Vùng đất Marie Byrd

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
marie
Vùng đất Marie Byrd

Vùng đất Marie Byrd (tiếng Anh: Marie Byrd Land, viết tắt: MBL) là một lãnh thổ vô chủNam Cực. Với diện tích 1.610.000 km2 (620.000 dặm vuông Anh), đây là lãnh thổ vô chủ lớn nhất trên Trái Đất.[1] Nó được đặt tên theo vợ của sĩ quan hải quân Mỹ Richard E. Byrd, người đã khám phá khu vực này vào đầu thế kỷ 20.[2]

Lãnh thổ nằm ở Tây châu Nam Cực, với Thềm băng RossBiển Ross ở phía đông, và phần Thái Bình Dương của Nam Đại Dương ở phía nam, kéo dài về phía đông khoảng một đường giữa phần trong của Thềm băng Ross và Bờ biển Eights.[3] Nó trải dài giữa kinh tuyến 158° và 103°24' đông.[4] Cuộc thám hiểm của Byrd kết luận lãnh thổ bao gồm khu vực giữa Cao nguyên Rockefeller và Bờ biển Eights.[5]

Tổng quan[sửa | sửa mã nguồn]

Vì vùng này ở vị trí quá xa xôi, ngay cả theo tiêu chuẩn của Nam Cực, hầu hết Vùng đất Marie Byrd (phần phía đông của 150°T) chưa được bất kỳ quốc gia có chủ quyền nào tuyên bố chủ quyền. Cho đến nay, đây là lãnh thổ vô chủ lớn nhất trên Trái Đất, với diện tích 1.610.000 km2 (620.000 dặm vuông Anh) (bao gồm cả Bờ biển Eights ở ngay phía đông Vùng đất Marie Byrd).[1] Năm 1939, Tổng thống Hoa Kỳ Franklin D. Roosevelt đã chỉ thị cho các thành viên của Đoàn thám hiểm Dịch vụ Nam Cực của Hoa Kỳ thực hiện các bước để tuyên bố một số vùng ở Nam Cực là lãnh thổ của Hoa Kỳ.[6][7] Quá trình đã được các thành viên của cuộc thám hiểm này và các cuộc thám hiểm tiếp theo thực hiện, nhưng những điều này dường như không được chính thức hóa trước năm 1959, khi Hệ thống Hiệp ước châu Nam Cực được ký kết. Một số ấn phẩm ở Hoa Kỳ trong giai đoạn trước đó đã chỉ ra đây là lãnh thổ của Hoa Kỳ, và Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ đã tuyên bố rằng Hoa Kỳ có cơ sở vững chắc để tuyên bố chủ quyền ở Nam Cực do các hoạt động của họ trước năm 1959.[8] Phần phía tây của kinh tuyến 150°T là một phần của Lãnh thổ phụ thuộc Ross do New Zealand tuyên bố chủ quyền.[9]

Vùng này có năm khu vực ven biển riêng biệt, được liệt kê từ tây sang đông:

STT Bờ biển Ranh giới phía Tây Ranh giới phía Đông
1 Bờ biển Saunders 158°00'W 146°31'W
2 Bờ biển Ruppert 146°31'W 136°50'W
3 Bờ biển Hobbs 136°50'W 127°35'W
4 Bờ biển Bakutis 127°35'W 114°12'W
5 Bờ biển Walgreen 114°12'W 103°24'W
  Vùng đất Marie Byrd 158°00'W 103°24'W

Địa lý và địa chất[sửa | sửa mã nguồn]

Sông băng và mỏm đá ở Vùng Marie Byrd nhìn từ máy bay DC-8 của NASA vào ngày 17 tháng 10 năm 2011.

Vùng đất Marie Byrd tiếp giáp với biển Amundsen ở phía đông và biển Ross và thềm băng Ross ở phía tây. Các dãy núi chạy dọc gần bờ biển với một vài dãy ở nội địa. Vùng đất Marie Byrd được bao phủ bởi Tấm băng ở Tây Nam Cực (WAIS) rộng lớn. WAIS ở Vùng đất Marie Byrd hướng ra khỏi lục địa về phía đông và vào Thềm băng Ross qua bảy dòng băng. Dọc theo đường bờ biển của Nam Đại Dương và Biển Amundsen, băng chảy qua các sông băng, với sông băng lớn nhất là sông băng Thwaites. Tây châu Nam Cực và Vùng đất Marie Byrd có độ cao lên tới 1500-2000 mét trên bề mặt của WAIS. Ngược lại, Đông châu Nam Cực có độ cao bên trong dải băng hơn 4000 mét.[10]

Hệ thống Rạn nứt Tây Nam Cực (WARS[11]) đã phát triển trong hàng trăm triệu năm qua, bao gồm toàn bộ hoặc một phần Vùng đất Marie Byrd.[12] WARS kéo dài từ thềm lục địa Biển Ross về phía đông đến Vùng đất Marie Byrd.[13][14] Các dòng băng và sông băng rút cạn WAIS được cho là chạy theo các thung lũng rạn nứt, hiện bị băng chôn vùi, được hình thành trong WAIS.[15][16] WARS chứa một chuỗi núi lửa với các núi lửa hoạt động từ thế Eocen đến vài nghìn năm trước.[17][18]

Một chùm manti được phát hiện sâu bên dưới Vùng đất Marie Byrd.[19][20][21] Nhiệt từ chùm manti được cho là nguyên nhân gây nâng một phần đáng kể của Tây Nam Cực để hình thành Mái vòm Vùng đất Marie Byrd (Marie Byrd Land Dome).[22][23]

Bản đồ kỹ thuật số của Nam Cực có bao gồm địa chất của Vùng đất Marie Byrd.[24] Lịch sử địa chất của Vùng đất Marie Byrd ở Tây Nam Cực đã được tóm tắt trong một ấn phẩm năm 2020.[25]

Sông băng, dòng băng và thềm băng[sửa | sửa mã nguồn]

Các sông băng nổi bật chảy qua WAIS ở MBL bao gồm sông băng Thwaitessông băng Đảo Pine, và cả hai đều đổ vào Biển Amundsen. Trong số bảy dòng băng chảy vào thềm băng Ross, các dòng băng Bindschadler và Whillans có kích thước rộng lớn nhất.[26] Bảy dòng băng thải ra 40% WAIS.[27] Bên cạnh thềm băng Ross, các thềm băng đáng kể trên bờ biển Nam Đại Dương bao gồm Sulzberger và Nickerson.

Dãy núi, đỉnh núi và địa hình dưới băng[sửa | sửa mã nguồn]

Do WAIS chôn vùi tầng móng của MBL, các dãy núi lộ ra phía bờ biển MBL nơi băng mỏng hơn. Các dãy nổi bật bao gồm dãy Ford ở phía tây MBL, dãy Flood, dãy Executive Committee và dãy Kohler. Trong số đó, dãy Ford rộng nhất và bao gồm hơn sáu nhóm núi được đặt tên phân biệt.[28] Dãy Executive Committee bao gồm năm ngọn núi lửa, một số được cho là không hoạt động hoặc đang hoạt động. Dãy Flood bao gồm một chuỗi các núi lửa từ kỷ Neogenkỷ Đệ Tứ.[29] Dãy núi Fosdick ở phía bắc dãy Ford là một dãy đá biến chất kỷ Phấn Trắng dài 30 km. Hầu hết các loại đá lộ thiên khác trong MBL là đá trầm tích biến chất và đá hoa cương thời Đại Cổ sinh, và đá hoa cương thời Đại Trung sinh.[28]

Trong khi đó, ở cách xa bờ biển, WAIS chôn vùi những ngọn núi và dãy núi riêng lẻ không được đặt tên, ngoại trừ những dãy chính như Rãnh dưới băng Bentley (Bentley Subglacial Trench).[30]

Núi ngầm Marie Byrd (70°0′N 118°0′T / 70°N 118°T / -70.000; -118.000) là một núi ngầm được đặt tên cùng với Vùng đất Marie Byrd. Tên được phê duyệt vào tháng 6 năm 1988 (Ủy ban Cố vấn về Địa hình dưới đáy biển, 228).

Các dãy núi và đỉnh núi[sửa | sửa mã nguồn]

Trong văn hóa[sửa | sửa mã nguồn]

  • Vùng đất Marie Byrd là vị trí tiền đồn phía nam của Học viện Brakebills trong cuốn tiểu thuyết The Magicians xuất bản năm 2009 của Lev Grossman.

Trạm Byrd là khuôn mẫu cho các căn cứ Nam Cực bị tiêu diệt trong:

  • Phim kinh dị The Thing của John Carpenter (1982)
  • Tác phẩm thứ mười The 6th Extinction trong series tiểu thuyết Sigma Force của James Rollins (2014).[31]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ a b Dag Harald Claes 2018, tr. xem trang.
  2. ^ Fred G. Alberts 1995, tr. 461.
  3. ^ Michael Robert Alexander Thomson, J. Alistair Crame, Janet W. Thomson 1991, tr. 274, 346.
  4. ^ Dizzo 2015, tr. xem trang.
  5. ^ United States. Hydrographic Office 1960, tr. 261.
  6. ^ Beau Riffenburgh 2007, tr. 208.
  7. ^ American Philosophical Society 1945, tr. 398a.
  8. ^ William J. Burns (March 9, 1996). "Presidential Decision Directive NSC-26". United States Department of State. Retrieved January 3, 2021.
  9. ^ Saul Bernard Cohen 2008, tr. 3251.
  10. ^ Herried, B., Rejcek, P., Hood, E. (2015), Antarctica (map): United States Antarctic Program (USAP) Science, WGS84 Polar Stereographic Projection scale 1:5,500,000, Polar Geospatial Center, Minneapolis, Minnesota
  11. ^ Behrendt, J. C.; LeMasurier, W. E.; Cooper, A. K.; Tessensohn, F.; Tréhu, A.; Damaske, D. (1991). “Geophysical studies of the West Antarctic Rift System”. Tectonics (bằng tiếng Anh). 10 (6): 1257–1273. Bibcode:1991Tecto..10.1257B. doi:10.1029/91TC00868.
  12. ^ Wilson, Douglas S.; Luyendyk, Bruce P. (25 tháng 8 năm 2009). “West Antarctic paleotopography estimated at the Eocene-Oligocene climate transition”. Geophysical Research Letters (bằng tiếng Anh). 36 (16): L16302. Bibcode:2009GeoRL..3616302W. doi:10.1029/2009GL039297. ISSN 0094-8276. S2CID 163074.
  13. ^ Luyendyk, Bruce P.; Wilson, Douglas S.; Siddoway, Christine S. (2003). “Eastern margin of the Ross Sea Rift in western Marie Byrd Land, Antarctica: Crustal structure and tectonic development: EASTERN MARGIN OF THE ROSS SEA RIFT”. Geochemistry, Geophysics, Geosystems (bằng tiếng Anh). 4 (10). Bibcode:2003GGG.....4.1090L. doi:10.1029/2002GC000462. S2CID 2310914.
  14. ^ Tinto, K.J., Siddoway, C.S., Bell, R.E., Lockett, A. and Wilner, J., 2017, December. New Crustal Boundary Revealed Beneath the Ross Ice Shelf, Antarctica, through ROSETTA-Ice Integrated Aerogeophysics, Geology, and Ocean Research. In AGU Fall Meeting Abstracts (Vol. 2017, pp. T22D-06).
  15. ^ Rose, K. E. (1979). “Characteristics of Ice Flow in Marie Byrd Land, Antarctica”. Journal of Glaciology (bằng tiếng Anh). 24 (90): 63–75. doi:10.3189/S0022143000014659. ISSN 0022-1430. S2CID 127202654.
  16. ^ Doake CS, Crabtree RD, Dalziel IW. Subglacial morphology between Ellsworth Mountains and Antarctic Peninsula: new data and tectonic significance. In Proceedings of the 4th International Symposium on Antarctic Earth Sciences, Cambridge University Press, New York 1983 (pp. 270-273).
  17. ^ Liggett, Daniela; Storey, Bryan C.; Cook, Yvonne Anne; Meduna, Veronika (2015). Exploring the last continent : an introduction to Antarctica. Cham. tr. 20, 21. ISBN 978-3-319-18947-5. OCLC 922640385.
  18. ^ Lough, Amanda C.; Wiens, Douglas A.; Grace Barcheck, C.; Anandakrishnan, Sridhar; Aster, Richard C.; Blankenship, Donald D.; Huerta, Audrey D.; Nyblade, Andrew; Young, Duncan A.; Wilson, Terry J. (2013). “Seismic detection of an active subglacial magmatic complex in Marie Byrd Land, Antarctica”. Nature Geoscience (bằng tiếng Anh). 6 (12): 1031–1035. Bibcode:2013NatGe...6.1031L. doi:10.1038/ngeo1992. ISSN 1752-0894.
  19. ^ Carol Rasmussen (7 tháng 11 năm 2017). “Hot News from the Antarctic Underground”. NASA. Bản gốc lưu trữ ngày 30 tháng 9 năm 2022. Truy cập ngày 20 tháng 11 năm 2017.
  20. ^ Amy Sherman (20 tháng 11 năm 2017). “No, NASA Antarctica study didn't discredit climate change science”. PolitiFact. Truy cập ngày 20 tháng 11 năm 2017.
  21. ^ Lloyd, Andrew J.; Wiens, Douglas A.; Nyblade, Andrew A.; Anandakrishnan, Sridhar; Aster, Richard C.; Huerta, Audrey D.; Wilson, Terry J.; Dalziel, Ian W. D.; Shore, Patrick J.; Zhao, Dapeng (2015). “A seismic transect across West Antarctica: Evidence for mantle thermal anomalies beneath the Bentley Subglacial Trench and the Marie Byrd Land Dome”. Journal of Geophysical Research: Solid Earth (bằng tiếng Anh). 120 (12): 8439–8460. Bibcode:2015JGRB..120.8439L. doi:10.1002/2015JB012455. ISSN 2169-9356. S2CID 129970548.
  22. ^ LeMasurier, Wesley E.; Landis, Charles A. (1 tháng 11 năm 1996). “Mantle-plume activity recorded by low-relief erosion surfaces in West Antarctica and New Zealand”. GSA Bulletin. 108 (11): 1450–1466. Bibcode:1996GSAB..108.1450L. doi:10.1130/0016-7606(1996)108<1450:MPARBL>2.3.CO;2. ISSN 0016-7606.
  23. ^ LeMasurier, Wesley E. (2006), Fütterer, Dieter Karl; Damaske, Detlef; Kleinschmidt, Georg; Miller, Hubert (biên tập), “What Supports the Marie Byrd Land Dome? An Evaluation of Potential Uplift Mechanisms in a Continental Rift System”, Antarctica (bằng tiếng Anh), Berlin/Heidelberg: Springer-Verlag, tr. 299–302, doi:10.1007/3-540-32934-x_37, ISBN 978-3-540-30673-3, truy cập ngày 29 tháng 1 năm 2022
  24. ^ Cox S.C., Morin P., Smith Lyttle B. (2019) GeoMAP on REMA. Abstract A253 & Poster, 13th International Symposium on Antarctic Earth Sciences, 22-26 July 2019, Incheon, Republic of Korea.
  25. ^ Jordan, Tom A.; Riley, Teal R.; Siddoway, Christine S. (2020). “The geological history and evolution of West Antarctica”. Nature Reviews Earth & Environment (bằng tiếng Anh). 1 (2): 117–133. Bibcode:2020NRvEE...1..117J. doi:10.1038/s43017-019-0013-6. ISSN 2662-138X.
  26. ^ Rignot, E.; Mouginot, J.; Scheuchl, B. (9 tháng 9 năm 2011). “Ice Flow of the Antarctic Ice Sheet”. Science (bằng tiếng Anh). 333 (6048): 1427–1430. Bibcode:2011Sci...333.1427R. doi:10.1126/science.1208336. ISSN 0036-8075. PMID 21852457. S2CID 206535206.
  27. ^ Price, S. F.; Bindschadler, R. A.; Hulbe, C. L.; Joughin, I. R. (2001). “Post-stagnation behavior in the upstream regions of Ice Stream C, West Antarctica”. Journal of Glaciology (bằng tiếng Anh). 47 (157): 283–294. Bibcode:2001JGlac..47..283P. doi:10.3189/172756501781832232. ISSN 0022-1430. S2CID 128815839.
  28. ^ a b e.g. Wade, F. A., et al. (1977). "Reconnaissance geologic map of the Alexandra Mountains quadrangle, Marie Byrd Land, Antarctica, Map A-5". Reston, Virginia: U. S. Antarctic Research Program.
  29. ^ LeMasurier, Wesley (2013). “Shield volcanoes of Marie Byrd Land, West Antarctic rift: oceanic island similarities, continental signature, and tectonic controls”. Bulletin of Volcanology (bằng tiếng Anh). 75 (6): 726. Bibcode:2013BVol...75..726L. doi:10.1007/s00445-013-0726-1. ISSN 0258-8900. S2CID 128816343.
  30. ^ Fretwell, P.; Pritchard, H. D.; Vaughan, D. G.; Bamber, J. L.; Barrand, N. E.; Bell, R.; Bianchi, C.; Bingham, R. G.; Blankenship, D. D.; Casassa, G.; Catania, G. (28 tháng 2 năm 2013). “Bedmap2: improved ice bed, surface and thickness datasets for Antarctica”. The Cryosphere (bằng tiếng Anh). 7 (1): 375–393. Bibcode:2013TCry....7..375F. doi:10.5194/tc-7-375-2013. ISSN 1994-0424. S2CID 13129041.
  31. ^ Rollins, James (2014). “Section 2: The Phantom Coast”. The Sixth Extinction. (Sigma Force #10)

Nguồn[sửa | sửa mã nguồn]

Đọc thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]