Bước tới nội dung

José Ramón Balaguer

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
José Ramón Balaguer
Đại sứ Cuba tại Liên Xô
Nhiệm kỳ
Tháng 2 năm 1990 – 26 tháng 12 năm 1991
Bộ trưởng Bộ Y tế Công cộng Cuba
Nhiệm kỳ
2004 – Tháng 7 năm 2010
Tiền nhiệmDamodar Peña Pentón
Kế nhiệmRoberto Tomás Morales
Thông tin cá nhân
Sinh(1932-06-06)6 tháng 6 năm 1932
Guantánamo, Cuba
Mất15 tháng 7 năm 2022(2022-07-15) (90 tuổi)
Segundo Frente,[cần dẫn nguồn] Cuba
Đảng chính trịĐảng Cộng sản Cuba

José Ramón Balaguer Cabrera (6 tháng 6 năm 193215 tháng 7 năm 2022) là chính khách người Cuba. Ông là Bộ trưởng Bộ Y tế Công cộng Cuba từ năm 2004 đến năm 2010. Trước đây ông từng là Đại sứ Cuba cuối cùng tại Liên Xô.

Thân thế[sửa | sửa mã nguồn]

Balaguer chào đời tại Guantánamo vào ngày 6 tháng 6 năm 1932. Ông học để trở thành bác sĩ.[1] Ông gia nhập đội quân nổi dậy do Fidel Castro lãnh đạo đã lật đổ Fulgencio Batista trong Cách mạng Cuba,[1] làm y sĩ trong khi nhóm đang chiến đấu ở Sierra Maestra.[2][3][4]

Sự nghiệp[sửa | sửa mã nguồn]

Trong suốt thập kỷ từ sau cuộc cách mạng, Balaguer đảm nhận công tác ở nhiều vị trí quân sự khác nhau, bao gồm cả thứ trưởng thay thế của Lực lượng Vũ trang. Ông gia nhập Đảng Cộng sản Cuba khi đảng này được thành lập vào năm 1965. Về sau, ông trở thành Bí thư thứ nhất Santiago de Cuba từ năm 1976 cho đến năm 1985.[5]

Balaguer được bổ nhiệm làm Đại sứ Cuba tại Liên Xô vào tháng 2 năm 1990.[6] Ông trở thành người cuối cùng giữ chức vụ này khi Liên Xô giải thể vào năm sau.[1] Là một người trung thành với Castro theo đường lối cứng rắn,[1][7] ông thay thế Carlos Aldana làm Trưởng ban Tư tưởng và Quan hệ Quốc tế vào tháng 9 năm 1992,[8] sau khi trở lại Cuba vào đầu Thời kỳ Đặc biệt.[5] Trong nhiệm kỳ của mình, Balaguer được Raúl Castrobộ trưởng quốc phòng lúc bấy giờ – cử đi xử lý cuộc khủng hoảng kinh tế và sự quản lý yếu kém của các quan chức địa phương ở tỉnh Granma.[9] Esteban Lazo Hernández kế nhiệm ông lên làm trưởng ban hệ tư tưởng của đảng vào tháng 6 năm 2003.[10]

Nhờ sở hữu kiến thức nền tảng về y học, Balaguer được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Bộ Y tế Công cộng vào năm 2004.[5] Với tư cách đó, ông chịu trách nhiệm quản lý "các dự án chăm sóc sức khỏe yêu thích" của Fidel Castro.[11] Ông ca ngợi Sicko, bộ phim tài liệu năm 2007 của Michael Moore đã so sánh hệ thống chăm sóc sức khỏe của Mỹ với Cuba một cách không mấy thiện cảm, nói rằng nó sẽ "giúp thế giới nhìn thấy những nguyên tắc nhân đạo sâu sắc của xã hội Cuba".[12][13] Ông cũng bác bỏ tuyên bố rằng chính phủ Cuba hợp tác với Moore nhằm thúc đẩy hệ thống chăm sóc sức khỏe của mình.[12]

Balaguer là một trong sáu thành viên của chính phủ Cuba được Fidel Castro chỉ định trong quá trình chuyển giao chức trách, bắt đầu vào tháng 7 năm 2006.[14] Ông còn là Ủy viên Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Cuba khóa V.[15] Tuyên bố của ông và chuyến đi nước ngoài vào tháng sau được giới quan sát coi là dấu hiệu cho thấy sức khỏe của Castro ổn định, trong bối cảnh có nhiều phỏng đoán vào thời điểm đó về việc liệu ông có còn sống hay không.[16] Dưới sự lãnh đạo của ông trên cương vị là Bộ trưởng Y tế, hàng chục bệnh nhân tại Bệnh viện Tâm thần La Habana (Mazorra) đã tử vong vào năm 2010. Do đó, Balaguer bèn chấp thuận thành lập một ủy ban nhằm xem xét các tình huống dẫn đến những cái chết này. Mặc dù một số bác sĩ và quan chức có liên hệ với bệnh viện bị bỏ tù, bản thân Balaguer đã thoát khỏi sự chỉ trích của dư luận.[5]

Cuối đời[sửa | sửa mã nguồn]

Sau khi nhiệm kỳ Bộ trưởng Y tế kết thúc, Balaguer được bầu vào Ban Chấp hành Trung ương Đảng vào tháng 4 năm 2011,[1] đứng đầu Ban Đối ngoại.[5] Ông cũng từ chức trong Bộ Chính trị có ảnh hưởng lớn hơn, kết thúc nhiệm kỳ kéo dài hàng thập kỷ của mình trong cơ quan này.[1] Cuối cùng ông rút khỏi chính trường vào năm 2019,[1] với lý do sức khỏe yếu.[17]

Balaguer qua đời vào ngày 15 tháng 7 năm 2022 ở tuổi 90.[1][18] Hài cốt hỏa táng của ông lần đầu tiên được vinh danh tại đền thờ cựu chiến binh ở Nghĩa trang Colon, trước khi được chuyển đến lăng mộ liệt sĩ Mặt trận miền Đông II Frank País ở Santiago de Cuba, gần quê hương ông.[1][17]

Đọc thêm[sửa | sửa mã nguồn]

  • Brenner, Philip; Jiménez, Marguerite Rose; Kirk, John M.; LeoGrande, William M. biên tập (2008). A Contemporary Cuba Reader: Reinventing the Revolution. Rowman & Littlefield. ISBN 9780742555075.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ a b c d e f g h i 'Historic' Cuban official, José Ramón Balaguer, dies at 90”. Associated Press. 16 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 19 tháng 7 năm 2022.
  2. ^ Brenner và đồng nghiệp 2008, tr. 236.
  3. ^ Bardach, Ann Louise (6 tháng 10 năm 2009). Without Fidel: A Death Foretold in Miami, Havana and Washington. Simon and Schuster. tr. 22. ISBN 9781416580072.
  4. ^ Vargas Llosa, Alvaro (6 tháng 8 năm 2006). “Whatever happens next, it won't be Castro's dictatorship”. Deseret News. Salt Lake City. tr. G3. Truy cập ngày 19 tháng 7 năm 2022.
  5. ^ a b c d e “José Ramón Balaguer, a "tireless" and loyal official of the Cuban regime, dies”. CE Noticias Financieras English. ContentEngine LLC. 16 tháng 7 năm 2022. ProQuest 2690932090. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022 – qua ProQuest.
  6. ^ Preston, Julia (18 tháng 2 năm 1990). “Cuba Vows to 'Perfect' its Communist Party”. The Washington Post. Truy cập ngày 19 tháng 7 năm 2022.
  7. ^ Brenner và đồng nghiệp 2008, tr. 55.
  8. ^ “Cuba Replaces Official With Close Castro Ties”. Los Angeles Times. Reuters. 24 tháng 9 năm 1992. Truy cập ngày 19 tháng 7 năm 2022.
  9. ^ McClintock, John M. (2 tháng 7 năm 1995). “Cuba's Socialist Ideology Gets a New Translation”. The Baltimore Sun. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022.
  10. ^ “Teachers Walk Out in Wildcat Stoppage”. Sun-Sentinel. Fort Lauderdale, Florida. 25 tháng 6 năm 2003. tr. 16A. ProQuest 387892226. Truy cập ngày 19 tháng 7 năm 2022 – qua ProQuest.
  11. ^ “Castro is steadily recovering, officials say”. Deseret News. Salt Lake City. Associated Press. 6 tháng 8 năm 2006. Truy cập ngày 19 tháng 7 năm 2022.
  12. ^ a b “Cuba says Moore's "SiCKO" highlights its humanism”. Reuters. 15 tháng 6 năm 2007. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022.
  13. ^ “Cuba Says Michael Moore Documentary Will Be Good for the Country”. Voice of America. 1 tháng 11 năm 2009. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022.
  14. ^ Adams, David (20 tháng 2 năm 2008). “Who Follows Castro?”. St. Petersburg Times. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022.
  15. ^ Miguel A. Gainza Chacon (30 tháng 6 năm 2008). “Ejerció el sufragio José Ramón Balaguer, ministro de Salud Pública” [José Ramón Balaguer, Minister of Public Health, exercised the vote]. Granma. Bản gốc lưu trữ ngày 24 tháng 6 năm 2008. Truy cập ngày 12 tháng 4 năm 2009.
  16. ^ “Officials say Castro on mend, but future remains unclear”. Calgary Herald. 7 tháng 8 năm 2006. tr. A2. ProQuest 245430385. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022 – qua ProQuest.
  17. ^ a b “José Balaguer, leader of the revolution, died in Cuba; receives honors”. CE Noticias Financieras English. ContentEngine LLC. 17 tháng 7 năm 2022. ProQuest 2691387863. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022 – qua ProQuest.
  18. ^ “Falleció el comandante cubano José Ramón Balaguer Cabrera” [Cuban Commander José Ramón Balaguer Cabrera passed away]. Cuba Noticias 360 (bằng tiếng Tây Ban Nha). 16 tháng 7 năm 2022. Truy cập ngày 20 tháng 7 năm 2022.

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]

Chức vụ Đảng
Tiền nhiệm
Carlos Aldana
Trưởng ban Tư tưởng và Quan hệ Quốc tế Cuba
1992–2003
Kế nhiệm
Esteban Lazo Hernández
Chức vụ chính trị
Tiền nhiệm:
'
Bộ trưởng Bộ Y tế Công cộng Cuba
2004–2010
Kế nhiệm:
'