Michelle Obama

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Michelle Obama
Đệ nhất Phu nhân Hoa Kỳ
Nhiệm kỳ
20 tháng 1 năm 2009 – 20 tháng 1 năm 2017
8 năm, 0 ngày
Tổng thốngBarack Obama
Tiền nhiệmLaura Bush
Kế nhiệmMelania Trump
Thông tin cá nhân
Sinh
Michelle LaVaughn Robinson

17 tháng 1, 1964 (60 tuổi)
Chicago, Illinois, Hoa Kỳ
Đảng chính trịDân chủ
Con cáiMalia
Sasha
Alma materĐại học Princeton (BA)
Đại học Harvard (JD)
Chữ ký


Michelle LaVaughn Robinson Obama (sinh ngày 17 tháng 1 năm 1964)[2] là một luật sư, quản trị viên đại học Chicago và cựu Đệ Nhất Phu nhân Hoa Kỳ, phu nhân cựu Tổng thống Hoa Kỳ, Barack Obama. Sinh trưởng ở South Side, Chicago, Michelle tốt nghiệp Viện Đại học Princeton và Trường Luật Viện Đại học Harvard. Bà trở về Chicago để làm việc cho công ty luật Sidley Austin, có tên trong ban nhân viên của Thị trưởng Chicago Richard M. Daley, bà cũng làm việc cho Viện Đại học Chicago và Trung tâm Y khoa Viện Đại học Chicago. Bà là em của Craig Robinson, huấn luyện viên đội bóng rổ nam của Viện Đại học Oregon State.

Gia đình và học vấn[sửa | sửa mã nguồn]

Michelle Robinson đến từ thành phố Chicago, bang Illinois, là con của ông Frasier Robinson (mất năm 1990),[2] Robinson là nhân viên nhà máy nước, cũng là trưởng một chi bộ Đảng Dân chủ, và Marian Robinson, thư ký cửa hàng tiếp thị Spiegel.[3] Michelle lớn lên trong khu cộng đồng South Shore ở Chicago,[3][4] trong một gia đình truyền thống, ở đó mọi người quây quần quanh bàn ăn tối.[5] Michelle cùng một anh trai lớn hơn mình 21 tháng tuổi, Craig, học nhảy lớp hai.[3] Truy nguyên gia phả đến thời kỳ trước cuộc Cách mạng Mỹ tại miền Nam, hầu hết thân nhân của Michelle đều sống ở Nam Carolina.[3]

Barack và Michelle Obama.

Tại Princeton, Michelle tranh luận về phương pháp dạy bởi vì bà cảm thấy cần có nhiều thảo luận hơn trong lớp.[3][6] Luận văn tốt nghiệp của bà có tựa đề "Người da đen từng học ở Princeton và Cộng đồng Da đen".[7] Năm 1988, Michelle đậu bằng Tiến sĩ Luật (J.D.) tại Đại học Harvard.[8] Trong thời gian theo học ở Harvard, Michelle tham gia các cuộc biểu tình ủng hộ việc tuyển dụng giáo sư thuộc các sắc dân thiểu số.[9] Michelle gặp Barack Obama khi họ là hai người da màu duy nhất làm việc tại công ty luật, lúc ấy bà được giao nhiệm vụ hướng dẫn Obama, một nhân viên làm việc thời vụ mùa hè.[10] Mối quan hệ của họ bắt đầu với một bữa ăn tối để bàn công việc, kế đó là một buổi họp về tổ chức cộng đồng, ở đó Obama đã gây ấn tượng tốt đối với bà.[11] Lần hẹn hò đầu tiên của hai người là cùng đi xem một cuốn phim của Spike Lee Do the Right Thing.[12] Hôn lễ của hai người được cử hành vào tháng 10 năm 1992,[11] Họ có hai con gái, Malia Ann (sinh 1998), và Natasha (Sasha, 2001).[13] Trong suốt chiến dịch tranh cử tổng thống của chồng, Michelle cam kết chỉ "xa nhà một lần trong tuần – để vận động tranh cử hai ngày mỗi tuần, và có mặt ở nhà vào chiều tối ngày thứ hai" để chăm sóc con.[14] Hiện nay, Michelle là cố vấn thân tín nhất của chồng.[15][16] mặc dù bà từng nói, "Công việc của tôi không phải là một cố vấn trưởng."[17] Hai con gái của nhà Obama đang học tại trường Thực nghiệm Đại học Chicago, một trường tư thục có tiếng thuộc Đại học Chicago.[18] Trong một cuộc phỏng vấn của một chương trình truyền hình, hai người cho biết họ không muốn có thêm con.[19]

Nghề nghiệp[sửa | sửa mã nguồn]

Sau khi tốt nghiệp trường luật, Michelle đến làm việc tại văn phòng Chicago của công ty luật Sidley Austin trong lĩnh vực tiếp thị và quyền sở hữu trí tuệ.[3] Về sau, bà đảm nhiệm một số chức trách về khu vực công của chính quyền thành phố Chicago trong cương vị phụ tá thị trưởng, rồi Phụ tá Ủy viên Quy hoạch và Phát triển. Đến năm 1993, bà trở thành giám đốc điều hành văn phòng Chicago của Public Allies, một tổ chức phi lợi nhuận chủ trương khuyến khích giới trẻ tham gia các hoạt động xã hội do các cơ quan chính phủ hoặc các nhóm thiện nguyện điều hành.[20] Trong thời gian gần bốn năm làm việc cho Public Allies, Michelle mở kỷ lục gây quỹ đứng vững suốt 12 năm sau khi bà rời tổ chức này.

Năm 1996, bà về làm phụ tá giám đốc sinh viên vụ cho Đại học Chicago, ở đó bà phát triển Trung tâm Dịch vụ Cộng đồng của viện đại học.[21] Năm 2002, bà trở thành giám đốc điều hành các vấn đề cộng đồng cho các bệnh viện Đại học Chicago, đến tháng 5 năm 2005 được bổ nhiệm vào chức vụ Phó Chủ tịch đặc trách Đối ngoại và các Vấn đề Cộng đồng.[22] Bà vẫn giữ vị trí này, tuy chỉ làm việc bán thời gian để dành nhiều thời gian hơn cho các con.[23] Cùng với sự thăng tiến của chồng như là một chính khách hàng đầu của nước Mỹ, Michelle Obama trở thành một phần của nền văn hóa đại chúng. Tháng 5 năm 2006, tạp chí Essence kể tên bà trong danh sách "25 phụ nữ có nhiều ảnh hưởng nhất thế giới.""[24] Tháng 7 năm 2007, tờ Vanity Fair chọn bà là một trong "10 người mặc đẹp nhất thế giới." Trong bảng xếp hạng "100 nhân vật Harvard" của tạp chí 02138 (tháng 9 năm 2007), Michelle ở vị trí 58, trong khi chồng bà chiếm hạng 4.[25] Tháng 7 năm 2008, tên bà lại xuất hiện trong danh sách những người mặc đẹp nhất.[26] Bà cũng được chọn vào danh sách những phụ nữ mặc đẹp nhất của tờ People (2008), theo tạp chí này, là do nét đẹp "cổ điển và sự tự tin" của bà.[27] Nhiều người ví Michelle Obama với Jacqueline Kennedy do phong cách chải chuốt nhưng không thái quá của bà,[26] trong khi tờ New York Times so sánh bà với Barbara Bush, không chỉ vì khiếu thẩm mỹ mà còn vì tính cách của bà.[28] Từng là thành viên ban quản trị TreeHouse Foods,[29] nhà cung cấp chính của Wal-Mart, Michelle Obama quyết định cắt đứt quan hệ với tập đoàn này ngay sau khi chồng bà chỉ trích Wal-Mart trên diễn đàn của AFL-CIO tại New Jersey trong tháng 5 năm 2007.[30] Bà cũng phục vụ trong ban giám đốc của Hội đồng Chicago về các Vấn đề Toàn cầu.[31] Theo bảng khai hoàn thuế năm 2006 của hai người, lợi tức của Michelle là 273 618 USD từ bệnh viện Đại học Chicago, trong khi tiền lương Thượng viện Hoa Kỳ trả cho chồng bà là 157.082 USD. Tuy nhiên, tổng lợi tức của gia đình Obama lên đến 991.296 USD, trong đó có 51.200 USD TreeHouse Foods trả cho Michelle, cùng tiền đầu tư và bản quyền sách của Barak Obama.[32]

Sở thích[sửa | sửa mã nguồn]

Michelle và hai cô con gái thích môn thể dục lắc vòng. Có lần Barack Obama kể với tạp chí People rằng một trong những tài năng bí mật của vợ ông là chơi môn lắc vòng. "Cô ấy là người lắc vòng điệu nghệ nhất mà tôi từng biết."[33]

Hoạt động chính trị[sửa | sửa mã nguồn]

Vận động cho Barack Obama[sửa | sửa mã nguồn]

Michelle Obama vận động tại Plymouth, NH.

Mặc dù đã sớm hỗ trợ chồng bằng cách tiếp xúc với cử tri và vận động gây quỹ, lúc đầu Michelle Obama không mấy hứng thú với chính trị. Khi đang vận động cho chồng vào Hạ viện (năm 2000), thượng cấp của Michelle ở Đại học Chicago hỏi điều gì khiến bà thích nhất trong công việc này, sau một phút suy nghĩ bà trả lời rằng chính là nhờ có cơ hội vào quá nhiều phòng khách mà bà nảy sinh các ý tưởng mới về trang trí nội thất.[34] Tháng 5 năm 2007, ba tháng sau khi Obama tuyên bố tranh cử tổng thống, Michelle giảm thiểu hầu hết công việc chuyên môn để dành thì giờ giúp đỡ chồng.[5] Ban đầu, Michelle chỉ dành hai ngày trong tuần để tham dự các sự kiện chính trị, và chỉ chịu ngủ xa nhà khi có hai cô con gái đi cùng.[2] Nhưng đầu tháng 1 năm 2008, bà đã tham dự 33 sự kiện chỉ trong 8 ngày.[16] Ít nhất có hai lần Obama xuất hiện cùng Oprah Winfrey trong chiến dịch tranh cử.[35][36] Trong năm 2007, Michelle thường diễn thuyết trước công chúng suốt cuộc vận động tranh cử của chồng tại nhiều địa điểm ở Hoa Kỳ. Jennifer Hunter của tờ Chicago Sun-Times nhận xét về một bài diễn văn của bà tại Iowa, "Michelle là một diễn giả nóng cháy, biểu lộ cảm xúc mạnh mẽ và kiên định cho sự nghiệp chính trị của chồng, đến từ trái tim với trí tuệ và tài hùng biện."[37] Michelle cũng sử dụng một nhóm phụ tá toàn nữ xây dựng vị thế chính trị cho bà.[16] Bà cũng tiết lộ rằng Barack đã đồng ý bỏ thuốc lá để được sự ủng hộ của vợ cho nỗ lực tiến vào Nhà Trắng.[38] Nhận xét về vai trò của mình trong chiến dịch tranh cử tổng thống của chồng, bà nói, "Tôi không phải là cố vấn trưởng."[15][17][39] Suốt trong chiến dịch, Michelle thường thảo luận về các vấn đề chủng tộc và giáo dục qua lăng kính của một bà mẹ.[40] Trong năm đầu tiên xuất hiện trên đấu trường chính trị quốc gia, ngay cả khi số ứng viên của Đảng Dân chủ chỉ còn hai người, nhiều người vẫn xem Michelle là người ít được biết đến nhất trong số những người phối ngẫu của các ứng cử viên.[17] Ngay từ đầu, bà đã bộc lộ năng khiếu khôi hài pha lẫn chua chát, và thường kể những giai thoại về cuộc sống gia đình của Obama. Song, khi báo chí bắt đầu quan tâm đến những lời châm chọc của bà, thường không được giữ nguyên nghĩa khi xuất hiện trên mặt báo, cho nên bà đã bớt vận dụng kỹ năng này.[32][38]

"Lần đầu tiên trong đời tôi"[sửa | sửa mã nguồn]

Oprah Winfrey với Barack Obama và Michelle Obama trên đường vận động tranh cử, tháng 12 năm 2007.

Ngày 18 tháng 2 năm 2008 tại Milwaukee, Wisconsin Michelle Obama đưa ra nhận xét, "Lần đầu tiên kể từ lúc trưởng thành, tôi thấy hãnh diện về quê hương, bởi vì đất nước này đang cảm nhận được rằng niềm hi vọng cuối cùng cũng quay trở lại." Ngay chiều hôm đó, Michelle nhắc lại ý tưởng ấy khi diễn thuyết tại Madison, Wisconsin, "Lần đầu tiên kể từ lúc trưởng thành, tôi thấy hãnh diện về quê hương, không phải vì Barack thành đạt, mà vì tôi biết rằng dân chúng đang khao khát sự đổi mới."[41] Vài nhà phê bình lên tiếng chỉ trích nhận xét này,[41][42][43][44][45][46] ban vận động tranh cử phải ra một thông cáo để giải thích "bất cứ ai nghe nhận xét này…, đều có thể hiểu là bà ấy đang phê bình nền chính trị của chúng ta."[47] Suốt trong chiến dịch tranh cử, các phương tiện truyền thông miêu tả Obama là "người đàn bà da đen cáu kỉnh,"[48][49][50][51] khiến bà đáp trả: "Từ nhiều năm nay, Barack và tôi luôn bị săm soi bởi công chúng, nhưng chúng tôi đã tập cho da mặt mình dày lên theo thời gian. Hễ ra tranh cử là có gièm pha. Song tôi cố vượt qua chúng, khi đến cuối ngày thì tôi biết chấp nhận chúng như là một phần của công việc."[52] Đến thời điểm diễn ra Đại hội Toàn quốc Đảng Dân chủ năm 2008, báo chí nhận thấy Michelle Obama tỏ ra mềm mỏng hơn, và đồng cảm với cử tọa thay vì đưa ra những thách thức, bà cũng đồng ý được phỏng vấn trên các chương trình như The View và nhật báo Ladies’ Home thay vì chỉ xuất hiện trong các chuyên mục thời sự. Sự thay đổi cũng thể hiện trong thời trang của bà với trang phục mùa hè, nhẹ nhàng và thoáng mát.[34]

Đại hội Toàn quốc Đảng Dân chủ năm 2008[sửa | sửa mã nguồn]

Michelle Obama với hai con gái, Malia Obama và Sasha Obama, tại Đại hội Đảng Dân chủ 2008, Denver, Colorado.

Ngay từ lúc khởi đầu chiến dịch tranh cử, Michelle Obama luôn được nhìn nhận là một diễn giả thiên bẩm.[53] Ngày 25 tháng 8 năm 2008 bà đọc bài diễn văn chủ chốt ngay trong đêm đầu tiên của đại hội, trong đó bà miêu tả bản thân và gia đình như là sự thể hiện của Giấc mơ Mỹ.[54] Những nhân vật khác cùng đăng đàn trong đêm ấy là Jesse Jackson, Jr.Edward Kennedy.[55][56] Michelle miêu tả Barack là người đàn ông của gia đình, còn bản thân bà chẳng có gì khác biệt với nhiều phụ nữ khác; bà cũng nói về xuất thân của hai người. Bà cho biết bà và chồng tin rằng, "bạn cần phải nỗ lực để đạt ước mơ, phải giữ lời, thực hiện điều bạn nói, tôn trọng người khác dù có thể bạn chưa biết họ, ngay cả khi họ bất đồng với bạn."[57] Bà cũng nhấn mạnh đến tình cảm của bà đối với đất nước, như một phản ứng trước những chỉ trích về phát biểu của bà trước đó.[58] Khi kết thúc bài diễn văn, hai cô con gái đến bên cạnh mẹ, và vẫy tay chào bố lúc ấy xuất hiện trên màn ảnh video ở trên cao.[54][57][58][59] Nhà phê bình chính trị Andrew Sullivan gọi đó là "một trong những bài diễn văn đẹp, khiêm tốn, gần gũi, cảm động và hay nhất mà tôi từng nghe từ diễn đàn của một kỳ đại hội."[60] Còn tờ TIME gọi các diễn giả trong buổi tối ấy là hình ảnh của một sự truyền tay được chờ đợi từ lâu ngọn đuốc từ các thành viên Gia tộc Kennedy đến người sẽ gánh trách nhiêm lãnh đạo Đảng Dân chủ.[55]

Michelle Obama, Phu nhân Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama tổ chức và trực tiếp phục vụ buổi trưa cho người nghèo tại nhà bếp Washington ngày 18/1/2010

Tác phẩm[sửa | sửa mã nguồn]

  • American Grown (2012), thường thức
  • Becoming (Chất Michelle, 2018), hồi kí

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Obama still attends Methodist churches, in addition to Episcopalian and Baptist ones. She was a member of a Reformed denomination with her husband until the Jeremiah Wright controversy.
  2. ^ a b c White, Deborah. “Michelle Obama, Married to Barack Obama, Democratic 2008 Candidate”. U.S. liberal politics. About.com. Bản gốc lưu trữ ngày 4 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 22 tháng 1 năm 2008.
  3. ^ a b c d e f Rosalind Rossi (ngày 20 tháng 1 năm 2007). “The woman behind Obama”. Chicago Sun-Times. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 2 năm 2008. Truy cập ngày 22 tháng 1 năm 2008.
  4. ^ William Finnegan (ngày 31 tháng 5 năm 2004). “The Candidate: How the Son of a Kenyan Economist Became an Illinois Everyman”. Truy cập ngày 22 tháng 1 năm 2008.
  5. ^ a b Bennetts, Lisa (ngày 27 tháng 12 năm 2007). “First Lady in Waiting”. Vanity Fair. CondéNet. Truy cập ngày 12 tháng 2 năm 2008.
  6. ^ “Academic Departments & Programs”. The Trustees of Princeton University. 2008. Truy cập ngày 18 tháng 5 năm 2008.
  7. ^ Ressner, Jeffrey (ngày 22 tháng 2 năm 2008). “Michelle Obama thesis was on racial divide”. Politico. Capitol News Company LLC. Truy cập ngày 19 tháng 4 năm 2008.
  8. ^ Sarah Brown, Obama '85 Masters Balancing Act Lưu trữ 2012-05-25 tại Archive.today, Daily Princetonian, 7 tháng 12 năm 2005
  9. ^ Who Is Michelle Obama? Newsweek Politics: Campaign 2008 | Newsweek.com
  10. ^ Kornblut, Anne E. (ngày 11 tháng 5 năm 2007). “Michelle Obama's Career Timeout”. Washington Post. The Washington Post Company. Truy cập ngày 12 tháng 2 năm 2008.
  11. ^ a b Fornek, Scott (ngày 3 tháng 10 năm 2007). “Michelle Obama: 'He Swept Me Off My Feet'. Chicago Sun-Times. Bản gốc lưu trữ ngày 18 tháng 1 năm 2010. Truy cập ngày 2 tháng 12 năm 2007.
  12. ^ “Biography for Michelle Obama”. IMDb.com, Inc. Truy cập ngày 15 tháng 2 năm 2008.
  13. ^ Ground Support [1], Newsweek, 29 tháng 1 năm 2007
  14. ^ “Mother, wife, superstar”. ngày 5 tháng 6 năm 2008.
  15. ^ a b Robin Roberts (ngày 22 tháng 5 năm 2007). “Michelle Obama: 'I've Got a Loud Mouth'. ABCNews Internet Ventures. Truy cập ngày 12 tháng 2 năm 2008.
  16. ^ a b c Langley, Monica (ngày 11 tháng 2 năm 2008). “Michelle Obama Solidifies Her Role”. Wall Street Journal. Dow Jones & Company, Inc. Truy cập ngày 12 tháng 2 năm 2008.
  17. ^ a b c Zakin, Carly (ngày 30 tháng 7 năm 2007). “Michelle Obama plays unique role in campaign”. MSNBC. Microsoft. Bản gốc lưu trữ ngày 26 tháng 10 năm 2012. Truy cập ngày 12 tháng 2 năm 2008.
  18. ^ Loh, Sandra Tsing. “The Rantings of a P.T.A. Mom”. The New York Times. The New York Times Company. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2008.
  19. ^ Zeleny, Jeff. “Michelle Obama: 'I'm Done'. The New York Times. The New York Times Company. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2008.
  20. ^ Cassandra West, Her Plan Went Awry, but Michelle Obama Doesn't Mind[liên kết hỏng], Chicago Tribune, 1 tháng 9 năm 2004
  21. ^ “Obama named first Associate Dean of Student Services”. University of Chicago Chronicle. 15 (19). 6 tháng 6 năm 1996.
  22. ^ “Michelle Obama appointed vice president for community and external affairs at the University of Chicago Hospitals” (Thông cáo báo chí). University of Chicago Medical Center. 9 tháng 5 năm 2005.
  23. ^ Snow, Kate (24 tháng 1 năm 2008). “Michelle Obama: Mom First, Politics Second”. ABC News.
  24. ^ “25 of the World's Most Inspiring Women”. Essence. 2006. Bản gốc lưu trữ ngày 21 tháng 11 năm 2006.
  25. ^ “The Harvard 100”. 02138. 2007. Bản gốc lưu trữ ngày 6 tháng 10 năm 2007.
  26. ^ a b “Michelle Obama makes best-dressed list: For the second year in a row, Obama's style puts her on Vanity Fair's list”. msnbc.com. Microsoft. ngày 30 tháng 7 năm 2008. Bản gốc lưu trữ ngày 19 tháng 8 năm 2009. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2008.
  27. ^ Tourtellotte, Bob (ngày 17 tháng 9 năm 2008). “Fergie, Michelle Obama top People's best-dressed list”. Yahoo! News. Reuters Limited/Yahoo!. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 9 năm 2008. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2008.
  28. ^ Trebay, Guy (ngày 8 tháng 6 năm 2008). “She Dresses to Win”. The New York Times. The New York Times Company. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2008.
  29. ^ “Board of Directors: Michelle Obama”. TreeHouse Foods. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 4 năm 2009.
  30. ^ Sweet, Lynn (22 tháng 5 năm 2007). “Sweet Column: Michelle Obama Quits Board of Wal-Mart Supplier”. Chicago Sun-Times. Bản gốc lưu trữ ngày 9 tháng 2 năm 2009.
  31. ^ “Directors”. Chicago Council on Global Affairs. Bản gốc lưu trữ ngày 18 tháng 2 năm 2009.
  32. ^ a b Keen, Judy (12 tháng 5 năm 2007). “Michelle Obama: Campaigning her way”. USA Today. Truy cập ngày 12 tháng 2 năm 2008.
  33. ^ Westfall,S.(07/2008)Barack Obama Gives Daughters One Dollar a week Allowance Lưu trữ 2008-11-08 tại Wayback Machine.People Magazine.Time Publishing
  34. ^ a b Kantor, Jodi. "Michelle Obama, Reluctant No More.". The New York Times, 25 tháng 8 năm 2008. Truy cập 2008-08-27.
  35. ^ Marinucci, Carla; Wildermuth, John; Chronicle Political Writers (ngày 7 tháng 2 năm 2008). “Millions of cell calls for Clinton Big effort to contact list of likely backers gave her the state”. The San Francisco Chronicle. The San Francisco Chronicle. Truy cập ngày 15 tháng 2 năm 2008.Quản lý CS1: nhiều tên: danh sách tác giả (liên kết)
  36. ^ Kornblut, Anne E. & Murray, Shailagh (ngày 9 tháng 12 năm 2007). “Oprah Winfrey, 'out of my pew,' rallies supporters of Sen. Obama Chelsea Clinton joins her mother in Iowa campaign”. The San Francisco Chronicle. The San Francisco Chronicle. Truy cập ngày 15 tháng 2 năm 2008.Quản lý CS1: nhiều tên: danh sách tác giả (liên kết)
  37. ^ Jennifer Hunter (ngày 21 tháng 8 năm 2007). “Michelle gets stronger all the time”. CHICAGO SUN-TIMES. Bản gốc lưu trữ ngày 14 tháng 2 năm 2008. Truy cập ngày 14 tháng 2 năm 2008.
  38. ^ a b “Michelle Obama on Campaign, Family”. Wall Street Journal. Dow Jones & Company, Inc. ngày 11 tháng 2 năm 2008. Truy cập ngày 12 tháng 2 năm 2008.
  39. ^ “Michelle Obama: I'm his wife, not adviser”. Sioux City Journal. ngày 22 tháng 5 năm 2007. Truy cập ngày 3 tháng 4 năm 2008.
  40. ^ Klein, Sarah A. (ngày 5 tháng 5 năm 2008). “Focus: Women to Watch: Michelle Obama”. ChicagoBusiness. Crain Communications, Inc. tr. 29.
  41. ^ a b Jake Tapper, Jake. “Michelle Obama: "For the First Time in My Adult Lifetime, I'm Really Proud of My Country". Political Punch. abcnews.com, 2008-02-18. Truy cập ngày 18 tháng 2 năm 2008.
  42. ^ “Candidates' Wives Trade Remarks About Love Of Country”. nbc4.com, 2008-02-19. Bản gốc lưu trữ ngày 2 tháng 12 năm 2008. Truy cập ngày 19 tháng 2 năm 2008.
  43. ^ Associated Press. “Michelle Obama Explains Pride Remark”. Chicago Sun Times, 2008-02-20. Bản gốc lưu trữ ngày 21 tháng 4 năm 2008. Truy cập ngày 20 tháng 2 năm 2008.
  44. ^ “Obama, McCain extend winning streaks”. CNN.com, 2008-02-19. Truy cập ngày 19 tháng 2 năm 2008.
  45. ^ Harshaw, Tobin. “Prouder Than Thou”. New York Times, 2008-02-19. Truy cập ngày 19 tháng 2 năm 2008.
  46. ^ Finkelstein, Mark. "Scarborough Won't Smile at Mika's Michelle Obama Defense". News Busters, 2008-02-19. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 10 năm 2008. Truy cập ngày 19 tháng 2 năm 2008.
  47. ^ Halperin, Mark. "Obama's Chief Strategist David Axelrod on Michelle Obama's Remarks". TIME, 2008-02-20. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 4 năm 2009. Truy cập ngày 20 tháng 2 năm 2008.
  48. ^ Powell, Michael and Jodi Kantor (ngày 18 tháng 6 năm 2008). “After Attacks, Michelle Obama Looks for a New Introduction”. The New York Times. The New York Times Company. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2008.
  49. ^ " A First Lady of a different kind," cnn.com 23 tháng 5 năm 2008.
  50. ^ "'FOX News Watch,' ngày 14 tháng 6 năm 2008," Fox News 14 tháng 6 năm 2008.
  51. ^ Dowd, Maureen (ngày 11 tháng 6 năm 2008). “Mincing Up Michelle”. The New York Times. The New York Times Company. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2008.
  52. ^ "20 Questions with Michelle Obama," momlogic.com 31 tháng 7 năm 2008.
  53. ^ Parsons, Christi, Bruce Japsen and Bob Secter (ngày 22 tháng 4 năm 2007). “Barack's rock - Sen. Obama 's blunt, tough partner, Michelle, helps shape her husband's politics and life and is integral to his White House run”. Chicago Tribune. Newsbank. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2008.Quản lý CS1: nhiều tên: danh sách tác giả (liên kết)
  54. ^ a b Nagourney, Adam. "Appeals evoking American Dream rally Democrats." The New York Times, 26 tháng 8 năm 2008. Truy cập 2008-08-27.
  55. ^ a b Von Drehle, David (ngày 26 tháng 8 năm 2008). “Telling Obama's American Story”. Time. Time Inc. Bản gốc lưu trữ ngày 27 tháng 8 năm 2008. Truy cập ngày 12 tháng 10 năm 2008.
  56. ^ Bevan, Tom (ngày 25 tháng 8 năm 2008). “What Will Tonight Hold?”. Time. Time Inc. Truy cập ngày 13 tháng 10 năm 2008.
  57. ^ a b Naylor, Brian. "Interpreting Michelle Obama's speech." National Public Radio, 26 tháng 8 năm 2008. Truy cập 2008-08-27.
  58. ^ a b Pallasch, Abdon M. "Michelle Obama celebrates Chicago roots." Lưu trữ 2008-08-29 tại Wayback Machine Chicago Sun-Times, 26 tháng 8 năm 2008. Truy cập 2008-08-26.
  59. ^ Helman, Scott. "Reaching back to her Chicago roots, Obama tells an American story." Boston Globe, 26 tháng 8 năm 2008. Truy cập 2008-08-27.
  60. ^ Sullivan, Andrew. "The Daily Dish." The Atlantic Monthly, 25 tháng 8 năm 2008. Truy cập 2008-08-27.

Đọc thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]