Box" và "Motherlover". Giống như các tác phẩm trước của họ, bài hát được thu âm và quay vào tuần trước khi phát sóng.[32] Vào tập cưối của mùa thứ 37 của SNL, phần tiếp theo của "Lazy Sunday" được ra mắt, cũng với Chris Parnell.

Taccone và Samberg đã rời chương trình sau khi mùa thứ 37 kết thúc. Vào thời điểm này, các thành viên của nhóm bắt đầu dành nhiều thời gian nghỉ việc trên SNL để làm các công việc khác: Taccone làm việc cho các phim truyền hình, Schaffer làm đạo diễn (Đội dân phòng tinh nhuệ), và Samberg đóng các vai chính trong phim.[4] Bộ ba ngày càng khó gặp nhau để cộng tác vì họ đều sống ở các thành phố khác nhau.[33] Trong một cuộc phỏng vấn với Splitsider vào năm sau, họ nói rằng những trách nhiệm và công việc khác nhau trong các lĩnh vực khác đã củng cố công việc của họ với tư cách là một nhóm, như Schaffer đã nói: "Tôi nghĩ nếu chúng tôi chỉ làm công việc với tư cách là The Lonely Island mọi lúc, thì có lẽ chúng tôi sẽ gặp khó khăn, nhưng dành thời gian làm những việc khác nhắc nhở chúng tôi rằng làm việc với bạn bè của mình vui hơn."[33]

The Wack Album[sửa | sửa mã nguồn]

Bất chấp những trở ngại này, bộ ba đã tái hợp vào cuối năm 2012 để bắt đầu thu âm album thứ ba cho Republic Records mang tên The Wack Album, ám chỉ đến các tựa đề album tối giản như Album trắng(The White Album).[33] Thay vì thuê lại căn hộ cũ ở Encino, nơi họ đã thu âm hai album trước, họ đã thu âm album này ờ một ngôi nhà với trang bị ghi âm chuyên nghiệp ở Los Feliz cách đó không xa.[34] Taccone and Samberg again lived together; Schaffer, now with a family, simply drove over each day to record and write.[34] For the album's production, they solidified song premises long before receiving beats for each song, which were culled from both high-level and low-level producers.[32] In some cases, the trio made the beats themselves.[32]

The album's lead single, "YOLO" featuring Adam Levine and Kendrick Lamar, premiered on SNL in January 2013. The song is an anthem parodying the phrase "you only live once" and a culture lacking caution and responsibility.[32] It was their first return to SNL since their respective departures; as such, the video was co-funded by the program.[32][33] To promote the album, the trio released music videos for each song each Wednesday ("Wack Wednesdays") leading up to its release.[33] Among the music videos produced include "Diaper Money" (a trap song regarding adulthood, aging, and impending death), "Semicolon" (which spoofs the popularity of hashtag rap), and "Go Kindergarten".[32][35] "Spring Break Anthem" juxtaposes raucous and irresponsible spring break behavior with descriptions of same-sex marriage.[35] "We wanted to show just how ridiculous it is that spring break behavior is considered normal and gay marriage is insane when it's actually the opposite," said Schaffer.[35] The group wanted to mount a full-scale tour behind the album, but other opportunities (Samberg's comedy series Brooklyn Nine-Nine was just ordered as a series by Fox at the time) made it difficult.[33]

"Everything is Awesome", Popstar: Never Stop Never Stopping, và Palm Springs: Mở mắt thấy hôm qua[sửa | sửa mã nguồn]

In early 2014, the group collaborated to write "Everything Is Awesome," a song featured in The Lego Movie, with Shawn Patterson, Joshua Bartholomew, and Lisa Harriton. The song, performed by Tegan and Sara, also features in The Lonely Island. It was nominated for the Academy Award for Best Original Song at the 87th Academy Awards.

In 2014, the troupe signed a deal with Fox to develop serial comedy programming for digital platforms[36] and were listed on New Media Rockstars Top 100 YouTube Channels, ranked at #70.[37] Later that year, Universal Studios acquired a pitch from the trio for a second feature film, which was co-produced by Judd Apatow. Schaffer and Taccone co-directed the film, Popstar: Never Stop Never Stopping, which was released on June 3, 2016[38][39] along with a corresponding soundtrack album.[40] The trio promoted the film by airing a Digital Short for the track "Finest Girl (Bin Laden Song)" during the Saturday Night Live season 41 finale.[41]

The day after the 90th Academy Awards the group premiered a song on YouTube titled "Why Not Me" which they claimed was commissioned by the academy although not used because it was "financially and logistically impossible."[42] The song features characters from various movies who didn't get nominated sing about being snubbed by the academy.[43] It was not immediately clear if the group was actually asked by The academy to perform or if this was part of the joke.[42]

Vào năm 2018, The Lonely Island đã tổ chức buổi biểu diễn trực tiếp đầu tiên của họ tại Clusterfest, một lễ hội hài kịch ở San Francisco do Comedy Central tổ chức. Một số khách mời trong các Digital Shorts của nhóm đã xuất hiện tại lễ hội, bao gồm Chris ParnellMichael Bolton.[44]

Vào năm 2020, nhóm sản xuất bộ phim hài lãng mạn Palm Springs: Mở mắt thấy hôm qua với sự tham gia của Samberg và Cristin Milioti. Phim được công chiếu tại Liên hoan phim Sundance vào tháng 1 năm 2020 và phát hành rộng rãi trên Hulu vào ngày 10 tháng 7 năm 2020. Phim nhận được đánh giá tích cực từ các nhà phê bình và nhận được nhiều lời khen ngợi về diễn xuất và ý tưởng của bộ phim.

Truyền hình đặc biệt của Netflix và sản xuất truyền hình[sửa | sửa mã nguồn]

In 2017, the group released Michael Bolton's Big, Sexy Valentine's Day Special, a Netflix special starring Michael Bolton and featuring numerous cameos from celebrities and SNL cast members. On May 23, 2019, the group released a Netflix special, advertised as a "visual poem" to go with a new album, The Unauthorized Bash Brothers Experience, itself framed as a rap album written and performed by baseball players Jose Canseco and Mark McGwire in the 1980s, while the pair were known as the Bash Brothers while playing for the Oakland Athletics.[45]

As part of the team's television production contract, several programs produced by The Lonely Island began airing. Party Over Here, a sketch comedy series, aired on Fox in 2016 but was cancelled after one season.[46][47] The next year, I'm Sorry, a sitcom starring Andrea Savage and produced by the Lonely Island along with Adam McKay and Will Ferrell, began airing on TruTV[48] In 2018, the group created and produced Alone Together, which had 2 seasons on Freeform.[49] The next year saw the release of PEN15, comedy web television series focusing on middle school, and airing on Hulu.[50]

Phong cách[sửa | sửa mã nguồn]

The comedic influences of the group include SNL forebears such as Adam Sandler, Chris Farley, Mike Myers, Steve Martin, Mel Brooks, the Monty Python troupe and the Marx Brothers.[51] While the group is most strongly inspired by hip-hop and R&B, the lyrics are commonly rooted in self-deprecation as is reflected in a 2011 interview conducted shortly before the release of Turtleneck and Chain.[52] The Lonely Island's debut Incredibad was produced with the goal in mind to make an impact on listeners just as They're All Gonna Laugh At You (1993), a musical comedy album by Adam Sandler, had heavily influenced Samberg.[53] Songs by the Lonely Island rarely exceed three minutes, as brevity is very important to the troupe, who believe that is "about as much as the audience can stand."[54]

The group parody a variety of aspects of rap music, by inverting the machismo of much rap music by rapping with enthusiasm about their erectile dysfunction problems ("We're Back!"), rapping in a bombastic tone about mundane subjects ("Lazy Sunday"), or diss tracks by recording a song featuring death threats in deliberately weedy voices ("We'll Kill You"). Much rap music tends to feature inventive boasting about the speaker's wealth, power or sex appeal, and the group have regularly inverted this by creating deliberately repetitive tracks that make similar statements in an extremely literal way ("I Just Had Sex", "I'm on a Boat"). "I'm on a Boat", created to parody the style of many rap music videos, avoids making any comment about the group's wealth besides the fact that they are, indeed, standing on a boat in the music video. Many of their songs, both during and after their tenure on SNL, are produced with accompanying videos.

The group's popularity through television has allowed them to access much higher-end production and special guests than most comedy music acts. Nicki Minaj was in "The Creep," and Rihanna was in "Shy Ronnie." "I Just Had Sex" features production by DJ Frank E and Akon as a special guest, while Justin Timberlake has appeared in "Dick in a Box", "Mother Lover" and "3-Way (The Golden Rule)."

Danh sách đĩa nhạc[sửa | sửa mã nguồn]

Danh sách phim[sửa | sửa mã nguồn]

Điện ảnh[sửa | sửa mã nguồn]

Năm Tựa đề
Đạo diễn Nhà sản xuất Biên kịch Diễn viên
2007 Hot Rod
2010 Siêu đặc vụ Không
2012 Đội dân phòng tinh nhuệ Không Không
2013 Những đứa trẻ to xác 2 Không Không Không
2014 Hàng xóm ôn dịch Không Không Không
2016 Ngôi sao nhạc Pop: Không bao giờ dừng lại
2017 Lễ tình nhân đặc biệt của Michael Bolton
Brigsby Bear Không Không
2019 Chuyện vui về cặp đôi bóng chày
2020 Palm Springs: Mở mắt thấy hôm qua Không Không
2020 I Used to Go Here Không Không
2022 Chip 'n Dale: Rescue Rangers Không Không

Truyền hinh[sửa | sửa mã nguồn]

Năm Tựa đề
Đạo diễn Nhà sản xuất Biên kịch Diễn viên
2005 Awesometown
Giải Điện ảnh MTV năm 2005 Không Không Không
2005–12 Saturday Night Live Không
2009 Tim and Eric Awesome Show, Great Job! Không Không Không
2013–2021 Đồn Brooklyn số 99 Không
2014, 2016 Comedy Bang! Bang! Không Không Không
2016 Party Over Here Không Không
2017 I'm Sorry Không Không Không
2018 Alone Together Không Không Không
2019 PEN15 Không Không Không
Tim Robinson: Tôi nghĩ bạn nên ra về Không
2023–nay Digman! Không

Giải thưởng và đề cử[sửa | sửa mã nguồn]

Năm Giải thưởng Hạng mục Tác phẩm đề cử Nghệ sĩ Kết quả Tham khảo
2007 Giải Creative Arts Emmy Nhạc và lời bài hát gốc xuất sắc "Dick in a Box" The Lonely Island
Justin Timberlake
Đoạt giải [22]
2009 “Motherlover” Đề cử [55]
2010 Giải Grammy Hợp tác rap/hát xuất sắc nhất “I’m On A Boat” The Lonely Island
Faheem Najm
Đề cử [56]
Giải Creative Arts Emmy Nhạc và lời bài hát gốc xuất sắc “Shy Ronnie” The Lonely Island Đề cử [57]
2011 “I Just Had Sex” The Lonely Island Đề cử [58]
“Jack Sparrow” Đề cử
“3-Way (The Golden Rule)” The Lonely Island
Justin Timberlake
Stefani Germanotta
Đề cử
2012 Giải Grammy Album hài hay nhất Turtleneck & Chain The Lonely Island Đề cử [56]
2014 Giải Mâm xôi vàng Dàn diễn viên tệ nhất (chia sẻ với toàn bộ diễn viên) Những đứa trẻ to xác 2 N/A Đề cử

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ a b c d e f g Saito, Stephen (27 tháng 7 năm 2007). “Interview: Only the Lonely: The Rise of Andy Samberg, Akiva Schaffer and Jorma Taccone”. Première. Hachette Filipacchi Media U.S. Lưu trữ bản gốc ngày 12 tháng 8 năm 2022. Truy cập ngày 2 tháng 4 năm 2023.
  2. ^ a b c d e f g Evans, Bradford (22 tháng 8 năm 2012). “A Video Guide to The Lonely Island's Pre-SNL Years”. Splitsider. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2022. Truy cập ngày 2 tháng 4 năm 2023.
  3. ^ a b c d e f g h Xeni Jardin (30 tháng 9 năm 2005). “Open Source Opens Doors to SNL”. Wired. Tribune Publishing. Truy cập ngày 6 tháng 9 năm 2014.
  4. ^ a b c d e f g h i j k l McGurk, Stuart (10 tháng 4 năm 2012). “The Hits Squad”. GQ. Bản gốc lưu trữ ngày 6 tháng 9 năm 2014. Truy cập ngày 5 tháng 9 năm 2014.
  5. ^ a b c Jeff Weiss (24 tháng 5 năm 2011). “Music is one big joke to the Lonely Island”. Los Angeles Times. Truy cập ngày 6 tháng 9 năm 2014.
  6. ^ a b c d e Echlin, Hobey. “The Lonely Island Guys Prove Once Again Why They're the Internet's Biggest Stars”. Paper. Bản gốc lưu trữ ngày 2 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 11 tháng 5 năm 2013.
  7. ^ a b c d e f Becker, Ron, Marx, Nick, & Sienkiewicz, Matt (ed.) (2013). Saturday Night Live and American TV. Bloomington: Indiana University Press, p. 236–245. First edition, 2013.
  8. ^ a b c Stein, Joel (17 tháng 4 năm 2006). “Straight Outta Narnia”. Time. Time Inc. Bản gốc lưu trữ ngày 11 tháng 9 năm 2006. Truy cập ngày 6 tháng 9 năm 2014.
  9. ^ a b c d Dave Itzkoff (27 tháng 12 năm 2005). “Nerds in the Hood, Stars on the Web”. The New York Times. Truy cập ngày 14 tháng 5 năm 2011.
  10. ^ a b Kesner, Julian (24 tháng 12 năm 2005). “Video Shoots SNL Rookie into the Show's Spotlight”. The New York Daily News. Truy cập ngày 14 tháng 5 năm 2011.[liên kết hỏng]
  11. ^ “Andy Samberg invites you to his Lonely Island”. MSNBC. Associated Press. 26 tháng 2 năm 2009. Bản gốc lưu trữ ngày 30 tháng 6 năm 2011. Truy cập ngày 14 tháng 5 năm 2011.
  12. ^ “The Influentials: TV and Radio”. New York. 15 tháng 5 năm 2006. Truy cập ngày 6 tháng 9 năm 2014.
  13. ^ Bosman, Julie (10 tháng 1 năm 2006). “Apple to Sell S.N.L. Skits for iPod Use”. The New York Times. Truy cập ngày 15 tháng 5 năm 2011.
  14. ^ a b c d e Heisler, Steve. “Interview: The Lonely Island”. The A.V. Club. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2011.
  15. ^ a b Alex Pappademas (tháng 10 năm 2006). “The Next Sandler?”. GQ. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2011.
  16. ^ Whitney Pastorek (23 tháng 7 năm 2007). Hot Diggity!”. Entertainment Weekly (945). Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2011.
  17. ^ a b Scott Tobias (16 tháng 8 năm 2012). “Lonely Island's Hot Rod is strangely funny (and often just strange)”. The A.V. Club. Truy cập ngày 5 tháng 9 năm 2014.
  18. ^ Collis, Clark; Drumming, Neil (February 9, 2007), "SEXY BEAST". Entertainment Weekly(920):37
  19. ^ Gil Kaufman (20 tháng 12 năm 2006). SNL Star Behind Timberlake's Raunchy Hit Hopes To 'Box' Up Full LP”. VH1. Bản gốc lưu trữ ngày 29 tháng 6 năm 2011. Truy cập ngày 27 tháng 5 năm 2011.
  20. ^ a b Jaques Steinberg (21 tháng 12 năm 2006). “Censored SNL Sketch Jumps Bleepless Onto the Internet”. The New York Times. Truy cập ngày 27 tháng 5 năm 2011.
  21. ^ “Timberlake On 'N Sync, Acting And Bringing Sexy Back”. NPR. 6 tháng 10 năm 2010. Truy cập ngày 27 tháng 5 năm 2011.
  22. ^ a b “2007 Creative Arts Emmy winners” (PDF) (Thông cáo báo chí). Academy of Television Arts & Sciences. 8 tháng 9 năm 2007. Bản gốc (PDF) lưu trữ ngày 28 tháng 11 năm 2007. (page 10)
  23. ^ a b c d e Dave Maher (15 tháng 12 năm 2008). “Andy Samberg's the Lonely Island Tell All!”. Pitchfork Media. Truy cập ngày 5 tháng 9 năm 2014.
  24. ^ a b c “Gold & Platinum”. Recording Industry Association of America (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 26 tháng 3 năm 2023.
  25. ^ Kaufman, Gil (10 tháng 12 năm 2008). 'SNL' Star Andy Samberg Recruits T-Pain, Justin Timberlake, Norah Jones for New Album”. MTV News. Truy cập ngày 13 tháng 12 năm 2008.
  26. ^ Voziak-Levinson, Simon (2 tháng 12 năm 2009). “Grammy nominations: We're shocked! Six huge surprises”. Entertainment Weekly. Truy cập ngày 13 tháng 5 năm 2011.
  27. ^ “SNL's Lonely Island Return May 10 with 'Turtleneck and Chain'. Direct Current Music. 15 tháng 3 năm 2011. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 10 năm 2011. Truy cập ngày 13 tháng 5 năm 2011.
  28. ^ Wete, Brad (4 tháng 8 năm 2017). 'SNL' skit men The Lonely Island reveal new album cover, guests Justin Timberlake, Rihanna, Nicki Minaj and more”. Entertainment Weekly (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 27 tháng 3 năm 2023.
  29. ^ Taylor, Tracey (29 tháng 6 năm 2011). “What happened when Lonely Island trio visited Amoeba”. Berkeleyside (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 27 tháng 3 năm 2023.
  30. ^ “Nominees/Winners”. Academy of Television Arts & Sciences. Truy cập ngày 12 tháng 7 năm 2017.
  31. ^ “2011 – 54th Annual GRAMMY Awards Nominees And Winners: General Field”. Viện hàn lâm Khoa học và Nghệ thuật Thu âm Quốc gia. 30 tháng 11 năm 2011.
  32. ^ a b c d e f g Chris Kompanek (17 tháng 6 năm 2013). “The Lonely Island talks about the slightly more mature Wack Album”. The A.V. Club. Truy cập ngày 5 tháng 9 năm 2014.
  33. ^ a b c d e f Elise Czajkowski (10 tháng 6 năm 2013). “Talking to The Lonely Island About 'The Wack Album', 'SNL', and Why They Haven't Done a Live Show Yet”. Splitsider. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 9 năm 2014. Truy cập ngày 6 tháng 9 năm 2014.
  34. ^ a b Kelly Conaboy (6 tháng 6 năm 2013). “Q&A: The Lonely Island On The Wack Album, The Hurdles Of Putting Together A Tour, And Stinkë Diqué”. Stereogum. Truy cập ngày 6 tháng 9 năm 2014.
  35. ^ a b c Ryan Dombal (5 tháng 6 năm 2013). “Interviews: The Lonely Island”. Pitchfork Media. Truy cập ngày 6 tháng 9 năm 2014.
  36. ^ Andrew Wallenstein (13 tháng 1 năm 2014). “Fox Taps the Lonely Island to Develop TV Shows Via Digital Platforms”. Variety. Truy cập ngày 5 tháng 9 năm 2014.
  37. ^ “The NMR Top 100 YouTube Channels: 75-51!”. New Media Rockstars. Truy cập ngày 6 tháng 1 năm 2015.
  38. ^ Dave McNary (7 tháng 8 năm 2014). “Andy Samberg's The Lonely Island Movie in the Works with Judd Apatow Producing”. Variety. Truy cập ngày 5 tháng 9 năm 2014.
  39. ^ Wolfe, Clarke. “THE LONELY ISLAND ON WHO POPSTAR IS DEFINITELY NOT ABOUT”. Nerdist. Truy cập ngày 7 tháng 3 năm 2018.
  40. ^ Ruskin, Zack (8 tháng 6 năm 2016). “The Lonely Island – Popstar: Never Stop Never Stopping Soundtrack”. Consequence of Sound. Truy cập ngày 7 tháng 3 năm 2018.
  41. ^ Jang, Meena (22 tháng 5 năm 2016). 'SNL': The Lonely Island Debuts New Digital Short "Finest Girl (Bin Laden Song)". Hollywood Reporter.
  42. ^ a b Bradley, Laura (5 tháng 3 năm 2018). “The Lonely Island's Cut Oscars Song Is Funnier Than Anything from the Actual Oscars”. Vanity Fair. Truy cập ngày 23 tháng 4 năm 2018.
  43. ^ Fallon, Kevin (5 tháng 3 năm 2018). “The Oscars Cut a Hilarious Lonely Island Song for Being 'Financially and Logistically Impossible'. The Daily Beast. Truy cập ngày 23 tháng 4 năm 2018.
  44. ^ Fox, Jesse David (2 tháng 6 năm 2018). “The Lonely Island's Big, Wonderfully Stupid, First Concert Ever”. Vulture (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 26 tháng 3 năm 2023.
  45. ^ “The Lonely Island Imagine Jose Canseco And Mark McGwire's Rap Videos In New Netflix Special: Watch”. Stereogum. 23 tháng 5 năm 2019. Truy cập ngày 23 tháng 5 năm 2019.
  46. ^ Prudom, Laura (4 tháng 2 năm 2016). “Fox Launches Saturday Sketch Comedy Series 'Party Over Here' from Lonely Island”. Variety. Truy cập ngày 5 tháng 10 năm 2019.
  47. ^ Wright, Tolly (10 tháng 8 năm 2016). “Party Over Here Canceled, Never to Be 'Here' on Fox Again”. Vulture. Truy cập ngày 5 tháng 10 năm 2019.
  48. ^ Petski, Denise (14 tháng 9 năm 2016). “Andrea Savage Comedy Pilot Picked Up To Series By TruTV”. Deadline Hollywood. Truy cập ngày 5 tháng 10 năm 2019.
  49. ^ Alone Together, truy cập ngày 25 tháng 9 năm 2019
  50. ^ Petski, Denise (19 tháng 4 năm 2018). “Hulu Picks Up Middle School Comedy Series 'PEN15'. Deadline Hollywood. Truy cập ngày 5 tháng 10 năm 2019.
  51. ^ “The Lonely Island: The Hottest Thing In Fake Hip-Hop”. National Public Radio. 8 tháng 5 năm 2011. Truy cập ngày 14 tháng 5 năm 2011.
  52. ^ Vish Khanna (tháng 6 năm 2011). “The Lonely Island”. Exclaim!. Truy cập ngày 1 tháng 6 năm 2011.
  53. ^ “Andy Samberg invites you to his Lonely Island”. MSNBC. Associated Press. 26 tháng 2 năm 2009. Bản gốc lưu trữ ngày 30 tháng 6 năm 2011. Truy cập ngày 14 tháng 5 năm 2011.
  54. ^ Ben Kaplan (9 tháng 5 năm 2011). “All ashore for Andy Samberg and The Lonely Island”. National Post. Canada. Bản gốc lưu trữ 29 Tháng Một năm 2013. Truy cập 14 tháng Năm năm 2011.
  55. ^ “61st Emmy Awards Nominees and Winners”. Television Academy.
  56. ^ a b “The Lonely Island”. Grammy.com. Truy cập ngày 4 tháng 8 năm 2018.
  57. ^ “62nd Emmy Awards Nominees and Winners”. Television Academy.
  58. ^ “63rd Emmy Awards Nominees and Winners”. Television Academy.

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]