Hầu Bảo

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Hầu Bảo (chữ Hán: 侯保, ? – 1420), người huyện Tán Hoàng [1], quan viên nhà Minh, tử trận tại Việt Nam.

Cuộc đời và sự nghiệp[sửa | sửa mã nguồn]

Bảo xuất thân là học sinh của Quốc tử giám, từng làm tri huyện ở Tương Thành, Cống Du, Bác Hưng, tỏ ra giỏi cai trị. Nhà Minh diệt nhà Hồ ở Việt Nam, đặt mới phủ huyện, chọn người biết dạy dân, lấy Bảo làm Tri Giao Châu phủ, thăng chức Hữu tham chánh. Năm Vĩnh Lạc thứ 18 (1420), trong lúc quân Minh trấn áp khởi nghĩa Lam Sơn, Bảo cho rằng Hoàng Giang là nơi yếu hại, đắp bảo mà giữ. Bảo giữ nơi ấy được vài tháng, đem quân ra đánh, thua trận mà chết [2]. Thời Minh Nhân Tông, được tặng chức Hữu bố chánh sứ.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  • Minh sử quyển 154, liệt truyện 42 – Hầu Bảo truyện
  • Đại Việt sử ký toàn thư (ĐVSKTT), bản in Nội Các Quan Bản, mộc bản khắc năm Chánh Hòa thứ 18 (1697), bản dịch Quốc ngữ của Viện Khoa Học Xã Hội Việt Nam, Nhà xuất bản Khoa Học Xã Hội, Hà Nội, 1993

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Nay là huyện Tán Hoàng, Hà Bắc
  2. ^ ĐVSKTT, tlđd – Bản kỷ quyển X, Kỷ nhà Lê, Thái Tổ Cao Hoàng Đế: Canh Tý, [1420], (Minh Vĩnh Lạc năm thứ 18)... Tả tham chính Hầu Bảo giữ đồn Hoàng Giang, bị Nguyễn Thuật, người Kiến Xương đánh giết