Bước tới nội dung

Đông Vương Công

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Đông Vương Công (tiếng Trung: 東王公) là một vị thần trong thần thoạiĐạo giáo Trung Quốc. Còn gọi là Đông Hoa Đế Quân, ông thường được xếp với Tây Vương Mẫu.

Nguồn gốc

[sửa | sửa mã nguồn]

Theo truyền thuyết Thần Tiên, ở phương Đông có Đông Vương Công, làm chủ Khí Dương; ở phương Tây có Tây Vương Mẫu làm chủ Khí Âm. Đông Vương Công còn được gọi là Mộc Công, vì theo Ngũ Hành, Mộc ở phương Đông. Tây Vương Mẫu cũng được gọi là Kim Mẫu, vì hành Kim ở phương Tây.

Đông Vương Công chính là Đức Chí Tôn Chủ Quản Thiên Đình Thiên Đế (cũng cho rằng chính là Đông Hoa Đế Quân hay Ngọc Hoàng Thượng Đế), quản nam tu đạo trong thiên hạ; Tây Vương Mẫu quản nữ tu đạo thiên hạ

Các vị tu hành đắc đạo thành Tiên, trước hết phải lên bái kiến Đấng Đông Vương Công, rồi sau đó đến bái kiến Đấng Tây Vương Mẫu. Xong rồi mới được đi tham lễ Đức Thái Thượng Lão Quân và Đức Nguyên Thủy Thiên Tôn.

Hình dạng

[sửa | sửa mã nguồn]

Trong sách cổ mô tả Đông Vương Công cao một trượng, đầu tóc bạc phơ, thân người, mặt chim mà đuôi hổ, luôn có một con gấu đen đi theo.

Tôn hiệu

[sửa | sửa mã nguồn]

Các triều đại phong kiến Trung Quốc phong cho Mộc Công rất nhiều tôn hiệu:

  • Phù Tang Đại đế
  • Nguyên Dương Phụ (cha của khí dương)
  • Thanh Đồng Quân
  • Thanh Đồng đế quân
  • Đông Phương gia
  • Đông Hoa Tử Phủ Thiếu Dương Đế Quân
  • Đông Hoa Mộc Công Đạo Quân
  • Thủy Phủ Phù Tang Đại Đế
  • Đông Hoa Đế Quân
  • Ngọc Hoàng Quân

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]