Hệ thống điều khiển phản lực

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Hai trong bốn hệ thống điều khiển lực đẩy của Mô-đun Mặt Trăng tàu Apollo.

Hệ thống điều khiển phản lực (Tiếng Anh: RCS = Reaction Control System) là một hệ thống dùng thiết bị tạo lực đẩy để điều khiển tư thế và dịch chuyển nhỏ của tàu vũ trụ, vệ tinh,...

Hệ thống điều khiển phản lực đôi khi còn được gọi là Hệ thống điều khiển bởi phản lực, Hệ thống lái bởi dòng khí phụt hoặc Hệ thống động cơ phản lực để điều khiển tư thế vệ tinh[1].

Một hệ thống điều khiển phản lực thường kết hợp các thiết bị tạo lực đẩy cỡ lớn hoặc cỡ nhỏ, tùy theo mức độ yêu cầu. Các chức năng của hệ thống này bao gồm:

  • Điều khiển tư thế khi xâm nhập vào khí quyển;
  • Giữ vị trí trên quỹ đạo;
  • Điều khiển chuyển động lại gần khi kết nối các tàu vũ trụ;
  • Điều khiển định hướng ("chỉ mũi" (pointing the nose)) của tàu vũ trụ;
  • Như là phương pháp lưu trữ khi rời quỹ đạo (deorbiting !?);
  • Như là các động cơ bù (ullage motors) đối với hệ thống nhiên liệu chính cho động cơ chính hoạt động.
Hệ thống Gemini OAMS và điều khiển vào khí quyển.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ “Công nghệ Vệ tinh”. Truy cập 20 tháng 3 năm 2017.

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]

https://vn.sputniknews.com/vietnam/201610072464606-viet-nam-he-thong-dieu-khien-ve-tinh/