Thành viên:Windrain/Ghi chú

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

CHƯA XẾP HẠNG[sửa | sửa mã nguồn]

CÂU CHUYỆN VỚI NHỮNG BÀI HỌC GIÁ TRỊ[sửa | sửa mã nguồn]

🛑 Đạo diễn làm gì trước khi kiếm sống được bằng nghề đạo diễn?[sửa | sửa mã nguồn]

Có một thống kê của trang Stephen Follow cho biết độ tuổi trung bình của top 100 đạo diễn có box-office cao nhất Hollywood là 50 tuổi. Trong đó có 30% là từ 40-49 tuổi, và chỉ 2.6% dưới 30. U40 U50 họ mới thành công, vậy mấy chục năm trước đó họ ở đâu làm gì kiếm sống chịu đựng những gì, có phải chạy xe ôm nhân viên phục vụ chạy bàn làm bảo vệ.. để mưu sinh? Hay thất nghiệp ăn bám bố mẹ ngồi chờ thời? Đạo diễn nổi tiếng Lý An cũng tương tự khi ở độ tuổi U40 - Không tiền, không danh, không nghề nghiệp. Nhưng điểm khác biệt nằm ở vợ ông, khi bà nói: "An à, đừng quên ước mơ của anh chứ, gia đình đã có em lo”.

Câu chuyện bắt đầu từ nhiều năm trước, khi Lý An mới 25 tuổi, sau khi đi nghĩa vụ quân sự ở Đài Loan xong, ông qua Mỹ học Cử nhân Sân khấu tại ĐH Illinois. 27 tuổi Lý An tốt nghiệp, 2 năm sau đó cưới vợ là Jane Lin. Lúc đầu Lý An mê diễn xuất muốn làm diễn viên nhưng tự ti tiếng Anh nên chuyển sang làm đạo diễn. Dù bộ phim ngắn Shades of the Lake (1982) và phim dài tốt nghiệp 43 phút Fine Line (1984) của ông đạt nhiều giải thưởng nhưng sau đó ông không nhận được bất kì công việc nào ở Mỹ nên đành quay về Đài Loan. 6 NĂM LIỀN SAU ĐÓ (1984-1990, Lý An 30-36 tuổi), ông hoàn toàn thất nghiệp ở nhà làm ông chồng nội trợ. Vợ ông Jane Lin làm việc cho một phòng nghiên cứu dược, cả hai có hai đứa con, sống chủ yếu dựa vào tiền lương khiêm tốn mà vợ ông kiếm được. Lý An chia sẻ, vợ ông quán xuyến mọi thứ và không bắt ông phải đi làm. Ổng bảo mình như đứa trẻ thứ 3 trong nhà, chỉ việc nấu ăn, làm việc nhà, đưa đón con đi học, đọc sách xem phim, viết 30 kịch bản, và không kiếm ra được đồng nào. Lý An buộc phải chăm chỉ cố gắng viết viết viết kịch bản mỗi ngày vì ông không biết làm gì khác ngoài làm phim. Dù rất nhiều áp lực nhưng vợ ông luôn hiểu & động viên chồng không được từ bỏ ước mơ, thúc đẩy chồng viết thật nhiều kịch bản chuẩn bị trước. 1986-1990, ông gửi hết kịch bản này tới kịch bản khác tới mọi nơi nhưng đều bị từ chối, từ chối và từ chối. "Đó là thời gian khổ nhất với Jane và tui. Cổ không biết sự nghiệp phim ảnh của tui sẽ như nào, tui cũng vậy”. Hàng trăm kịch bản đã bị từ chối hàng trăm lần.

“Đến tui còn chẳng còn muốn ủng hộ bản thân mình. Làm gì đây? Chờ đợi tiếp hay từ bỏ giấc mơ làm phim? Tôi đã 37 tuổi rồi”. Bố mẹ vợ thấy vậy nên lo, cho tiền Lý An mở quán ăn. Lý An thấy có lỗi vì không giúp được gì cho vợ nên lấy tiền đi học ngành khoa học máy tính để kiếm tiền nhanh hơn. Ông kể "ngày ngày trôi qua, tôi càng ngập chìm trong lo lắng phiền muộn. Vợ tôi nhận thấy cách cư xử bất thường của tôi đã tìm thấy lịch lên lớp trong túi tôi. Sáng hôm sau trước khi đi làm, cổ quay lại đứng ở cửa và nói: "An à, đừng quên ước mơ của anh chứ, em luôn tin rằng anh chỉ cần một đặc ân, đó là được làm phim. Có rất nhiều người đi làm máy tính rồi, họ không cần một Lý An nữa làm cái việc đó. Nếu anh muốn làm phim, hãy theo đuổi ước mơ của mình. Gia đình đã có em lo.”

Năm 1990, Lý An 37 tuổi, 2 kịch bản Pushing Hands & The Wedding Banquet ông gửi thi một cuộc thi biên kịch lớn trong nước và lần lượt thắng giải nhất & nhì. Từ đó dẫn tới cơ hội Lý An được đầu tư đạo diễn bộ phim dài đầu tay Pushing Hands vào năm 1991 (năm ông 37 tuổi). Pushing Hands (1991) được 8 đề cử tại LHP Kiêm Mã năm đó. Hai bộ phim sau đó của Lý An: The Wedding Banquet (1993) & Eat Drink Man Woman (1994) đều được đề cử Oscar Phim nước ngoài xuất sắc nhất, riêng The Wedding Banquet còn thắng giải Sư tử Vàng tại LHP Berlin. Và cả 3 bộ phim đầu sự nghiệp này của Lý An đều thành công lớn về mặt thương mại, như The Wedding Banquet vốn 1 triệu đô nhưng kiếm về 26 triệu đô.

Phim thương mại hay phim art-house, với Lý An không có ranh giới đó, phim ông vừa chạm được khán giả đại chúng ở Đài Loan vừa chinh phục giới phê bình hàn lâm lẫn dân làm phim trên thế giới. Tất cả đều có một điểm chung: một tình yêu thương vô bờ bến giữa con người và con người xuất phát từ một người đàn ông hiền từ tử tế, ăn nói nhẹ nhàng, sâu sắc điềm tĩnh, chưa bao giờ thả thính phụ nữ khác ngoài vợ, chưa bao giờ khoe khang thành công phim mình trước công chúng. Trong toàn bộ sự nghiệp hơn 30 năm nghề tính đến nay, Lý An làm 14 phim, kiếm về 1.6 tỷ đô box-office, thắng 3 trong tổng cộng 9 đề cử Oscar, thắng Sư tử vàng tại LHP Venice 2 lần, và Gấu Vàng LHP Berlin cũng 2 lần (là đạo diễn duy nhất trong lịch sử LHP Berlin làm được điều này). Sau này khi Lý An đã thành danh nổi tiếng toàn cầu lúc giành giải Oscar Đạo diễn xuất sắc nhất với phim Brokeback Mountain, vợ ông Jane Lin được phỏng vấn.

Bà bảo trong 6 năm Lý An thất nghiệp ở nhà nội trợ đó, bà chưa từng có ý nghĩa bỏ ông (dù xung quanh có rất nhiều người phụ nữ cưới chồng giàu rồi bỏ họ ngay khi họ thất thế), dù rất áp lực và vất vả nhưng bà luôn tin chồng có tài, rất giỏi, chỉ là chưa gặp thời. Khi được nghe người phỏng vấn kể về những lời có cánh của Lý An dành cho mình, bà chỉ cười nói: "Tui đâu có động viên gì ảnh, tui chỉ không nói gì và để ảnh làm việc của mình". Theo: nhật ký Điện ảnh


🛑 Hai cốc kem miễn phí có giá đắc nhất lịch sử của BMW[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 19/4/2023, tại Triển lãm ô tô Quốc tế Thượng Hải, để thu hút nhiều khách hàng, Tập đoàn ô-tô BMW đã tặng kem miễn phí cho khách đến xem sản phẩm ở gian hàng của mình. Có hai cô gái người Trung Quốc đến lấy kem, nhưng nhân viên của BMW nói rằng không còn kem và đã hết thời gian phục vụ kem miễn phí, nhưng sau đó, một người châu Âu đến thì họ lại niềm nở và đưa kem miễn phí. Cảnh này đã được bắt trọn trong điện thoại của một khách hàng đến tham quan triển lãm, ngay sau đó người này đã bước đến để chất vấn 2 cô nhân viên BMW, lúc này họ mới giải thích: "Số lượng kem có hạn, cần phải có tài khoản đăng ký nước ngoài". Sau khi đoạn video được tung lên mạng đã nhanh chóng khơi dậy làn sóng phẫn nộ của người Trung Quốc, họ cho rằng BMW kinh doanh và kiếm tiền từ lãnh thổ TQ nhưng lại phân biệt đối xử họ với khách nước ngoài. Ngay cả Đài truyền hình TW Trung Quốc cũng tham gia làn sóng triệu hồi hồn ma của "Charles Boycott" bằng cách sử dụng một phân cảnh trong series hài "Chuyện hỷ trong nhà 97" để ám chỉ "người sính ngoại" tồi tệ đến mức nào.

Dù BMW ra đã nhiều lời thanh minh nhưng chỉ 2 ngày sau, giá vốn hoá thị trường của họ đã bốc hơi 2,4 tỷ Euro - tương đương 62.000 tỷ VNĐ, trong khi đó giá của cốc kem không quá 50 nhân dân tệ (gần 170 VNĐ). Bên cạnh đó, làn sóng dư luận này cũng ảnh hưởng đến nhiều thương hiệu liên quan và thương hiệu kem Luneurs được sử dụng trong buổi triển lãm hôm đó “nằm không cũng dính đạn”. Tình hình đã phát triển đến mức thương hiệu BMW không ngờ rằng hai cốc kem miễn phí đã khiến cái tên “BMW” bị gán ghép với những cụm từ phát âm tương tự theo tiếng Trung như: "Đừng chạm tôi", "Đừng mắng tôi", "Đừng mua tôi"... Điều khiến BMW lo lắng hơn nữa là nhiều đối thủ đã sử dụng cơ hội này như một mánh khóe quảng cáo để khởi động phong trào tặng kem miễn phí. Hãng XPENG Motors và Aion đã ngay lập tức công bố trên Weibo chính thức, tuyên truyền mời kem miễn phí, nhấn mạnh “không có quy tắc, không giới hạn số lượng”. Và còn rất nhiều hãng xe khác đã đồng loạt tận dụng thời điểm này để quảng cáo cho thương hiệu.

☘️ Bài học: Trong lịch sử ngành dịch vụ, có rất nhiều doanh nghiệp đã thiệt hại nặng nề từ hành động thiếu khôn ngoan của những nhân viên quèn - những người mà thường ngày ai cũng nghĩ họ không có tác động gì lớn đến sự thành công hay thất cại của doanh nghiệp... "Hãy cẩn thận với nông dân và giai cấp vô sản nói chung, vì thường ngày họ rất hiền lành, nhưng khi họ nổi giận lên thì không có bất cứ quân đội nào có thể ngăn họ lại..."

📕 Link:


🛑 Ba người thành một con hổ[sửa | sửa mã nguồn]

Tam nhân thành hổ” (三人成虎) là câu tục ngữ đề cập đến việc người ta dần dần sẽ chấp nhận thông tin vô lý nào đó nếu nó được nhiều người lặp lại. Trong nghệ thuật tuyên truyền và quảng cáo người ta thường sử dụng thủ pháp lặp lại này.

“Tam nhân thành hổ” xuất phát từ câu chuyện có liên quan đến Bàng Thông (龐 蔥), một vị đại thần của nước Ngụy thời Chiến Quốc (475 TCN - 221 TCN). Theo Chiến Quốc sách, trước khi lên đường đến nước Triệu, Bàng Thông đã hỏi vua Ngụy rằng liệu ông có tin khi người dân báo tin có con hổ đang lang thang trong kinh thành hay không? Nhà vua trả lời là không.

Bàng Thông hỏi nhà vua nghĩ gì nếu người thứ hai báo là có con hổ trong kinh thành. Nhà vua nói rằng ông sẽ bắt đầu thắc mắc. Bàng Thông hỏi tiếp: “Nếu thêm người thứ ba tuyên bố là đã nhìn thấy con hổ trong kinh thành thì sao? Nhà vua trả lời rằng ông sẽ tin vào điều đó. Bàng Thông nói: “Việc một con hổ lang thang trong kinh thành đông đúc là điều vô lý, nhưng khi được nhiều người lặp lại thì có thể vua sẽ tin thật. Vì vậy Bàng Thông mong rằng nếu có tin đồn xấu về ông thì nhà vua đừng để ý.

Vua đáp: “Ta hiểu rồi”. Tuy nhiên, khi Bàng Thông đi vắng, nhiều người vu khống ông, tin đồn diễn ra liên tục nhiều lần khiến nhà vua tin là thật, do đó khi Bàng Thông trở về nước Ngụy, nhà vua không triệu Bàng Thông vào cung để gặp.

Ngày nay, câu “Tam nhân thành hổ” được dùng để cảnh báo là không nên tin vào lời đồn vô căn cứ.

☘️ Bài học:

🛑 Người thợ kim hoàng và hoàng đế Tiberius[sửa | sửa mã nguồn]

Có một ngày một người thợ vàng ở Roma được phép cho hoàng đế Tiberius xem một chiếc đĩa ăn làm từ một kim loại mới. Chiếc đĩa rất nhẹ và có màu sáng như bạc. Người thợ vàng nói với hoàng đế rằng ông đã sản xuất kim loại từ đất sét thô. Ông cũng cam đoan với hoàng đế rằng chỉ có ông ta và chúa Trời biết cách sản xuất kim loại này từ đất sét. Hoàng đế rất thích thú, và như một chuyên gia về tài chính ông đã quan tâm tới nó. Tuy nhiên ông nhận ngay ra là mọi tài sản vàng, bạc của ông sẽ mất giá trị nếu như người dân bắt đầu sản xuất kim loại màu sáng này từ đất sét. Vì thế, thay vì cảm ơn người thợ vàng, ông đã ra lệnh chặt đầu ông ta.

☘️ Bài học:


🛑 Khôn ngoan và sự dối trá[sửa | sửa mã nguồn]

Một cô gái sau khi tốt nghiệp liền bắt đầu một cuộc sống vừa đi học vừa đi làm ở nước ngoài. Dần dần, cô phát hiện hệ thống thu vé các phương tiện công cộng ở đây hoàn toàn theo tính tự giác, có nghĩa là bạn muốn đi đến nơi nào, có thể mua vé theo lịch trình đã định, các bến xe theo phương thức mở cửa, không có cửa soát vé, cũng không có nhân viên soát vé, đến khả năng kiểm tra vé đột xuất cũng rất thấp.

Cô đã phát hiện được lỗ hổng quản lí này, hoặc giả chính suy nghĩ của cô có lỗ hổng. Dựa vào trí thông minh của mình, cô ước tính tỉ lệ để bị bắt trốn vé chỉ khoảng 3%. Cô vô cùng tự mãn với phát hiện này của bản thân, từ đó cô thường xuyên trốn vé. Cô còn tự tìm một lí do để bản thân thấy nhẹ nhõm:

- Mình là sinh viên nghèo mà, giảm được chút nào hay chút nấy.

Sau 4 năm, cô đạt được tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi của một trường danh giá, cô tràn đầy tự tin đến những công ty lớn xin việc…

Nhưng những công ty này không hiểu vì lí do gì lúc đầu còn rất nhiệt tình nhưng về sau đều từ chối cô. Thất bại liên tiếp khiến cô tức tối. Cô nghĩ nhất định những công ty này có sự phân biệt, không nhận người nước ngoài.

Cuối cùng có một lần, cô trực tiếp đến bộ phận nhân lực của một công ty, yêu cầu giám đốc đưa ra một lý do vì sao từ chối cô. Kết cục họ đưa ra một lí do khiến cô không ngờ :

- Thưa cô, chúng tôi không hề phân biệt chủng tộc, ngược lại chúng tôi rất coi trọng cô. Lúc cô đến phỏng vấn, chúng tôi đều rất hài lòng với môi trường giáo dục và trình độ học vấn của cô, thực ra nếu xét trên phương diện năng lực, cô chính là người mà chúng tôi tìm kiếm!

- Vậy tại sao công ty ngài lại không tuyển dụng tôi ?

- Bởi chúng tôi kiểm tra lịch sử tín dụng của cô và phát hiện ra cô đã từng ba lần bị phạt tiền vì tội trốn vé !

- Tôi không phủ nhận điều này, nhưng chỉ vì chuyện nhỏ này, mà các anh sẵn sàng bỏ qua một nhân tài đã nhiều lần được đăng luận văn trên báo như tôi sao?

- Chuyện nhỏ? Chúng tôi lại không cho rằng đây là chuyện nhỏ. Chúng tôi phát hiện, lần đầu tiên cô trốn vé là khi mới đến đất nước chúng tôi được một tuần, nhân viên kiểm tra đã tin rằng do cô mới đến và vẫn chưa hiểu rõ việc thu vé tự giác, cho phép cô được mua lại vé. Nhưng sau đó cô vẫn trốn vé thêm 2 lần nữa!

- Khi đó trong túi tôi không có tiền lẻ.

- Không, không thưa cô. Tôi không thể chấp nhận lí do này của cô, cô đang đánh giá thấp IQ của tôi ư. Tôi tin chắc trước khi bị bắt trốn vé, cô đã trốn được cả trăm lần rồi!

- Đó cũng chẳng phải tội chết, anh sao phải cứng nhắc như vậy? Tôi sửa là được mà!

- Không không, thưa cô. Chuyện này chứng tỏ hai điều: Một là cô không coi trọng quy tắc, cô lợi dụng những lỗ hổng trong quy tắc và sử dụng nó. Hai, cô không xứng đáng được tin tưởng. Mà rất nhiều công việc trong công ty chúng tôi cần phải dựa vào sự tin tưởng để vận hành, nếu cô phụ trách mở một khu chợ ở một nơi nào đó, công ty sẽ cho cô toàn quyền lực phụ trách. Để tiết kiệm chi phí, chúng tôi sẽ không lắp đặt các thiết bị giám sát, cũng như các hệ thống xe công cộng mà cô đã thấy đó. Vì vậy chúng tôi không thể tuyển dụng cô, tôi có thể chắc chắn rằng, tất cả các tập đoàn lớn cô sẽ không thể xin vào được nổi một nơi nào đâu.

Đến lúc này cô mới tỉnh ngộ và cảm thấy hối hận vô cùng. Sau đó, điều khiến cô ghi nhớ nhất là câu nói cuối cùng của vị giám đốc này:

“ĐẠO ĐỨC CÓ THỂ BÙ ĐẮP CHO SỰ THIẾU HỤT VỀ TRÍ TUỆ, NHƯNG TRÍ TUỆ MÃI MÃI KHÔNG THỂ BÙ ĐẮP CHO SỰ THIẾU HỤT VỀ ĐẠO ĐỨC".


Câu chuyện của Phở[sửa | sửa mã nguồn]

Nguồn gốc của Phở không phải Hà Nội, Nam Định mà là từ một người ‘không phải ai cũng biết’ 01/03/2021 Kể từ đầu thế kỷ 20 đến nay đã có nhiều tranh cãi về nguồn gốc ra đời của Phở. Tuy vẫn còn bất đồng về nơi xuất xứ thực sự hay thời điểm ra đời nhưng hầu hết cùng chung quan điểm là Phở được khai sinh trong thời Pháp thuộc, ở giai đoạn người Pháp bắt đầu đẩy mạnh khai thác thuộc địa ở Việt Nam. Theo lời kể của ông Võ Văn Côn – Nguyên là Chef Bếp Việt của Vua Bảo Đại, có một giai thoại khá thú vị về nguồn gốc của món Phở. Người Việt ngày xưa 99% là nông dân, họ coi bò là loài gia súc thân thương và hữu ích (sức kéo) nên không ăn thịt bò! Vì thế nói quê hương phở bò ở Nam Định là không hợp lý. Chuyện là: Năm 1910, nhiều thanh niên Việt Nam cả miền Bắc lẫn miền Nam đi lính cho Pháp. Họ phải sang mẫu quốc để phục vụ một thời gian, trong số đó có một người từng làm phụ bếp cho Toàn quyền Sài Gòn tên Huỳnh. Đơn vị ông Huỳnh đóng quân ở Marseille và ông được giữ chức bếp trưởng của binh đoàn toàn lính người An Nam. Sáng nào ông Huỳnh cũng ra lệnh đốt bếp lò thật sớm bằng cách hô to: “Feu! Feu!” có nghĩa là “Nổi lửa lên!” để nấu súp thịt bò cho binh sĩ ăn điểm tâm với bánh mì khô. Thấy binh sĩ người Việt bỏ ăn sáng hơi nhiều, ông Huỳnh bèn nghĩ ra một món mới, hy vọng anh em binh sĩ An Nam sẽ cảm thấy dễ nuốt hơn. Sau khi được các “Sếp Tây ” cho phép, ông bèn lấy nước súp bò của Tây… cho hầm chung với quế, hồi, gừng. Riêng “bánh tài phảnh” mua của người Tàu bán ở Khu Chinois rồi ông Huỳnh nêm thêm nước mắm vào súp cùng với hành, ngò rí, hành tây… cho hợp khẩu vị Việt Nam. Tuyệt vời thay, ở xứ lạ quê người, buổi sáng trời lạnh như cắt da, mà lại được ăn một bát súp nóng hổi ngào ngạt đậm mùi quê hương thay vì ăn bánh mì Tây quá ư nhạt nhẽo! Binh sĩ An Nam ủng hộ Chef Huỳnh hết mình. Nấu bao nhiêu cũng hết! Các sĩ quan Pháp thấy vậy đòi ăn thử, ai cũng tấm tắc khen ngon rồi thắc mắc: “Tên món này là món gì mà sáng nào Monsieur Huỳnh cũng ra lệnh Feu Feu vậy?” Không chần chừ ông Huỳnh trả lời: Thưa Sếp, tên nó là Phở (Feu) đấy! Phở ra đời năm ấy – năm 1910, được Tây lẫn Ta yêu thích và chết tên “Feu” từ đó. Khi muốn ăn, sĩ quan Tây chỉ cần nói “Feu Feu” là có tô phở bò hầm kiểu An Nam nóng hổi khói bốc nghi ngút theo gió thơm lừng cả doanh trại. Nhiều binh lính An Nam nhà ở Hà Nội sau khi giải ngũ về đã lấy Phở gánh với tiếng rao: Feu….ớ… làm kế sinh nhai, thực khách là lính Tây và kiều dân Pháp. Dân Hà Nội cũng ăn thử và “mê tít” món “Feu” (Phở) từ đó! Ở Đà Lạt năm 1930 có phở Gare xe lửa là tiệm Phở Bò đầu tiên do con ông Huỳnh làm chủ. Chữ Tô Xe lửa (Tô lớn) từ đây mà ra. Phở Gare Dalat sau 1960 dời vế Phú Nhuận (Sài Gòn) lấy tên là Phở Bắc Huỳnh. Ở Sài Gòn trước năm 1940 có tiệm Phở Turc là tiệm Phở đầu tiên. Chủ tiệm cũng là dân đi lính Tây giải ngũ về, ông này nói tiếng Pháp giỏi nên có nhiều khách Tây đến ăn. Ngày nay, món Phở đã theo chân người Việt đến khắp nơi trên thế giới và trở thành món ăn “thương hiệu” của Việt Nam. Dù nguồn gốc của món ăn còn gây nhiều tranh cãi nhưng những giai thoại về Phở vẫn rất đáng để tham khảo. Ngoài ra, cũng có thể xem Phở là một trong những ví dụ đặc trưng cho khái niệm Bricolage (lai ghép) mà các nhà nghiên cứu văn hóa ẩm thực dùng để chỉ món ăn thiên hướng lai ghép (kết hợp, biến tấu từ nhiều nguồn thức ăn ngoại lai) hơn là tự thân sáng tạo. Lưu Khánh Hùng

THÔNG TIN ẤN TƯỢNG[sửa | sửa mã nguồn]

Y-sinh[sửa | sửa mã nguồn]

🐜 Vòng tròn kiến và vòng tròn tuần lộc khác nhau, vòng tròn kiến là đi cho đến chết, còn vòng tròn tuần lộc là để phòng thủ.

🌳 Metternichia là một chi thực vật có hoa thuộc họ Solanaceae, loài duy nhất của chi này là Metternichia principis J.C.Mikan. Nó có nguồn gốc ở miền đông Brazil. Tên của chi này được đặt để vinh danh Klemens von Metternich (1773 - 1859), nhà ngoại giao của Đế chế Áo. Cả chi và loài này đều được Johann Christian Mikan mô tả và công bố lần đầu vào năm 1823. Tên của loài duy nhất là princep, trong tiếng La Tinh có nghĩa là quan trọng nhất.

🐝 Trên thế giới hiện có hơn 20.000 loài ong và nước nào cũng có loài bản địa của mình. Để tạo ra 1kg mật, một con ong phải hút 4 triệu bông hoa và bay quãng đường gấp bốn lần vòng quanh Trái đất. Theo số liệu khoa học, loài ong đã hỗ trợ khoảng 80% các loại thực vật phục vụ con người, chiếm 1/3 khẩu phần ăn của dân số toàn cầu. Nhà bác học Albert Einstein đã từng khẳng định: Nếu loài ong tuyệt chủng, có thể nhân loại chỉ tồn tại được thêm bốn năm nữa mà thôi! Theo trang web của Tổ chức Nông lương Liên Hiệp Quốc (FAO), năm 2017 các nước thành viên Liên Hiệp Quốc đã nhất trí thông qua đề xuất của Slovenia chọn ngày 20-5 là Ngày ong thế giới (World Bee Day), và từ năm 2018 thế giới đã lần đầu tiên kỷ niệm ngày này.

🌳 "Cây sống thọ nhất thế giới": Theo tính toán, cây Gran Abuelo ở Chile đã 5.484 tuổi, lớn hơn 600 năm so với cây Methuselah ở California, Mỹ, là cây đại cổ thụ già nhất thế giới hiện nay.

Bệnh Alzheimer[sửa | sửa mã nguồn]

1910: Thầy thuốc người Đức Emil Kraepelin đặt tên cho căn bệnh Alzheimer theo họ người đồng nghiệp của ông là Alois Alzheimer. Trường hợp hội chứng Down cũng giống như thế, được đặt tên theo người đã phát hiện ra nó. Virus Zika được đặt theo tên khu rừng đã phát hiện ra loài mũi chứa loại virus này...

Trước khi chết, não người nghĩ về điều gì?[1][sửa | sửa mã nguồn]

Kết quả nghiên cứu này được công bố trên tạp chí Frontiers in Aging Neuroscience hôm 22/2/2022, cho thấy những hoạt động cuối cùng của bộ não một bệnh nhân 87 tuổi. Nghiên cứu cho thấy, trong thời khắc cuối cùng, bộ não có những biểu hiện giống như hiện tượng khi đang mơ, bắt đầu gợi lại ký ức và trầm tưởng.

900 giây cuối cùng của bộ não đã được các nhà nghiên cứu mô tả như việc “hồi tưởng lại sự sống”. Điều này được ví như những gì xảy ra khi bộ não phải trải nghiệm cảm giác cận kề cái chết.

Tiến sĩ Ajmal Zemmar, nhà giải phẫu thần kinh tại Đại học Louisville (Mỹ), cho biết: “Thông qua việc tạo ra các dao động liên quan đến việc hồi tưởng, bộ não có thể nhớ lại những sự kiện quan trọng trong cuộc sống ngay trước lúc chúng ta qua đời”. Các nhà nghiên cứu chỉ ra rằng những phát hiện trên có thể có nghĩa là não của chúng ta vẫn hoạt động trong một khoảng thời gian ngay cả sau khi chúng ta qua đời.

Ông Zemmar nói thêm: “những phát hiện này đã thách thức sự hiểu biết của chúng ta về thời điểm chính xác mà sự sống kết thúc và cũng tạo ra những câu hỏi quan trọng tiếp theo, chẳng hạn như những câu hỏi liên quan đến thời điểm phù hợp để hiến tạng”. Đây là lần đầu tiên các nhà khoa học thực hiện nghiên cứu trực tiếp trên não người, những nghiên cứu tương tự trước đó chỉ được thực hiện trên chuột.

“Một điều chúng ta có thể học được từ nghiên này chính là mặc dù những người thân yêu của chúng ta đã nhắm mắt xuôi tay, nhưng bộ não của họ có thể đang phát lại một số khoảnh khắc đẹp nhất mà họ đã trải qua trong đời”.

Antoine Lavoisier bị đưa lên máy chém khi bị xử chém bởi[sửa | sửa mã nguồn]

Cách mạng Pháp, ông đã nhờ bạn mình ghi lại thời gian mà ông chết hẳn, ông dặn bạn của mình rằng, sau khi đầu ông rơi xuống, ông vẫn sẽ tiếp tục nháy mắt cho đến khi không thể sống được nữa... Đầu của Lavoisier bị chặt xuống và còn nhấp nháy trong 15 giây trước khi chết hoàn toàn. Tận tâm với khoa học cho đến lúc chế.

Mô phỏng lại chấn thương đầu của Phineas Gage

Vụ tai nạn của Phineas Gage[sửa | sửa mã nguồn]

Tháng 09/1848, một công nhân tên là Phineas Gage đang sửa đường sắt ở gần Cavendish, Vermont (Mỹ), đã bị một thanh sắt dài 109 cm, đường kính 3 cm bay xuyên qua má trái, xuyên qua não trước khi rơi xuống đất cách đó 80 feet. Điều gây sốc là Gage vẫn sống bình thường trong 12 năm nữa. Vụ tai nạn này đã phá huỷ phần lứn thuỳ trán trái, với chấn thương này, các tính cách và hành vi của ông trong suốt quản đời còn lại đã thay đổi.

Henri Languille[sửa | sửa mã nguồn]

Bác sĩ Beaurieux đã từng nghiên cứu tên tội phạm Henri Languille bị chặt đầu cho thấy, Languille vẫn mở mắt và gọi tên người đao phủ tới hai lần trong khoảng thời gian kéo dài tới 25-30 giây. Tuy thời gian thực sự con người có thể sống được bao lâu sau khi cụt hẳn đầu đến nay vẫn còn tranh cãi, song chỉ cần trong vài giây cũng đủ để có những trải nghiệm không khác gì người sống.[2][3]

Dietz von Schaumburg (đây có thể là thông tin tưởng tượng)[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 1636, vua Ludwig của Bavaria (lãnh thổ thuộc miền nam nước Đức ngày nay), ra lệnh chém đầu 5 quý tộc vì tội mưu phản. Trước khi thi hành án tử, nhà vua ban cho Ditz von Shaunburg, người cầm đầu nhóm phản loạn, một ân huệ cuối cùng. Shaunburg yêu cầu vua tha cho 4 người còn lại nếu sau khi bị chặt đầu, ông vẫn bước qua mặt họ. Do mỗi tội nhân đứng cách nhau 4 bước nên Shaunburg nói rằng ông sẽ dấn 32 bước từ vị trí của ông tới vị trí của người cuối cùng trong hàng. Vua Ludwig cười phá lên và hứa sẽ làm theo ước nguyện của Shaunburg. Nhà quý tộc quỳ gối trước máy chém. Khi lưỡi dao rơi xuống, thi thể không đầu của Shaunburg đứng dậy và chạy qua mặt 4 tội nhân còn lại trước sự sửng sốt của vua và những người có mặt tại pháp trường. Thi thể thực hiện đúng 32 bước và đi qua người cuối cùng trong hàng trước khi ngã xuống. Lugwig thực hiện cam kết của ông.

📕 Theo những nghiên cứu mới nhất hiện nay cho biết, mỗi cơ thể con người đều có 2 hệ thống điều khiển. Hệ thống đầu tiên gồm não và hệ thống thần kinh, sử dụng các xung động thần kinh để truyền thông tin. Hệ thống thứ hai dựa trên các tuyến nội tiết. Hệ thống này sử dụng các chất sinh học đặc biệt hoặc kích thích tố để chuyển thông tin đi khắp cơ thể. Điều đó lý giải phần nào cho việc ngay cả khi não bộ bị tổn thương nặng thì cơ thể vẫn có những biểu hiện, cử chỉ sống.

📕 Ngày 14/3/1970, bác sĩ Robert J. White cùng cộng sự đã cấy ghép thành công đầu đã bị cắt lìa cho một con khỉ với một cơ thể mới. Tuy con khỉ đã đi lại và sống được chỉ trong một ngày và đồng thời nếu gạt bỏ đi khía cạnh đạo đức của vấn đề này thì cách làm của bác sĩ White đã tạo ra một hy vọng mới rằng một ngày nào đó điều này cũng có thể được thực hiện để cứu sống con người.

Ghép dị chủng từ tim heo chỉnh sửa gene[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 7/1/2022, Trung tâm y tế Đại học Maryland đã thực hiện ca phẫu thuật lịch sử khi tiến hành ca ghép dị chủng từ tim heo chỉnh sửa gene đầu tiên trên thế giới. Bệnh nhân chính là ông David Bennett Sr. đã nhập viện từ tháng 11-2021 và phải đặt máy tim phổi. Ghép tim là giải pháp duy nhất cứu sống ông Bennett, nhưng khi đó ông không đủ điều kiện để xin ghép tim người. Tuy ca phẫu thuật thành công, nhưng bệnh nhân chỉ sống được 62 ngày thì qua đời... [4]

Ca ghép dị chủng đầu tiên trên thế giới được thực hiện bởi Trung tâm Y tế Đại học Loma Linda vào tháng 10/1984, và bệnh nhân chính là Stephanie Fae Beauclair,[5] một đứa trẻ sơ sinh mắc phải hội chứng giảm sản tim trái. Quả tim được sử dụng trong ca ghép tạng này được lấy từ một con khỉ đầu chó. Tuy ca ghép thành công, nhưng đứa trẻ chỉ sống được 21 ngày do thải ghép. Sự thải ghép được cho là do phản ứng miễn dịch dịch thể chống lại mô ghép, bởi vì Fae mang nhóm máu O do đó đã tạo kháng thể chống lại nhóm máu AB của vật ghép khác loài.[6]

Hoá học[sửa | sửa mã nguồn]

🌈 Kim loại gali có tính ăn mòn rất khủng khiếp, chỉ cần bôi nó lên hợp kiêm thì có thể phá bỉ cấu trúc bằng tay... nó cũng được ví như tiểu tam, có thể ăn mòn tình cảm giữa các cặp đôi...

Lịch sử Việt Nam[sửa | sửa mã nguồn]

🇻🇳 Đại Việt tấn công nhà Nguyên dưới thời Trần Anh Tông để đáp trả việc quân Nguyên ở biên giới cướp và giết thương nhân. Đại Việt đã huy động 30.000 quân, vua Trần dẫn một cánh quân đánh qua đất Hồ Quảng...

🇻🇳 Đại Cồ Việt tấn công nhà Tống dưới thời vua Lê Đại Hành nhầm đòi tù binh, cuối cùng Nhà Tống phải chịu giao trả thì mới được yên.

Vua Đồng Khánh[sửa | sửa mã nguồn]

☘️ Vị vua đầu tiên của Việt Nam chụp ảnh: Tháng 1 năm 1886, theo đề nghị của người Pháp, vua Đồng Khánh đã cho phép thợ ảnh chụp mình. Bức ảnh vua Đồng Khánh sau đó được rửa làm 2 bản, một gửi về Pháp quốc, một nhà vua giữ lại.

☘️ Vua Đồng Khánh đả đòi người Pháp phải trả kho báu mà họ đã cướp đi sau khi kinh thành Huế thất thủ. Người Pháp đã chấp nhận trả lại 1/2 số đó, chính phủ Pháp giữ lại 1.2335kg vàng và 14.630kg bạc. Số vàng bạc triều đình Huế nhận được trên thực tế ít hơn, vì Nhà Nguyễn yêu cầu được trao trả những bảo vật như ấn tín, sách vàng, đồ thờ tự... nhờ thế mà ngày ngay, Việt Nam còn giữ lại được khá nguyên vẹn các bảo vật triều Nguyễn.

Lịch sử thế giới[sửa | sửa mã nguồn]

👑 Tại đám rước di thể của George V của Anh vào quan tài tại Đại sảnh Westminster, một phần của Imperial State Crown rơi từ trên quan tài xuống rãnh nước. Vị tân vương Edward VIII, thấy được hình ảnh đó và cho rằng nó là một điều xấu cho triều đại mới của ông.

Thổ Nhĩ Kỳ đổi tên quốc gia[sửa | sửa mã nguồn]

🇹🇷 "Turkey" sang "Türkiye" - Đây là một minh chứng "tiếng Anh là một ngôn ngữ sống, luôn được cập nhật từ mới thường xuyên".

Đài truyền hình nhà nước TRT giải thích một trong số lý do cho việc đổi tên là tên tiếng Anh Turkey trùng với tên một loại gà tây, được dùng trong dịp Giáng sinh, Năm mới hay Lễ tạ ơn.

“Lướt qua từ điển Cambridge và 'turkey' được định nghĩa là 'thứ gì đó thất bại nặng nề' hoặc 'một người ngu ngốc hoặc ngớ ngẩn’”, bài báo của TRT cho biết thêm.

Đường Dần - Tên thật của Đường Bá Hổ[sửa | sửa mã nguồn]

Đường Dần tự là Tử Uý, Bá Hổ (nên còn được gọi là Đường Bá Hổ), hiệu là Lục Như cư sĩ, Đào Hoa am chủ, Lỗ quốc đường sinh, Thoát thiền tiên lại, tự xưng là Minh triều Giang Nam đệ nhất phong lưu tài tử. Tương truyền ông sinh vào giờ Dần, ngày Dần, tháng Dần, năm Dần (Thành Hóa thứ 6 đời Minh Hiến Tông nhà Minh) do vậy được đặt tên là Đường Dần.

Minh Hiếu Tông - Ông vua chung tình nhất Trung Quốc[sửa | sửa mã nguồn]

Mặc dù là thân cửu ngũ chí tôn và được quyền có cho mình Tam cung Lục viện nhưng Hoằng Trị Đế lại chỉ có duy nhất một người vợ là Hiếu Thành Kính Hoàng hậu Trương thị. Trương Hoàng hậu trở thành vợ của Hoằng Trị Đế từ năm 1487, khi ông vẫn đang là Hoàng thái tử. Sau khi lên ngôi, Hoằng Trị Đế cũng không lập thêm thê thiếp nào mà chỉ chung tình với Hoàng hậu, mặc kệ cho quan lại dâng tấu khẩn cầu như thế nào đi chăng nữa. Thực ra trong lịch sử Trung Quốc cũng có một vài vị Hoàng đế khác cũng được xem là rất chung tình với vợ mình tuy nhiên họ chỉ chung tình một cách tương đối vì ngoại trừ người vợ chính thức (Hoàng hậu) mà những vị Hoàng đế đó hết lòng yêu thương ra thì còn có vài phi tần, cung phi lẻ khác như Hán Tuyên Đế, Tùy Văn Đế, Minh Thái Tổ,...chứ nếu chiếu theo quan điểm chung tình theo đúng nghĩa đen một cách tuyệt đối của thời hiện đại ngày nay thì trong lịch sử Trung Quốc chỉ có duy nhất một vị Hoàng đế "ứng nghiệm" mà thôi và vị Hoàng đế đó chính là Hoàng đế Minh Hiếu Tông[3]. Ngoài ra thì còn có Hoàng đế Tây Ngụy Phế Đế của nhà Tây Ngụy cũng được xem là chỉ chung tình với một người vợ duy nhất tuy nhiên cũng có thể do vị Hoàng đế này sợ uy lực của người cha vợ đang áp đảo triều đình Tây Ngụy lúc đó nên không dám có thêm vợ, suy ra thì Hoàng đế Minh Hiếu Tông là Hoàng đế chung tình theo đúng nghĩa đen duy nhất trong lịch sử Trung Quốc với tư cách hoàn toàn tự nguyện.

Theo quy định của nhà Minh, Hoàng đế và Hoàng hậu hay bất cứ phi tần nào cũng không được ngủ cùng nhau suốt đêm. Mỗi lần Hoàng đế lâm hạnh xong, các phi tần phải lập tức trở về cung của mình, nhưng chỉ có Hoằng Trị Đế và Hoàng hậu của ông là vẫn ân ái, duy trì những thói quen sinh hoạt hàng ngày như những cặp vợ chồng bình thường.

Theo sử sách ghi lại, có một lần Trương Hoàng hậu bị sưng miệng, Hoằng Trị Đế đã tự tay bưng nước, truyền thuốc cho bà. Thậm chí, ông còn không dám ho vì sợ làm phiền bà nghỉ ngơi. Trong thời phong kiến, dù là một người chồng bình thường thì việc đối xử với vợ như vậy đã là chuyện hiếm có, huống chi là bậc cửu ngũ chí tôn. Không chỉ vậy, ông vua này còn dành đãi ngộ đặc biệt cho gia đình Trương Hoàng hậu. Khi lập hậu được 4 năm, phụ thân Trương Hoàng hậu là Trương Loan được phong bá, khi chết đi được truy phong là Xương Quốc công. Hai em trai của Hoàng hậu là Trương Hạc Linh được phong là Thọ Ninh Hầu và Trương Diên Linh phong Xương Hầu.

Thậm chí, theo một số sử sách ghi lại, Trương Hoàng hậu trước mặt Hoàng đế còn tự xưng “ta” rất tự nhiên chứ không nhún nhường xưng “thần thiếp” như các phi tần khác. Cuộc sống êm ấm, hạnh phúc của Hoằng Trị Đế và Trương Hoàng hậu cứ bình lặng trôi qua. Họ có chung với nhau 2 người con trai và một con gái.

Tuy nhiên, Hoằng Trị từng mắc một số sai lầm nghiêm trọng do thiếu nhất quán trong việc thanh trừ và trừng phạt hoàng thân quốc thích không chấp hành theo pháp luật, mà người gây trở ngại là Trương hoàng hậu. Năm 1505, anh em của Trương thị là quốc cữu đã bị Hộ bộ chủ sự Lý Mộng Dương vạch trần tội ác. Hoằng Trị sợ làm mất thể diện của Trương hoàng hậu, đã giam Lý Mộng Dương vào ngục, song các triều thần đã đua nhau dâng sớ xin tha cho ông ta, Sau đó, vua nghĩ lại, thấy bản thân đã quá nhân nhượng với khuyết điểm của người nhà Trương hoàng hậu, nên cuối cùng đã thả Lý Mộng Dương và trách mắng răn dạy anh em Trương thị.

Minh Anh Tông - Bãi bỏ tuẫn táng[sửa | sửa mã nguồn]

Sang lần làm vua thứ 2, ông có được một vài thành tựu: ngăn chặn quyền thần, bãi bỏ chế độ tuẫn táng cung phi theo vua đã hình thành từ các triều đại trước. Việc bãi bỏ chế độ tuẫn táng của ông được xem là đáng lưu lại thịnh đức cho đời sau.

Vua Louis XIII của Pháp[sửa | sửa mã nguồn]

Louis III qua đời vào ngày 5 tháng 8 năm 882 ở tuổi 17 tại Saint-Denis, khi đó, ông đang đuổi theo một cô gái chạy về nhà của người cha. Bất ngờ vị vua bị đập đầu vào lanh tô (thanh ngang trên cửa) của một chiếc cửa thấp và ngã xuống, khiến cho hộp sọ của Louis bị vỡ và tử vong.

Hầu tước La Fayette[sửa | sửa mã nguồn]

Hiếm có quân nhân nào được vinh danh nhiều lần trong cả lịch sử Pháp và Hoa Kỳ như La Fayette. Mặc dù chỉ phục vụ trong Quân đội Hoa Kỳ gần 5 năm, La Fayette lại nhận được rất nhiều tưởng nhớ và vinh danh từ quốc gia này. Đã có một ngọn núi, bảy quận và rất nhiều địa danh khác trên đất Mỹ được đặt theo tên của La Fayette.[99] Ngay từ năm 1824, chính phủ Hoa Kỳ đã lấy tên ông để đặt cho công viên La Fayette nằm ở phía bắc Nhà Trắng. Không lâu sau đó, đại học La Fayette College được thành lập ở Easton, Pennsylvania năm 1826.

Công quốc Phổ là nhà nước đầu tiên tuyên bố đạo Tin Lành là quốc giáo?[sửa | sửa mã nguồn]

Albert là Grand Master đời thứ 37 của Hiệp sĩ Teuton theo Công giáo La Mã, đến năm 1525 thì ông chuyển sang Tin Lành và chống lại Giáo hoàng cũng như Đế chế La Mã Thần thánh. Theo Hiệp ước Kraków 1525, Nhà nước Kỵ sĩ đoàn Teuton sẽ giải thể và Công quốc Phổ được thành lập, Albert trở thành công tước đầu tiên của nó và lãnh thổ này sẽ cha truyền con nối cho các hậu duệ của ông. Công quốc Phổ trở thành một thái ấp của vua Ba Lan. Albert là nhà cai trị đầu tiên trên thế giới tuyên bố Tin Lành là quốc giáo trong lãnh thổ mình cai trị.

☘️ Công quốc Phổ thành lập năm 1525, kinh đô được đặt tại Königsberg, ngày nay là Kaliningrad của Nga. Tiền thân của nó là Nhà nước Kỵ sĩ đoàn Teuton.

☘️ Năm 1618, Công quốc Phổ được thừa kế bởi nhánh Brandenburg của Nhà Hohenzollern, chủ nhân của Phiên bá quốc Brandenburg, trước đó thì công quốc này được cai trị bởi nhánh Brandenburg-Ansbach, một nhánh dưới của Nhà Hohenzollern. Từ năm 1618 đến 1701, Phổ được các tuyển đế hầu của Brandenburg cai trị dưới hình thức liên minh cá nhân, giai đoạn này được gọi là Brandenburg-Phổ.

☘️ Năm 1701, Friedrich Wilhelm, Tuyển hầu xứ Brandenburg, (cũng là công tước của Phổ) nâng Công quốc Phổ lên thành Vương quốc Phổ và Nhà Hohenzollern trở thành vương tộc. Nhà cai trị Brandenburg làm được điều này là vì địa vị của Phổ nằm ngoài Đế chế La Mã Thần thánh và Nhà Hohenzollern cai trị đất Phổ như một liên minh cá nhân. Địa vị chính thức đổi chiều, lãnh thổ cũ của Phiên bá quốc Brandenburg trở thành tỉnh của Vương quốc Phổ, trước đây, đất Phổ là một lãnh thổ của Brandenburg... Tuy thế các trung tâm kinh tế và chính trị, kể cả thủ đô Berlin của vương quốc đều nằm trên đất của Brandenburg.

Thất bại chính trị tồi tệ nhất của Tuyển đế hầu vĩ đại Friedrich Wilhelm?[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 29/06/1679, Vương quốc PhápPhiên bá quốc Brandenburg ký kết Hiệp ước Saint-Germain-en-Laye (1679), theo đó thì mang lại nhiều lãnh thổ cho đồng minh của Pháp là Thụy Điển, đặc biệt là Brandenburg phải nhường lại vùng Pomerania, lãnh thổ thừa kế của Nhà Hohenzollern mà bản thân Friedrich Wilhelm, Tuyển hầu xứ Brandenburg đã mất 4 năm chiến tranh mới dành được. Vì thế, hiệp ước này bị xem là "Thất bại chính trị tồi tệ nhất của Tuyển đế hầu vĩ đại Friedrich Wilhelm".

Tại Pháp, có nhiều món ăn được đặt theo tên của Madame du Barry, người tình của vua Louis XV?[sửa | sửa mã nguồn]

🔥 Madame du Barry, người tình của Louis XV của Pháp: Có nhiều món ăn ở Pháp được đặt theo tên bà, chẳng hạn như món Soup du Barry được đặt theo tên của du Barry. Tất cả các món "du Barry" đều có nước sốt màu trắng kem và nhiều món có súp lơ. Hoa súp lơ có thể ám chỉ đến bộ tóc giả bằng bột của bà, có những lọn tóc xếp chồng lên nhau cao như những bông hoa súp lơ.[7]

Những trận chiến điển hình trên thế giới thể hiện đúng thuật ngữ "Pyrrhic victory"?[sửa | sửa mã nguồn]

Chiến thắng kiểu Pyrros

Howard Hughes vị tỷ phú ưa sạch sẽ chế tạo ra chiếc máy bay lớn nhất thế giới?[sửa | sửa mã nguồn]

Howard Hughes (1905-1976) là một tài phiệt, doanh nhân, nhà đầu tư, phi công, kỹ sư hàng không vũ trụ, nhà phát minh, nhà làm phim và nhà từ thiện người Mỹ. Ông mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, ưa sạch sẽ và nổi tiếng lập dị... Nhưng nhờ điều đó mà ông đã tạo ra nhiều thứ không tưởng. Hughes thành lập Hughes Aircraft Company vào năm 1932, tuyển dụng nhiều kỹ sư và nhà thiết kế. Ông đã dành phần còn lại của năm 1930 thiết lập hàng loạt kỷ lục tốc độ bay và chế tạo Hughes H-1 Racer và Hughes H-4 Hercules (hiện nay có tên khác là "Spruce Goose"), chiếc máy bay được chế tạo bằng gỗ vì thời chiến nên hạn chế sử dụng vật liệu nhôm, nó là chiết máy bay lớn nhất thế giới từng được chế tạo, và nó chỉ bay đúng một lần vào ngày 02/11/1947.

Xã đảo Mont-Saint-Michel[sửa | sửa mã nguồn]

Mont-Saint-Michel là một xã đảo của Pháp thuộc vùng Normandy, chỉ với diện tích khoảng 100 ha và cách bờ biển 1 km. Khi thuỷ triều xuống thì có một doi đất hiện ra nối bờ với đảo, nhưng khi thuỷ triều lên thì doi đất này sẽ ngập trong nước biển. Chính điều này, từ xa xưa, các nhà cai trị Pháp đã biến nó thành một nơi phòng thủ quân sự rất hiệu quả. Mont-Saint-Michel và vịnh biển của nó đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới. Hơn 60 tòa nhà trên đảo được công nhận là Di tích lịch sử của Pháp.

Tòa nhà Begich - Cả thị trấn ở trong cùng 1 toà nhà[sửa | sửa mã nguồn]

Tòa nhà Begich là một toà nhà ở thị trấn Whittier, Alaska, Hoa Kỳ. Phần lớn dân số tại thị trấn Whittier cư trú ở tòa nhà này. Begich được khởi công xây dựng vào năm 1953, với 14 tầng, chứa 196 căn hộ. Hiện có khoảng 100 người sống ở đó, "chênh lệch trên dưới 20 người tới hoặc rời đi".

CÂU NÓI HÀI HƯỚC[sửa | sửa mã nguồn]

🔥 Muốn không "ế" thì phải "tinh tế"...

🔥 Nếu ai đó nói với bạn câu: “thiếu em chắc anh chết”, thì bạn hãy tin đó là một câu nói xạo… Vì trên thực tế nó không chỉ còn sống mà nó còn có bạn gái mới… Điều này đúng ở cả nam lẫn nữ, nên đừng nghĩ rằng mình là một ngoại lệ.

🔥 Trước mặt thì chị chị em em, nhưng đằng sau thì có cây cà lem cũng dành...

🔥 Nếu xin kết bạn với một tài khoản FB, nhưng mãi không được chấp nhận, chỉ dừng lại ở follow thì bạn với tài khoản FB đó không khác gì một "tình yêu đơn phương"... 🤣

🔥 Ăn cắp báo cáo, nghiên cứu khoa học của người khác thì gọi là đạo văn, ăn cấp thơ của người khác thì gọi là đạo thơ, ăn cấp tiền từ trong túi người khác thì gọi là đạo chích... vậy ăn cấp răng thì gọi là gì?.... Đạo hàm 😁

🔥 Cái chết nào cũng đi vào lòng đất hết...

🔥 Đi ra ngoài đường gặp trời mưa, bạn sẽ có 1 trong 2 cảm xúc: nếu đi ô-tô bạn sẽ nghĩ trời mưa thật lãng mạn, nhưng nếu đi xe máy thì bạn sẽ thấy thật mệt mỏi...

🤣 Chơi gì cũng ngu, chỉ có "chơi ngu" là giỏi...

☘️ Yêu đúng người bạn sẽ mập lên, chia tay đúng người bạn sẽ đẹp lên...

🔥 Có một tỷ phú nọ, tình cờ gặp thượng đế trong mơ, ông ấy đã hỏi thượng đế rằng, thưa ngài, tại sao ngài lại bắt con người phải ngủ mỗi đêm, tôi cảm thấy đó là điều cực kỳ vô nghĩa... Thượng để nhìn và cười đểu vị tỷ phú đô la một hồi lâu mới trả lời: Nếu ta mà không bắt các ngươi ngủ thì mỗi ngày các người sẽ có thêm 8 tiếng đồng hồ để phát minh ra những thứ có thể xoá bỏ thượng đế...

🔥 Hiếp dâm bằng mắt..

🔥😌 "Tại sao trông bạn cũng ngon, nhưng mãi vẫn không có ai chịu ăn...?"🤣

😁🔥 "Mối tình đầu" chỉ có thể ở trong đầu bạn, chứ không bao giờ ở cạnh bạn. Vì thế mới gọi là tình "đầu" ("tình" ở trong "đầu") 🤣

😁🤣 Khi mối tình đầu đá tôi, tôi buồn đến mức ngủ một ngày 15 tiếng để quên buồn... người biết nhậu thì sẽ nhậu thật say để quên sầu... tui không biết nhậu thì chỉ có thể ngủ...

🥺🤣🔥 Làm thế nào để giữ mối quan hệ lâu dài? Rất đơn giản... chỉ cần nó phải vừa "lâu" và vừa "dài"...

😁🤣🔥 Ấu bất học lão hàn vi => Nhỏ mà ko học tới già trời lạnh chỉ ngồi xem tivi

🔥 Chúng ta cần phải thay đổi kiểu tham gia giao thông điền vào chỗ trống, không phải cứ thấy khoảng trống là chạy lấp vào.

🔥 Cty TNHH một thành viên: Cty một mình tao chấp hết...

📕 Tinh hoa vs Tinh tinh

🤣 Có những mối quan hệ, khi mất đi rồi thì ta mới thấy... lẽ ra nên mất đi sớm hơn thì sẽ đỡ mệt mỏi...

☘️ Khi "buồn", nhưng hoàn cảnh buộc bạn phải "cười", vì thế mới gọi là "buồn cười". Khi bạn không "hư" nhưng lại bị "hỏng" nên mới có từ "hư hỏng"...

😁 Theo y học cổ truyền thì "đấy" của lòng chính là trĩ, nhưng ngày xưa mỗi khi tán gái thì toàn mang câu "anh yêu em tận đấy lòng" ra để mà tỏ...

🥺 Nuôi 1 đứa con học đại học cũng giốngn hư bắn vệ tinh lên trời vậy. Nó biến mất giữa bầu trời mênh mông ngoài kia, lâu lâu sẽ truyền đến chút tín hiệu yếu ớt: Cho con tiền, cho con chút tiền, cho con chút tiền với...

😤 Tào Tháo không hề thích con gái trinh nguyên, ông ấy chỉ thích vợ của kẻ thù, chắc vì thế mà trong âm Hán-Việt mới có từ Tào lao....

😁 Cứ đi thẳng đi, rồi cũng về đến nhà thôi, vì Trái Đất hình tròn mà...

😁 Hôm qua vợ tôi bả kho một nồi cá biển tươi, ăn xong mà tôi không dở nách lên được luôn, vì ngon quá (ngon nhức nách)

☘️ Mối tình dưới 3 tháng không được gọi là người yêu cũ, nó chỉ nên được gọi là bạn thời thơ ấu, do không hợp nữa nên nghỉ chơi...

🌈 Khi dẫn bạn gái đi ăn, nếu hỏi em muốn ăn gì, cô ấy trả lời ăn gì cũng được... có nghĩa là cô ấy đang muốn ăn bạn đó...

🌈 Thiếu kiến thức thì người ta sẽ dạy, nhưng nếu mất dạy thì sẽ bị đuổi...

🌈 Khi bạn thực sự xui xẻo thì dù uống nước lã cũng sẽ bị mắc ở kẻ răng...

🌈 Vì muốn tái hợp lại cuộc hôn nhân giữa Lạc Long Quân và Âu Cơ, nên người ta mới tạo ra Ngã Tư Lạc Long Quân - Âu Cơ...

🥺 Có giá nên phải giữ giá, nên ở giá đến giờ luôn...

🤣 Các cháu hình thể Phụ Huynh nhưng Não lại Nhi Đồng

😝 Xem xong thì: Ta nói nó phê chữ ê kéo dài...

😌 Cách hiệu quả tránh bị sét đánh: Muốn khỏi bị sét đánh thì ko được ngậm chặt miệng... mà phải làm ngược lại, miệng phải nhai liên tục, vì ông bà ta đã dạy rồi: "Trời đánh tránh bữa ăn", miệng nhai liên tục sẽ đánh lừa được ông trời đấy 🥺 chúc bạn may mắn.

☘️ Có lần tôi hỏi bả rằng: vợ ơi… nếu em để duộc mất anh thì em sẽ lấy ai? Bả trừng mắt quát… làm sao mà duộc được, hỏi linh tinh 🫣

☘️ Muốn được trời phật độ thì bạn phải có "trình độ" và "thái độ"... còn nếu suốt ngày thích "cá độ" thì Phật chỉ độ ta chứ không độ nàng 😅

🔥 Có một con vợ ham ăn thì muốn giảm cân cũng rất là khó...

😤 Đến bản thân còn chưa ăn đúng bữa, ngủ đúng giờ. Mà cứ đòi gặp đúng người, đúng thời điểm =))))

📕 Tán gái có kỹ thuật: Ngay xưa tui cũng có một thằng bạn quay đầu xe có kỹ thuật thế này... Nó kể với tôi rằng: hôm đó nó quyết định tỏ tình với crush, khi con nhỏ đó từ chối thì nó tự nhiên ngã lăng ra đất bất tỉnh... con nhỏ hết hồn, định kêu xe cấp cứu thì thằng bạn tui tỉnh dậy, nó mới nói với con nhỏ ấy là... nó vừa mới bị ma nhập và hiện không nhớ gì cả... 😅 Bài học: Để khỏi bị tổn thương, bạn cần có chiến thuật...

📕 Kỷ niệm 2 năm ngày cưới, tôi hỏi bả rằng: vợ, em có muốn đổi chồng không? Bả ko chờ tôi hỏi hết câu, mà trả lời ngay… anh điên à… 🙄 kiếp sau em vẫn muốn làm vợ anh… lần này đến tôi… em điên à… làm khổ nhau một kiếp thôi là đủ rồi. Kể từ hôm đó, bả ít làm khổ tôi hơn, yêu thương tôi nhiều hơn… cứ 3 tháng một lần, bả sẽ hỏi: kiếp sau làm chồng em nữa nhé, em sẽ tốt với anh 😆 Hiểu vấn đề nhanh là một tố chất tuyệt vời của vợ tôi 🫢

📕 Đau cổ vai gáy: Hôm nay tôi đi khám và châm cứu, vì đau cổ vai gáy ở phòng khám của PGS.TS Trịnh Diệu Thường... BS chẩn đoán rằng, do vợ cao 1m7 còn chồng chỉ 1m65, khi nói chuyện chồng phải ngước lên nhiều quá nên bị đau cổ là chuyện đương nhiên... giờ FB của tôi toàn chân dài nữa thì chắc không bao giờ trị dứt điểm được bệnh này... 🥺

☘️ Phim tình cảm lãng mạn thường xây dựng một cuộc tình mà rất ít xảy ra ở ngoài đời thực, thường thì một cô lọ lem, tầng lớp bình dân được một hoàng tử hoặc một công tử nhà giàu yêu rồi họ tiến đến hôn nhân, sống hạnh phúc... tất cả chỉ là để cho chúng ta hy vọng vào một điều gì đó, nó cũng không khác gì niềm hy vọng khi chúng ta mua xổ số.

Triết lý nghiêm túc[sửa | sửa mã nguồn]

☘️ Chúng ta chọn thần tượng, có nghĩa là chúng ta đang chọn chất liệu để xây dựng tương lai của mình. Nên nếu chọn sai thần tượng có nghĩa là bạn đang phạm luật giao thông...

📕 Tony Buzan không phải là người sáng tạo ra Sơ đồ tư duy, ông ấy chỉ có công tổng hợp và phổ biến nó ra toàn cầu. Có nghĩa là Tony là người xây cầu chứ không phải là người sáng tạo ra cây cầu... Nhưng nếu không có Tony Buzan thì chúng ta sẽ phải "đi phà" đến hết kiếp này.

☘️ Than chì và Kim cương được tạo ra từ cùng một nguyên tố, tuỳ thuộc vào môi trường mà nó tồn tại thì nó sẽ trở thành than chì hay thành kim cương...

🥇 "easy come, easy go" - thứ gì dễ có thì cũng dễ mất.

☘️ Trên thế gian này chỉ có 2 loại người, một là tạo ra câu chuyện, người còn lại là đọc câu chuyện...

📕 Tự sát: Trên thế giới, cứ mỗi 4 giây lại có một người tự sát, nhưng có một điều thú vị là, tất cả những người tự sát đều là hung thủ mưu sát. Họ không chỉ mưu sát chính mình, họ còn mưu sát những người thân yêu và bạn bè của mình. Bạn từng là người đọc sách, bạn có thấy cuốn sách nào viết: tự sát chính là cách giải quyết tất cả mọi chuyện chưa? Đem dũng khí bán cho những người nhát gan, đem tình yêu bán cho những người ế... Nếu bạn muốn mua, tôi sẽ bán cho bạn một dấu phẩy nho nhỏ, để bạn có thể viết tiếp câu chuyện của mình.

❤️ "Sơn xuyên dị vực, phong nguyệt đồng thiên" (Sông núi khác vực, nhưng trăng gió cùng trời). (dòng chữ trên hàng cứu trợ của Nhật dành cho Trung Quốc - COVID 19)

🛑 Bắt nạt học đương Theo bác sĩ Nguyễn Hồng Bách, khi biết chuyện con mình bị bạn bè bắt nạt, đánh đập, tâm lý thường thấy của các bậc phụ huynh là xót con. Đấy là một tâm lý rất bình thường, dễ hiểu. Nhưng nếu người ta không thể xử lý đặc điểm tâm lý này một cách tích cực thì một đặc thù tâm lý khác sẽ thay thế, đó là phẫn nộ. Và từ xót xa, phẫn nộ tới chuyện đứng trước “đối tượng” bạo lực với con mình để làm một điều gì đó theo kiểu “Ai cho mày đánh con tao” là một khoảng cách rất gần. Khi đó người ta có xu thế giải quyết một vụ bạo lực bằng chính những công cụ bạo lực. Và khi đó “chuyện trẻ con mất lòng người lớn”, thậm chí là “mất lòng rất nhiều người lớn” hoàn toàn có thể xay ra.

☘️ Haruki Murakami có nói: Trong tình yêu có 2 loại hối tiếc. Một là bạn đã từng yêu rất nghiêm túc, cuối cùng lại phát hiện ra người đó không đáng, loại còn lại là lúc yêu không chân thành, sau khi mất đi, mới phát hiện ra đó mới là người thực sự đáng để yêu. Nhưng tôi cho rằng vẫn còn loại hối tiếc thứ ba, là ​​hai người rõ ràng nghiêm túc yêu nhau. Cuối cùng, lại không thể ở bên nhau.

📕 Thế hệ trẻ nên được dạy: Ô-tô không phải là biểu tượng của thành công: Thành công của tuổi trẻ chưa phải là tiền bạc hay tiếng tăm, mà là kiến thức và kinh nghiệm. Bước sang một giai đoạn mới, chúng ta lại cần đến những định nghĩa mới. Tất cả đều phải phù hợp với hệ giá trị riêng của mỗi chúng ta. Chỉ có xác định và trung thành với giá trị riêng của mình, chúng ta mới chạm đến được thành công thật sự và hạnh phúc thật sự. Cuộc đời mỗi người là bức tranh do chính người ấy vẽ nên. Lựa chọn hành động tạo nên chi tiết cho bức tranh. Tinh thần và thái độ sống tạo nên những mảng màu. Vậy nên, hãy sống để khi nhìn lại bức tranh toàn cảnh, ta có thể hạnh phúc mỉm cười. Và đó chính là thành công lớn nhất với mỗi chúng ta, khi được nhận món quà sự sống.

🎬 Hủ tục đã giết chết Ấn Độ như thế nào?: Toilet ở Ấn Độ <> Cái băng vệ sinh ở Ấn Độ (Phim)

☘️ Định nghĩa mới về yêu nước: “Tuy nhiên, để đóng góp cho nước nhà, các bạn trẻ không nên quá nặng nề chuyện làm việc trong hay ngoài nước. Quan trọng nhất là hiệu quả làm việc, mang lại lợi ích cho bản thân, gia đình và luôn nghĩ về đất nước thì ở đâu cũng đóng góp được” (Thủ tướng Phạm Minh Chính gặp mặt du học sinh tại New York, tháng 05/2022)

❤️ "Nếu một đứa trẻ mất đi cha, thì người ta gọi nó là đứa trẻ mồ côi, đàn ông mất vợ thì gọi là goá, phụ nữ mất chồng thì gọi là quả phụ, nhưng anh chị có biết tại sao không có tên gọi nào dành cho những người cha, người mẹ bị mất con? Ðó là vì không có một từ ngữ nào đủ để miêu tả về nỗi đau đó cả. Không một từ nào..."

☘️ Đam mê có thể giúp ta thoả tâm trí, chứ hiếm khi giúp ta no bụng

📕 Triết lý nó là một nhánh hoa đẹp và thơm, nhưng cuộc đời lại là một đám đất vừa bón phân gà, tuy hôi thối, nhưng tốt tươi... Dù biết nó hôi, nhưng nó tốt và phát triển được nên các loại cây cứ ao ước được sinh trưởng trên đó. Cho nên người ta tuy thích triết lý, nhưng họ tin vào thực tế hơn...

☘️ Phương pháp ghi nhớ nó không phải là "thuốc" theo định nghĩa của ngành y khoa, hiểu đúng thì nó là "Cơ" theo cách hiểu của dân thể thao, vì phương pháp là một quá trình luyện tập và liên tục, nếu muốn có kết quả.

🔥 Lo ngại thái quá sẽ làm gia tăng năng lượng tiêu cực, biến nhận thức thành thực tế, có thể gây nhầm lẫn đáng tiếc.

☘️ Khôn hay dại: Giả dụ A có 100 tỷ, A dựng lên dự án 300 tỷ rồi vay Ngân hàng 200 tỷ để xây dựng, hoàn thiện. Thay vì làm đàng hoàng để bán 400 tỷ, vừa trả được nợ Ngân hàng 200 tỷ + lãi và dư ra gọi là lời nhưng KHÔNG… A cầm 200 tỷ vay được và bỏ 100 tỷ xây dựng dự án còn 100 tỷ kia A đi mua đất tiếp. Miếng đất 100 tỷ đó A lại làm y như phần 1 là lại vay tiếp 200 tỷ… Khi A xoay vậy vài ba vòng là tự nhiên có 3-5 dự án nổi đình nổi đám nhưng thực tế bên trong vốn tự có của A chỉ có 100 tỷ và đang nợ 600-1000 tỷ.

🔥 Sự khó khăn giúp con người mạnh mẽ và thúc đẩy sự sáng tạo.

🔥 Trong các cuộc tranh luận chúng ta nền tìm "lý luận" chứ đừng nên "hý luận"...

Trích dẫn hay từ sách[sửa | sửa mã nguồn]

🌈 "Một người đau chân có lúc nào quên được cái chân đau của mình để nghĩ đến một cái gì khác đâu? Khi người ta khổ quá thì người ta chẳng còn nghĩ đến ai được nữa. Cái bản tính tốt của người ta bị những nỗi lo lắng, buồn đau ích kỷ che lấp mất..." (Lão Hạc - Nam Cao)

NGÔN NGỮ KHAI PHÓNG[sửa | sửa mã nguồn]

Người lớn tuổi học tiếng Anh[sửa | sửa mã nguồn]

Có nhiều anh chị lớn tuổi, thèm học tiếng Anh, khao khát nói được tiếng Anh, dù có nhiều tiền để đóng học phí, nhưng họ không thể vượt qua được rào cảng tuổi tác. Nó cũng giống như bạn muốn đi học bơi vậy, tuy thèm được biết bơi nhưng lại ngại đến lớp học, vì ở đó toàn trẻ con... trong khi đó mình đã lớn tuổi rồi...

Từ vựng khảo cổ[sửa | sửa mã nguồn]

  • Dragonfly <> Chuồn chuồn ngô: Từ ghép giữa rồng (dragon) và bay (fly)
  • Volley - Vô lê (trong bóng đá) <> vây mượn phát âm trong tiếng Anh
  • Cause célèbre có nghĩa là một sự kiện gây tranh cải pháp lý nổi tiếng. cause là tương đương với legal case (Trường hợp pháp lý); célèbre tương đương với famous (Nổi tiếng). Đây là cụm từ vây mượn hoàn toàn từ tiếng Pháp. [tại đây]
  • Psyche là nữ thần linh hồn của nền văn minh Hy Lạp cổ đại, và người La Mã cũng xem bà như là một nữ thần tương tự. Các thuật ngữ tâm lý học, tâm thần, Tâm lý trị liệu... đều có nguồn gốc từ tên của bà...

Thành ngữ[sửa | sửa mã nguồn]

  • Red tape <> dây băng đỏ: là thành ngữ để chỉ hành động quan liêu, ban đầu nó có ý nghĩa tốt, nhưng sau bị lạm dụng nên trở thành xấu xí.

Những từ tiếng Anh viết ngược vẫn có nghĩa[sửa | sửa mã nguồn]

  1. God - Dog
  2. War - Raw
  3. No - on

Nguyễn Nhật Ánh[sửa | sửa mã nguồn]

Con chim xanh biếc bay về[sửa | sửa mã nguồn]

☘️ Muốn biết chất lượng sản phẩm thì ta phải dùng miệng… anh cắn họ à…

☘️ Khoái cảm thầm kín.

☘️ Bướng bỉnh không phải là cách khôn ngoan khi tham gia vào các cuộc tranh cải.

☘️ Đó là sự bất toàn của cuộc đời chứ không phải sự bất lực của phương pháp.

☘️ Một đứa con trai, không có tình cảm gì với một được con gái, nhưng lại dành nhiều sự quan tâm cho đứa con gái thì đó là một tội ác.

☘️ Ổ, bạn trai em chỉ có một chiếc áo mặc hoài vậy hả? Tại sao chị không nghỉ rằng anh ấy có 30 chiếc áo giống nhau và mỗi ngày trong tháng sẽ mặc một chiếc.

☘️ Có người để trưởng thành, tâm hồn họ phải rớm máu, giống như vừa bước qua một ca phẩu thuật hiểm nghèo…

☘️ Người con trai đèo người yêu trên chiếc xe cúp với gương mặt tí tởn như đang chở đằng sau một thùng vàng, còn người con gái ngồi đằng sau choàng tay ôm eo người đàn ông chở mình một cách tình tứ như…

Trại hoa vàng[sửa | sửa mã nguồn]

Còn chút gì để nhớ[sửa | sửa mã nguồn]

NHỮNG CÂU CHUYỆN TRUYỀN CẢM HỨNG[sửa | sửa mã nguồn]

Sự phi thường trong thế giới tầm thường thì không phát triển được[sửa | sửa mã nguồn]

Nghệ sĩ violin Joshua Bell đã dùng cây đàn 3,5 triệu đô của mình chơi 6 bản nhạc phức tạp nhất tại ga tàu điện ngầm New York trong suốt 45 phút.

Có 1.000 người đi qua và 7 người dừng lại nghe, 1 người vỗ tay và 20/1.000 người đã ném $32 xuống chân anh. Trước đó 02 ngày, show diễn của Joshua Bell ở rạp hát lớn nhất Boston (Nhà hát Wang (270 phố Tremont) có sức chứa 3.700 người) đã bán hết vé với giá $100/1 ghế ngồi. Thí nghiệm nhỏ này cho thấy sự phi thường ở trong môi trường tầm thường sẽ rất khó được công nhận. Hãy chắc chắn bạn đang ở đúng nơi nên ở!

Bạch tuộc - Người mẹ hy sinh nhất thế giới loài vật[sửa | sửa mã nguồn]

Bạch tuộc cái 🐙 là người mẹ có tình thương con nhiều nhất và hy sinh nhất trên hành tinh trái đất. Đó là vì sau khi đẻ khoảng 50 nghìn quả trứng một lần, nó bảo vệ chúng liên tục trong 6 tháng trời, không lúc nào rời ổ trứng ra cả.

Trong suốt thời gian đó, bạch tuộc mẹ hạn chế ăn bất kỳ thức ăn nào với mục đích bảo vệ trứng. Sau 6 tháng, trứng nở và con bạch tuộc mẹ chết vì đói .. Chính vì vậy mà bạch tuộc cái được mệnh danh là bà mẹ hy sinh nhất thế giới ❤️

GIÀU & NGHÈO TRONG MẮT ELON MUSK[sửa | sửa mã nguồn]

Trong 1 lần Elon Musk làm diễn giả cho một hội nghị ở Hoa Kỳ về đầu tư và tài chính, phần hỏi đáp, ông nhận được một câu hỏi khiến mọi người phải bật cười.

- Thưa ông, là người giàu nhất thế giới, ông có thể chấp nhận việc con gái mình kết hôn với một người đàn ông nghèo và bình thường không?

Ông nói: Trước hết, hãy hiểu rằng “Giàu có” không có nghĩa là có một tài khoản ngân hàng hoành tráng. Giàu có trước hết là khả năng tạo ra của cải.

Ví dụ: Một người nào đó trúng xổ số hoặc thắng bạc. Ngay cả khi anh ta thắng 100 triệu thì anh ta cũng không trở thành người giàu: Anh ta chỉ là người nghèo với rất nhiều tiền. Đó là lý do tại sao 90% triệu phú xổ số trở lại nghèo khổ sau 5 năm.

Ta có thể gặp những người giàu có nhưng không có tiền. Ví dụ: Hầu hết các doanh nhân. Họ đã và đang trên con đường trở nên giàu có ngay cả khi họ chưa có tiền, bởi vì họ đang phát triển trí thông minh tài chính của mình và với tôi đó chính là sự giàu có.

Người giàu và người nghèo khác nhau như thế nào? Nói một cách đơn giản: Người giàu có thể chết để trở nên giàu có, trong khi người nghèo có thể giết người để có tiền.

Nếu bạn thấy một người trẻ quyết định rèn luyện, học hỏi những điều mới, luôn cố gắng cải thiện bản thân không ngừng, hãy tin rằng anh ta là một người giàu có.

Nếu bạn thấy một người trẻ tuổi nghĩ rằng anh ta nghèo là do nhà nước, rằng người giàu toàn là người xấu, kẻ trộm và luôn chỉ trích người khác, hãy tin rằng anh ta là một người nghèo.

Người giàu tin rằng họ chỉ cần thông tin và học hỏi để thành công, người nghèo nghĩ rằng người khác phải cho họ tiền để họ cất cánh.

Tóm lại, khi tôi nói rằng con gái tôi sẽ không lấy một người đàn ông nghèo, tôi không nói về tiền bạc. Tôi đang nói về khả năng tạo ra của cải ở người đàn ông đó.

Xin lỗi vì đã nói điều này, nhưng hầu hết tội phạm đều là những người nghèo. Khi đứng trước đồng tiền, họ mất lý trí, đó là lý do họ cướp giật, trộm cắp… Đối với họ đó là lối thoát vì họ không học hỏi được kỹ năng tự mình kiếm tiền. Như chuyện về người bảo vệ nghèo của một ngân hàng, một lần anh tìm thấy một chiếc túi đầy tiền, anh ta đã lấy chiếc túi và đi đưa cho giám đốc ngân hàng.

Mọi người gọi người đàn ông này là đồ ngốc, nhưng thực tế người đàn ông này chỉ là một người giàu chưa có tiền. Để cám ơn, ngân hàng mời anh làm lễ tân, ngoài giờ làm anh đi học. Ba năm sau anh được đề cử làm giám đốc khách hàng và 10 năm sau anh trở thành quản lý khu vực của ngân hàng này, dưới quyền anh có hàng trăm nhân viên. Thu nhập của anh bây giờ gấp nhiều lần số tiền anh trả lại ngày nào, lại có vị trí xã hội và lòng tự hào mà việc giấu diếm số tiền không thể đem lại!

HÃY CHỌN NGƯỜI CÓ TƯƠNG LAI BẠN NHÉ!

Vấn đề vô lý của ngành hàng không Việt Nam[sửa | sửa mã nguồn]

Những ai thường đi máy bay những tuyến quốc nội Việt Nam dễ thấy vài hiện tượng như thế này:

1.Khi chọn vé trên mạng, thì giới hạn giờ xuất phát quan hệ rất chặt chẽ với giá tiền.

Ví dụ: Khởi hành lúc 05 giờ sáng giá 1.200.000 đồng nhưng nếu bay lúc 09 giờ sáng, giá đã là 1.750.000 đồng. Vé chuyến 16 giờ chiều khoảng 2.400.000 đ nhưng chuyến 22 giờ 30 khuya khoảng 1.400.000 đ. Số tiền chênh lệch bằng tiền công hai ngày của bác thợ mộc. Tạm kết: Thời gian là tiền bạc.

2.Khi bạn đến sân bay làm thủ tục vào ga, nếu chậm 10 phút (theo nguyên tắc) nhưng vào rồi có thể còn bị “om” vài giờ mới bay, nhưng bạn sẽ mất thêm từ 400.000 đ tiền phạt, hoặc hơn triệu tiền vé cho chuyến kế tiếp. Hiểu nhanh: 10 phút chậm hơn của bạn, bị thiệt hại có giá bằng vài ngày công nữa của giới bình dân. Bên Hàng không vô sự.

3.Bạn từ Đà Nẵng bay vào Sài Gòn để nối tuyến bằng ô tô tham gia một hội thảo khoa học ở Tiền Giang bắt đầu 19 giờ 30 tối đó. Nếu bay đúng giờ, bạn tới SG lúc 15 giờ 30 giờ chiều, sẽ kịp đi cùng đoàn bằng xe công vụ xuống Mỹ Tho nhưng chuyến bay chậm, nên mãi tới 19 giờ mới tới Tân Sơn Nhất, xe đoàn đã chạy, bạn phải thuê một taxi chạy 90 km đuổi theo, mệt mỏi, cập rập và vẫn muộn hơn một giờ cùng việc phải tiêu mất hơn một triệu tiền xe phát sinh.

4.Vài ví dụ trên đây mô tả những thiệt hại người thật việc thật có giá trị quy ra tiền được. Còn trường hợp này thì khác. Một Bác sỹ chuyên khoa cao cấp, giữ trọng trách ở một bệnh viện ở Hà Nội bay vào Sài Gòn tham dự một hội chẩn gấp về một “Ca” bệnh có tiền sử đã điều trị dưới quyền của Bs, phó GS này. Sự có mặt của BS sẽ có lợi cho nhiều phía và hơn hết, cho tính mạng người bệnh ( vị này là một VIP đặc biệt và ca bệnh cũng thuộc loại đặc thù). Vì máy bay chậm nên ông đến BV ở Sài Gòn chậm hơn hai giờ, khi cuộc hội chẩn đã giải tán.

Thưa các bạn. Bốn hình ảnh trên đây đều có chung một cái gu là: Việc chậm trễ của anh Hàng không có thể bình thường, có thể ảnh hưởng rất nặng nề đến sức khoẻ, tiền bạc, sức khoẻ của hành khách. Việc hành khách chậm trễ dù năm, mười phút bị phạt ngay, không nói khác. Nhưng việc Hàng không chậm trễ, phiền toái thì hầu như …vô sự.

Xin đơn cử: Chuyến bay VJ321 của Vietjet Air khởi hành từ Phú Quốc vào TP.HCM ngày 9/3/ 2015 bị trễ gần 12 giờ, có hành khách phải huỷ cả tour du lịch ngắn ngày của mình tại SG.

Những tình huống chậm trễ nói chung, trên bảng điện tử hoặc loa phóng thanh thường chỉ vỏn vẻn một câu quen thuộc “ Chuyến bay AAA từ Nội Bài vào Tp HCM dự kiến bay lúc 19 giờ hôm nay sẽ chậm “Vì lý do khai thác” thời gian bay chúng tôi sẽ thông báo sau, xin Quý khách thông cảm”.

Hành khách có thể thông cảm nếu thời gian chậm trễ không đáng kể. Nhưng không thể THÔNG CẢM mãi, thông cảm hoài nếu nó chậm hai ba giờ, thậm chí hơn thế.

Gần đây một số hãng áp quy định từ thông tư 14/2015/TT-BGTVT nếu chậm quá 04 giờ sẽ được bồi thường tiền nhưng ngay việc này cũng rất phiền. Số tiền bồi thường cũng rất "bèo"!

Ai biết thì đi khiếu nại. Anh không biết thì coi như “xù” luôn.

Khiếu nại rồi, có thể chờ vài tháng tiền mới trả về tài khoản. Cái vô lý nhất là ngưỡng thời gian để bên ấy chịu phạt, cũng do “bên ấy” tự quy định qua thông tư trên. Hành khách muốn…không thông cảm, cũng không biết làm cách nào cả, vào khỏi cửa ga coi như mình thành người yếu thế rồi!.

Lý do khai thác. Có lẽ đây là một mệnh đề hở, hẫng, thiếu. “Khai thác” là nội dung làm ăn, sinh lợi cho anh , cho Hàng Không. Hành khách là bên bỏ tiền mua dịch vụ. Chất lượng dịch vụ được quy ra tiền, chi li và rõ ràng, được căn thành giờ thành phút. Nhanh, chậm một giờ có giá một giờ, ba giờ có giá ba giờ.

Ở chiều kích bên anh Hàng không với khách, anh cứ tự nhiên “Ra roi”, áp dụng lập tức các hình phạt. Khách chậm 10 phút, cân quà 2 kg hành lý là mất tiền. Chuyến bay chậm dẫn tới mất toi triệu bạc cho nhiều loại phiền phức, không biết kêu ai.

Còn anh, khi anh “Khai thác” lãi lời, anh không chia cho khách. Khi bất cập, gây khó cho khách thì anh vận lý do “Khai thác” là sao?. Nếu vì “lý do khai thác” này mà anh chậm 10 giờ cũng đổ lên đầu khách hay sao?.

Nên biết, ở châu Âu nhiều nước có mức tiền bồi thường cho các hành khách sẽ từ hơn 5 triệu VND khi giờ đến bị trễ hơn ba giờ với chặng đường dưới 1.500km và cao nhất là 15 triệu VND nếu giờ đến bị trễ hơn bốn giờ với các chuyến bay giữa EU và các sân bay không phải EU, đường bay hơn 3.500km.

Quan hệ giữa hành khách và Hàng không là quan hệ KINH TẾ, mua, bán. Bản hợp đồng chính là tấm vé. Bên nào sai sót bên đó phải chịu trách nhiệm. Có lẽ đã đến lúc phải xem xét điều chỉnh cái thông tư 14/2015/TT-BGTVT cho sát sao hơn với tình hình này. Không thể chơi kiểu tôi chậm 10 phút anh phạt nặng, anh chậm một hai giờ thì anh vuỗi tay và nói hai chữ “Thông cảm” được.

Nếu tôi không “Thông cảm” thì sao?. Anh chị em ta bàn sâu khâu này. Cho ra lẽ. Nếu cung cách làm ăn như hiện nay cứ kéo dài, cứ như một thông lệ, một quy định thì trước hết, nó khó mà thúc đẩy ngành này khá lên được. Ngày 30/4/2022. Nguyễn Huy Cường.

Bác xe kéo ở Tokyo[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 1905, khi đang hoạt động ở Nhật Bản thì Phan Bội ChâuTăng Bạt Hổ rủ nhau lên Tokyo để tìm một người bạn Trung Quốc có tên Ân Thừa Hiến. Khi xuống tàu hỏa, Phan Bội Châu liền gọi một người phu xe và đưa cho anh ta tấm danh thiếp của Ân Thừa Hiến để nhờ tìm địa chỉ. Người phu xe này không biết chữ Hán, nên đã đề nghị Phan Bội Châu đợi, để mình tìm một người phu xe khác biết chữ Hán để có thể giúp đỡ.

Cuối cùng, người phu xe biết chữ Hán cũng xuất hiện và đã đưa Phan Bội Châu - Tăng Bạt Hổ đến địa chỉ của Ân Thừa Hiến. Nhưng khi xe đến Chấn Võ Học Hiệu - nơi tá túc của Ân Thừa Hiến thì mới vỡ lẽ, người bạn Trung Quốc này đã chuyển đi nơi khác, và không ai biết "nơi khác" cụ thể ở đâu. Nghĩ ngợi một lúc, người phu xe liền nói với hai vị khách Việt Nam: "Xin các ngài cứ chờ tôi một chút, tôi sẽ đi tìm địa chỉ mới của Ân Thừa Hiến rồi quay lại đón 2 ngài".

Hai vị khách Việt Nam đứng chờ từ 2 giờ chiều, đến 3 giờ, rồi 4 giờ chiều vẫn không thấy người phu xe quay lại, liền nghĩ: Tokyo rộng thế này, biết tìm Ân Thừa Hiến ở đâu. Nhưng đến 5 giờ chiều thì người phu xe bất ngờ quay lại và cho biết đã tìm được nơi cần tìm. Thế là người phu xe đưa hai vị khách Việt đi thêm 1 tiếng nữa đến một lữ quán có treo biển "Thanh quốc Vân nam lưu học sinh Ân Thừa Hiến". Tất cả cho thấy người phu xe Nhật Bản đã tận tuỵ với công việc của mình như thế nào.

Nhưng chưa hết, khi Phan Bội Châu hỏi tiền công thì người phu xe nói một con số khiến cụ Phan giật mình: "2 hào 5 xu". Thấy số tiền quá rẻ, Phan Bội Châu rút ra một đồng bạc để trả nhưng người phu xe kiên quyết từ chối với lý do: "Theo quy định thì từ nhà ga Tokyo đến lữ quán này, giá chỉ là 2 hào 5 xu thôi. Thêm nữa, hai ông vì văn minh nước Nhật mà đến đây, chúng tôi hoan nghênh các ông, chứ không hoan nghênh tiền bạc của các ông. Nếu các ông cho tôi tiền xe vượt quá quy định thì không khác gì coi thường, khinh bạc người Nhật Bản chúng tôi".

Đây là một câu chuyện có thật, được viết lại trong tác phẩm "Tự Phán" nổi tiếng của Phan Bội Châu. Khi kể lại câu chuyện này, đặc biệt là tâm trạng của mình khi hỏi giá tiền người phu xe Nhật Bản, Phan Bội Châu cho biết: "Sợ nó cũng một nết như phu xe nước mình thì e cũng khốn nạn với vấn đề đòi tiền". Và sau khi bày tỏ sự cảm thán trước một người phu xe Nhật Bản giàu lòng tự trọng thì Phan Bội Châu đã thốt lên: "Chao ôi! Trí thức, trình độ dân nước ta xem với tên phu xe Nhật Bản chẳng đáng chết thẹn lắm hay sao".

Ukraine chiến tranh nhưng được khách du lịch trên thế giới đặt thuê nhà tới tấp[sửa | sửa mã nguồn]

Dịch vụ cho thuê nhà trực tuyến Airbnb ở Ukraine đang nhận được số lượng lớn người đặt phòng từ khắp thế giới, tuy quốc gia này đang có chiến tranh với Nga và người đặt phòng thừa biết họ không thể đặt chân đến nơi đây để du lịch... Đây là chiến dịch đầy sáng tạo nhằm quyên góp tiền cho những người dân Ukraine đang cần hỗ trợ tài chính.

"Chỉ trong hai ngày 2 và 3/3/2022, khách từ khắp nơi trên thế giới đã đặt thuê phòng với hơn 61.000 đêm ở Ukraine", theo người phát ngôn của công ty cho thuê nhà trực tuyến toàn cầu Airbnb. Người phát ngôn cho biết hơn một nửa số đêm cho thuê đó đã được người Mỹ đặt.[8]

Hết khát khao thì hết bất hạnh[sửa | sửa mã nguồn]

Bọn Táo vừa cho ra mắt ip14, làm event cực hoành tráng, vậy mà bọn Tây bương bên đây chả ai thèm quan tâm, cả dân nhập cư cũng không quan tâm. Thế mà ở xứ mình, hãng Táo ra cái gì thì anh em đăng tút ầm ầm, ngồi thức khuya xem năm nay ra mẫu nào, dự đoán rồi phân tích loạn cả lên. Thế mới ngược đời, chả lẽ tụi Mẽo đang lạc hậu !?

Cái lý do duy nhất mà làm cho dân bên đây không khao khát cái ip14, là vì một ông bảo vệ hay một anh bán thức ăn nhanh với mức lương cơ bản thôi… thế mà ngay buổi chiều tan ca, đều có thể tấp ngang bất kỳ cửa hàng điện thoại nào, ký tên cái rẹt, trong vòng 5 phút là có ngay cái ip14 mới tinh. Mỗi tháng chỉ cần góp từ 70-100 mỹ kim là xong.

Nên người ta chỉ khao khát cái thứ mà không phải ai cũng có. Chứ cái mà ai cũng dễ có được thì chẳng ai khao khát làm gì. Anh em nắm cốt lõi chưa. Hồi trước ở VN, đi xem phim Transformer, rồi thấy chiếc Bumblebee (Camero) màu Vàng, tôi ghiền lắm, nói với vợ, nếu qua Mỹ thì anh sẽ quất ngay 1 chiếc chạy cho ngầu. Đến lúc qua đây, thấy Camero chạy đầy đường… mà toàn dân trẻ trâu chạy không, nên làm tôi mất hứng vô cùng. Thế là bỏ khao khát mua camero, chuyển qua khao khát Merc S500 seri hay BMW M4 gì đấy…

Chưa kịp khao khát được một tuần, thì có một hôm đi sửa quần áo, gặp Chị N*, sau này là thợ ruột sửa đồ của tôi bên đây… Nhìn ra trước cửa, thấy bà Chị đậu luôn chiếc Merc S550, dòng này ở VN phải tầm Chủ tịch mới chạy. Hỏi ra là xe chồng chị, ổng chuyên tân trang xe và bán lại, xe cỡ nào cũng có… Từ chỗ tiệm chị mà đi thêm 5 phút nữa là ra đến cái chợ Việt to nhất nhì bên đây, thấy Merc và BMW đậu đầy. Thế là khát khao tập 2 của tôi cũng tan tành. Chỉ riêng chuyện mua xe gì, anh em đã thấy tôi tham đắm như thế nào, đi từ khát khao này đến khát khao khác, nâng cấp từ từ, mãi chẳng có điểm dừng… vì sự thật, sẽ luôn có một điểm cao hơn để anh em vươn đến.

Nên đôi lúc, người ta khát khao mua một món gì đó, không đơn thuần vì chức năng đâu… mà vì cái cảm giác được công nhận, được tôn trọng… được thõa cái khát khao của cái bản ngã này. Nên tôi mới nói vui với vợ hôm qua, đôi lúc, cố gắng mua ip14 để thấy mình ‘không nghèo’… vì chúng ta rất sợ cảm giác bị người khác coi thường. Đó là bản chất thứ 1 của khát khao, Còn bản chất thứ 2, đó là người ta khát khao, bởi vì cái đó nó mới, nó lạ, đối với các giác quan của người ta.

Kể đâu xa, hồi trước tôi quyết tâm đi Mỹ cho bằng được, khao khát chinh phục giấc mơ Mỹ bởi vì nó lạ, nó mới, nó hấp dẫn đối với tôi… mấy chục năm ở VN thấy cũng chán chán rồi nên tôi mới thèm America chứ… Nhưng sau 4-5 năm bên đây thì thấm đòn rồi, giấc mơ Mỹ thì đã mơ xong rồi… chỉ là bao giờ thì tôi chịu tỉnh dậy thôi. Nói chung ở đời, người ta khao khát cái gì đó, không hẳn cái đó nó hay, nó tốt,… mà chỉ đơn giản là nó lạ thôi, nó kích thích được những giác quan của người đó… nên thấy phê hơn.

Cả 2 bản chất trên của sự khát khao, quy chung lại, chỉ là để thỏa mãn về mặt giác quan và cảm xúc của người đó… Nói chuyên môn hơn, là nhân sinh chúng ta đều tham đắm và ngụp lặn trong 6 căn và 6 trần (cảnh). Khi cảnh trần tương tác với căn, là tai nghe âm thanh hay, mắt thấy hình ảnh đẹp, lưỡi ăn đồ ăn ngon, mũi thích ngửi hương thơm, cơ thể khoái những xúc chạm êm ái..., và đầu tưởng tượng đến những viễn cảnh đẹp. Đường đến địa ngục cũng từ 6 căn trần đó mà ra… mà đường đến thiên đường cũng từ 6 căn trần đó luôn. Nên tất cả nỗi khổ của chúng ta trên cõi đời này, chỉ rơi vào đúng 2 trường hợp đó thôi, Một, cái mình khao khát thì lại không có được, hoặc cái mình thích mà nó cứ ở xa, Hai, cái mình không khao khát thì cứ xuất hiện ngay mặt, hoặc cái mình ghét mà nó cứ ở kề bên, Không né được cái mình ghét thì tất nhiên nó khổ, Còn phải rời xa cái mình thích thì tất nhiên phải khổ rồi,

Mà đã sinh ra ở cõi đời này, mang thân người này, kèm thêm những tập khí từ những đời sống trước, thì tất nhiên phải có thích, có ghét cái gì đó thôi. Nhưng game đời cơ bản là bất như ý, nên sự hiện hữu trên cái thân này đã là một cái khổ rồi. Tôi nói thế, lại có vài anh em hiểu lầm thì lấy dao cắt tay tự tử, để thoát khỏi sinh tử nữa… nhưng làm cách đó không thoát được đâu, anh em đừng uổng công làm chi.

Chỉ khi nào, anh em quan sát được sự sinh diệt của mọi khát khao bên trong mình, nó như những cơn sóng trào lên rồi tụt xuống thì anh em mới thoát được sự thúc dục của các giác quan mà thôi. Nói thì dễ, chứ nhớ ra để quan sát và sống được với cái thấy đó, không đơn giản đâu. Như chuyện tôi mua xe, sự khát khao của tôi cứ chạy liên tục, hết chiếc này đến chiếc khác… đến cả chạy Bentley mà tôi vẫn khổ và bất hạnh… vì lại vừa thấy thằng hàng xóm tậu chiếc Rolls Royce xong… nên thôi dẹp vụ xe luôn, bố mày đi xe đạp và kết hợp đi xe bus, bảo vệ môi trường hehe. Để hiểu về sự bất hạnh của chúng ta thì anh em chỉ cần hiểu được cơ chế của sự khát khao vận hành như thế nào thôi… rồi cũng từ cái thích và cái ghét đấy, sẽ dẫn chúng ta đến địa ngục hay thiên đàng.

Một ông đã có vợ, mà suốt ngày khao khát cô hàng xóm… nhưng mãi không được, thì mỗi ngày ông sống ở nhà ổng, cũng không khác gì địa ngục vậy. Và sự bất hạnh của một ông độc thân, là suốt ngày khao khát được một gia đình như cái ông trên… nhưng tìm mãi không có ai để cưới. Nói đến đây, làm tôi nhớ một câu rất kinh điển của Alan Watt, “Tìm cầu một trạng thái tích cực, thì nó sẽ là một trải nghiệm tiêu cực, Còn chấp nhận một trạng thái tiêu cực, thì nó sẽ là một trải nghiệm tích cực !” Anh em phải ngẫm thật kỹ, mới thấy độ sâu của bác Watt, Khi chúng ta càng khao khát một điều gì đó, mà mãi không đạt được thì ắt phải có bất hạnh và khổ đau mà thôi. Nên hết khát khao thì hết bất hạnh, Công thức quá easy, Còn nói cho đủ, khi chúng ta còn kẹt mãi trong 6 căn, 6 trần, 6 thức thì chúng ta mãi sống trong địa ngục do chính mình tạo ra. Nhắc đến 6 6 6, lại liên đới đến con số Ma Quỹ của bên Thiên Chúa, 666 chính là biểu tượng của quỹ Sa Tăng. Anh em thấy ghê không,

Khi anh em biết đủ nhiều, và hành đủ nhiều, thì tự anh em sẽ thấy, ngoài thái tử Tất Đạt Đa ra, thì còn rất nhiều con đường khác, để mắt anh em bớt bụi hơn, trái tim anh em rộng lớn hơn, cái tuệ anh em bao la hơn… và cuối cùng, là để cái tôi này, cái khát khao này của anh em nó nhỏ dần lại. Càng tu thân, mà càng thấy dễ thương ra, càng thấy mình chẳng hơn gì một ngọn cỏ dại ven đường, thì phần nào anh em đang đi đúng hướng rồi đấy. Tu thân, mà để hơn người ta, để thấy mình đặc biệt hơn, giỏi hơn, xịn hơn, thánh nhân hơn... thì nó cũng chỉ là một dạng khát khao hữu vi hữu ngã dưới một vỏ bọc mới mà thôi.

GÓC NHÌN HÀI HƯỚC CỦA TÔI TRÊN MXH[sửa | sửa mã nguồn]

MIN LƯƠN LẸO…[sửa | sửa mã nguồn]

Min ở nhà ngoại gần 1 năm để tránh dịch COVID-19, vườn nhà ngoại rộng, có gà, có cá, có trái cây, nên Min được chạy nhảy khắp nơi để khám phá… Từ khi ở nhà ngoại, Min bắt đầu khoái ăn thịt gà, mỗi tuần ông ngoại làm dăm 3 con gà cho Min ăn, Min ăn gà nhiều đến mức mà đàn gà nhà ngoại không thể sinh đẻ kịp để bù vô, thế là bà ngoại phải tìm mua gà vườn của hàng xóm… Ở nhà ngoại sướng quá nên mỗi khi ba mẹ hỏi Min có về Sài Gòn với ba mẹ không?

- Min lắc đầu nguầy nguậy kèm theo câu nói: Min không đi đâu, Sài Gòn có COVID đấy…

Khi đưa Min xuống Sài Gòn rồi, Min được cho đi siêu thị, công viên, trung tâm vui chơi… thì Min sướng, mỗi khi gọi điện nói chuyện với ông ngoại, ông ngoại rủ Min về nhà ngoại chơi, Min nghiêm túc lắc đầu… Ông ngoại hỏi Min:

- Ở Sài Gòn Min không sợ COVID à?

- Min trả lời: Sài Gòn hết COVID rồi ông ngoại ạ… kèm theo một nụ cười cầu tài.

Ông ngoại bảo với Min rằng, ngày mai sẽ xuống Sài Gòn để đón Min về Bình Phước, Min nói với ông ngoại:

- Ở Sài Gòn có nhiều con “Kèn Kẹt” lắm, ông ngoại không sợ con Kèn Kẹt à…

(Chú thích: mỗi đêm trời mưa, ngoài vườn có nhiều con côn trùng kêu, Min sợ hỏi ông ngoại là con gì, ông ngoại bảo là con Kèn Kẹt… nên từ đó nếu muốn hù ai thì Min sẽ mang con Kèn Kẹt ra…)

Từ đó Min có biệt danh “Min Lươn lẹo”…

Ngày đầu tiên đi học, Min chỉ được ở trường từ 8h sáng đến 12h trưa (nửa buổi học), để cho các cháu làm quen dần, sợ chưa quen thì lại gào khóc… Đúng 12h, vợ chồng tôi đến đón Min, Min bước ra mà cái mặt bí xị… Hỏi ra thì mới biết ổng muốn ở trường chứ không muốn về. Cô giáo kể rằng, ở lớp Min cứ quấn quýt với “Bé Bơ”… trên đường về nhà, Mẹ hỏi Min:

- Bé bơ là bạn nữ hay nam?

- Min: Con gái, xinh đấy…

Nếu không có tay lái cứng thì tôi đã lủi bà nó xe vô lề rồi… hết hồn với câu trả lời của thằng con 2 tuổi rưỡi… Mỗi buổi tối, đến giờ đi ngủ, nếu muốn tiếp tục chơi thì Min sẽ nói với mẹ rằng:

- Mẹ Thu ơi, Min đi ỉa…

Mẹ bế Min xuống cho ngồi bô, ngồi một tẹo thì Min bảo mẹ:

- Đọc truyện con ngựa cho Min nghe (Truyện Thánh Gióng).

Sau khi mẹ đọc xong, Min nói với mẹ rằng:

- Min ỉa xong rồi

Mẹ bế Min vô toiler để rửa đít, nhưng chẳng thấy một tý phân nào trong bô cả… thế là mẹ Min nổi cáu, Min biết mẹ giận nên Min ôm mẹ cười mà nói rằng:

- Min là cục phân THƠM của mẹ đấy…

Tên MIN nhưng họ LƯƠN…

LẠ LẮM À NHA…[sửa | sửa mã nguồn]

Cộng đồng mạng đang lan luyền một phương pháp học tiếng Anh rất mới và lạ, chỉ cần “hú” là sẽ được “IELTS 8.0”, nếu thế chắc “hét” thì sẽ đạt 9.0 nhỉ? Tôi xin được mạn phép đặt tên cho phương pháp này là “Hú đại pháp”, nếu gọi một cách văn chương thì có thể gọi phương pháp này là “The Call of the Wild” (Tiếng gọi nơi hoang dã), theo tên của một tác phẩm rất nổi tiếng của nhà văn Jack London…

Nội dung của bài viết này có hơn 5,9 nghìn tương tác like và hơn 7,8 nghìn comment… tôi đã thử kiểm tra, ước tính có đến hơn 98% số comment có hội dung là “hú” hoặc “hú, hú, hú” theo yêu cầu của người đăng bài… Điều kiện để được IELTS 8.0 không chỉ có “hú”, “hú” nhưng không ai rep thì mới được 8.0 nhé… nó giống như “tiếng gọi nơi hoang dã” ấy… Nội dung rất chi là “thế giới động vật”…

Nếu chiêu “Hú đại pháp” quả thật là thượng thừa thì chắc các trường không còn dạy môn “English” nữa, thay vào đó thì người ta sẽ mở các lớp “Hú”, “Hét”, “La làng”… Khoa “Ngôn ngữ Anh” ở các trường đại học sẽ đổi thành “Ngôn ngữ Hú” hoặc “La làng học”…

Xã hội chúng ta đang sở hữu một thế hệ trẻ “yêu tâm linh” trong mọi nghĩa đen và bóng, thay vì siêng năng học hành để đạt kết quả cao thì lại đi “thấp nhang”, “thờ búp bê Kumanthong”, hoặc luyện yoga “hú đại pháp”… Nếu đây là một khủng hoảng mang tầm quốc tế thì Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Lê Thị Thu Hằng sẽ nhận định rằng: “Chúng tôi quan ngại sâu sắc”… Nếu một bác sĩ khoa cấp cứu gặp ca này thì không thể nói khác đi được: Xin lỗi, chúng tôi đã cố gắng hết sức…

HÔM NAY LẠI ĐƯỢC “YAN” KHEN NGỢI… 🤣 CHUYỆN GIỜ MỚI KỂ:[sửa | sửa mã nguồn]

Trước khi lấy vợ, ai cũng từng bị những mối tình tặng cho một vài cú thiết cước và thường thì sau mỗi lần đá hoặc bị đá, chúng ta cần một lý do để hợp thức hoá mọi thứ…😅 lý do kinh dị nhất thường là “bị biến thành loài động vật ăn cỏ có sừng”, tuy kinh dị nhưng lại rất phổ biến. Riêng tôi thì bị đá với một lý do không giống ai: “vì không nhớ số điện thoại và sinh nhật của người yêu”… Nghe qua thì thấy lãng xẹt. 😩

Tôi không giỏi nhớ ngày sinh nhật và số điện thoại của người yêu, nhưng tôi rất giỏi rút kinh nghiệm, vì rõ ràng là tôi chỉ bị đá một lần vì lý do này…🤣 những lần bị đá còn lại đều có lý do khác… 🥳

Vợ tôi thường bảo: “lý do anh tồn tại trên đời này là để phá hoại trật tự của thế giới… vì những điều loài người đều làm được thì anh méo chịu làm, còn những điều nhân loại méo thèm làm thì anh lại lao vô làm cho bằng được, điển hình như 4 kỷ lục thế giới…” 🤣😅🥳

Sau khi trải qua 5 mối tình đầu, tôi đã phát hiện ra rằng: phụ nữ là một loài động vật xinh đẹp nhất Trái Đất, nhưng lại là chủng loài khó hiểu nhất Vũ trụ. VD nhé: Khi mới quen bất cứ anh chàng nào, các cô gái đều hỏi rằng: “anh hãy nói thật đi, em là mối tình thứ mấy của anh?”, các cô thật thông minh, bất cứ điều gì các cô biết chắc chắn rằng người yêu sẽ nói dối thì luôn thêm vào những từ đằng trước câu hỏi, đại loại là: “anh hãy nói thật đi”… 😞 Trên thực tế thì đàn ông luôn bị động trong các cuộc tình, chỉ có “cắm sừng người khác là chủ động” mà thôi, nếu các anh trả lời:

- Em là mối tình đầu của anh… chắc chắn các anh sẽ nhận được cái lườm của các cô, vì các cô không tin đâu… tuy không tin nhưng các cô vẫn vui, vui vì được nghe những điều nói dối ngọt ngào… 😅

Nhưng nếu các anh trung thực bảo rằng:

- Em là mối tình thứ 3, thứ 4… thì tôi thề rằng các cô sẽ có một gương mặt buồn còn hơn đứa bạn thân có chồng, trong khi mình đang ế chảy nước. Cái này gọi là “sự trung thực ngu ngốc”…😩

Vì thế mà tất cả những mối tình đã qua của tôi đều là “tình đầu” hết cho nó lành, chỉ có người tôi lấy làm vợ mới là tình cuối mà thôi.🤣

Nhiều người cho rằng: “Dương Anh Vũ không nhớ được ngày sinh nhật và số điện thoại của người yêu có nghĩa là anh ấy không quan tâm cô ấy…” Các bạn nhận xét chưa đúng đâu nhé. Nguyên tắc 1 của “Super Memory” chính là: Bạn chỉ nhớ được những gì bạn quan tâm. Tôi thề với các bạn rằng: Gương mặt, body, giọng nói, nụ cười của các cô ấy tôi nhớ như in vào não, không thể nào quên dù có cố quên… Từ đó tôi khẳng định với các bạn rằng, thứ tôi quan tâm nó khác với thứ các bạn quan tâm. Nếu các bạn quan tâm đến số điện thoại, ngày sinh nhật thì tôi lại quan tâm đến gương mặt, nụ cười, ánh mắt…😅 Thay lời kết: Nhiều người nghĩ rằng – chắc giờ Dương Anh Vũ cũng không nhớ được ngày sinh nhật của vợ đâu nhỉ…😞 các bạn lại sai nữa rồi. Bạn có biết ông chồng nào ở đất nước này không nhớ ngày sinh nhật của vợ mà còn sống không? Cho xin địa chỉ để tôi lập miếu thờ… 🤣 Sài Gòn sắp đến mùa mưa rồi, ngoài đường ẩm ướt và lạnh lắm, ngủ ở ngoài không vui đâu… 😅

ĐỪNG ĐỂ BẢN THÂN TRỞ THÀNH NGƯỜI VÔ HÌNH:[sửa | sửa mã nguồn]

Khi chỉ số "Nhận diện thương hiệu cá nhân" của bạn càng cao thì bạn càng phải cẩn trọng trong tất cả các phát ngôn của mình, vì những câu nói giúp bạn đi vào lòng người thì nó cũng có thể đưa bạn vào lòng đất...

Chỉ số PBII - "Nhận diện thương hiệu cá nhân": là những thông số quyết định sức ảnh hưởng của bạn đến cộng đồng cũng như thước đo về mức độ thành công của bạn trong công việc cũng như cuộc sống. Nếu chỉ số này của bạn bằng "0", có nghĩa là bạn là người "vô hình" trong thế giới bạn đang sống. Điều này đồng nghĩa với việc những phát ngôn, hành động và thậm chí là việc bạn sống hay chết cũng không ai quan tâm. Bạn hoàn toàn không có bất cứ ảnh hưởng nào đến xã hội dù ở mức độ tích cực hay tiêu cực.

Trong cuộc sống này chúng ta theo đuổi rất nhiều thứ, đại loại như là: thời trang, kỹ năng, bằng cấp, tiền tài, quyền lực, sắc đẹp... và trên thực tế dù bạn có theo đuổi bất cứ điều gì đi chăng nữa thì bạn cũng chỉ đang cố gắng nâng "Chỉ số Nhận diện thương hiệu cá nhân" của chính bạn lên mà thôi.

Người có Chỉ số PBII cao, là những người chắc chắn thành công trong cuộc sống, có địa vị cao và sức ảnh hưởng đến cộng đồng. Nhưng không đồng nghĩa với việc họ sẽ có một cuộc sống hoàn toàn hạnh phúc. Chỉ số PBII càng cao bạn sẽ càng dễ mắc phải "scandal" hoặc những rắc rối... vì bạn quá được người khác để ý và quan tâm, tất cả những phát ngôn và hành động của bạn sẽ bị soi...

Người có Chỉ số PBII cao luôn giữ thế chủ động trong các mối quan hệ, công việc, học tập và thu nhập... Làm cách nào để xây dựng Chỉ số Nhận diện thương hiệu cá nhân chuẩn mực và đúng cách? Điểm PBII thế nào sẽ là vừa đủ để tránh khỏi những vấn đề trái chiều mà chỉ số này mang lại? Nếu bài này được 2000 tương tác like tôi sẽ viết một bài đầy đủ hoặc làm 1 buổi livestream chia sẻ.

KHI YÊU, ĐÀN ÔNG SẼ THAY ĐỔI NHƯ THẾ NÀO?[sửa | sửa mã nguồn]

Vì sao chúng ta lại nhắm mắt khi ngủ, khi khóc, khi tưởng tượng, khi hôn nhau và khi cầu nguyện…? Bởi vì những gì tốt đẹp hay xấu xa nhất trong thế gian này chẳng thể nào nhìn thấy bằng mắt mà phải được con tim cảm nhận! Tất cả những thứ ấy dồn nén và tập trung lại một chỗ, nơi đó gọi là khoảng lặng của tâm hồn. Giống như “giác quan”, con người cũng có 5 khoảng lặng:

🔥 Nghỉ ngơi – Là khi ta “Ngủ”

🔥 Bất hạnh – Là khi ta “Khóc”

🔥 Tư duy – Là khi ta “Tưởng tượng”

🔥 Tình yêu – Là khi ta “Hôn”

🔥 Bình an – Là khi ta “Cầu nguyện”

Hôm nay tôi sẽ nói đến khoảng lặng thứ 4, và cụ thể hơn đó là “sự thay đổi của một người đàn ông khi họ thực sự yêu một ai đó”.

Khi nói về tình yêu, người ta thường dùng văn chương, âm nhạc hay điện ảnh… để so sánh và dẫn giải, riêng tôi thì không, tôi thích sự khác biệt và tôi muốn đưa người đọc đến một thế giới khác hơn thế giới mà mọi người thường thấy, vì tôi tin rằng “khi nhìn khác đi, chúng ta sẽ học được nhiều hơn”, và góc nhìn hôm nay tôi sẽ dùng chính là môn lịch sử. Trên thực tế, lịch sử dạy cho chúng ta rất nhiều điều, bao gồm cả những kỹ năng sống cần thiết, và nếu bạn chỉ nhìn thấy những con số, những dữ liệu khô khan trong bộ môn này, có nghĩa là bạn đang đánh rơi rất nhiều điều giá trị trong cuộc sống.

KHI THỰC SỰ YÊU, CÓ NGHĨA LÀ BẠN ĐANG START-UP CHO CHÍNH CUỘC ĐỜI MÌNH

Tình yêu có khả năng giáo dục mạnh mẽ, nó làm cho con người trở nên trong sáng hơn, chân thành hơn, thẳng thắn hơn, có yêu cầu cao và nghiêm khắc hơn với bản thân trong việc tuân thủ những tiêu chuẩn năng lực và đạo đức của cuộc sống. Tôi đã tin vào điều này không một chút đắn đo khi tình cờ đọc tác phẩm “Tang thương ngẩu lục” của Phạm Đình Hổ và Nguyễn Án, ghi chép về chuyện tình của Thám hoa Hoàng Sầm, một vị quan dưới thời Nhà Mạc, cách thời đại chúng ta gần 500 năm trước. Hoàng Sầm sinh trưởng trong một gia đình bần nông ở Thù Sơn, nay là xóm Giếng, thuộc huyện Hiệp Hoà, tỉnh Bắc Giang. Cha ông mất sớm, để tại cho mấy sào ruộng, hai mẹ con ông nương tựa vào nhau mà sống. Sách “Tang thương ngẩu lục” viết rằng: đến năm 24 tuổi Hoàng Sầm vẫn chưa biết một chữ bẻ đôi.

Năm 1536, quan Thượng thư Nguyễn Công Doãn nghĩ hưu, cả gia đình ông dời nhà từ Thăng Long về quê cũ là xứ Kinh Bắc. Hay tin này, quan huyện đã điều động dân đinh ra đón tiếp và anh nông dân quê mùa Hoàng Sầm được giao nhiệm vụ khiêng kiệu cho con gái của quan thượng thư. Trong lúc nhất kiệu lên vai, Hoàng Sầm đã liếc trộm thấy cô tiểu thư, từ giây phút ấy, anh nông dân bắt đầu tơ tưởng đến cô tiểu thư đài các con quan nhị phẩm đầu triều. Hoàng Sầm và hàng chục tráng đinh có mặt hôm ấy đều liếc trộm cô tiểu thư họ Nguyễn, ai cũng đê mê và thèm thuồng… nhưng họ chỉ giữ trong tâm trí một giây lát rồi thôi, nhưng riêng Hoàng Sầm thì khác… chàng nông dân trẻ đã về nói với bà mẹ chân lắm tay bùn của mình rằng:

- Thưa mẹ con muốn lấy con gái quan Thượng thư, mẹ đi hỏi cưới giúp con…

Bà mẹ chết trân khi nghe thằng con nói, bà phải đến sờ trán con, xem thử nó có bị ấm đầu không… trong gương mặt thất thần, bà hỏi Hoàng Sầm:

- Mày có điên không hả con…?

Hoàng Sầm không cự cãi gì với mẹ, ông chạy một mạch ra chợ làng mua đầy đủ trà bánh để sang nhà quan Thượng thư hỏi vợ. Tôi tin rằng cơ hội lúc nào cũng đi kèm với thách thức, nếu bạn không thể vượt qua thách thức thì cơ hội cũng chỉ là một cái gì đó chợt thoáng qua cuộc đời bạn và ngay lập tức nó sẽ biến mất, đôi khi bạn còn không có đủ thời gian và trí khôn để nhận ra có sự tồn tại của nó trong cuộc đời của mình. Trong trường hợp của anh nông dân nghèo Hoàng Sầm, đến một chữ bẻ đôi còn không biết, lại muốn làm rể nhà quan Thượng thư thì đó quả là mộng tưởng hảo huyền, một thách thức hiếm có trong lịch sử hỏi vợ ở xứ An Nam ta…

Bà mẹ Hoàng Sầm bị thằng con trai đặt vào thế đã rồi nên đành chọn chiếc áo ít chỗ vá nhất để mặc mà đi qua nhà quan Thượng thư. Cũng thật may mắn, ông quan nhị phẩm Nguyễn Công Doãn là một nhà nho đạo đức, không coi khinh người bần hàn, ông vẫn tiếp chuyện bà mẹ khốn khổ của Hoàng Sầm. Đương nhiên khi biết bà sang hỏi vợ cho con thì ông thượng thư không thể nhịn được cười. Ông cho gọi Hoàng Sầm vô diện kiến và nói với chàng trai ấy rằng:

- Con gái nhà quan không lẽ gả cho người dân thường. Sau này anh làm nên sự nghiệp mới lấy con gái ta được. Hoàng Sầm lạy hai lạy rồi nói:

- Xin vâng theo lệnh, nhưng mong quan lớn đừng sai lời.

Về đến nhà, Hoàng Sầm bán đi 1 sào ruộng được 30 quan tiền, rồi tìm thầy xin học chữ. Một người có tài năng thiên bẩm như Lê Văn Hưu – Bảng nhãn nhỏ tuổi nhất trong lịch sử Việt Nam thì cũng phải mất hơn chục năm đèn sách mới đủ chữ nghĩa để mà lên kinh ứng thí. Thậm chí nhà bác học Lê Quý Đôn, sinh trưởng trong một gia đình khoa bảng, có cha làm Tiến sĩ, mà cũng phải hỏng thi Hội mấy lần mới đỗ được Bảng nhãn. Trong khi đó, một anh nông dân dốt đặc, đến năm 24 tuổi vẫn còn mù chữ như Hoàng Sầm, thế mà chỉ sau 3 năm dùi mài kinh sử đã thi đỗ ngay Thám hoa – bậc Tiến sĩ xếp cao thứ 3 trong các kỳ thi Nho học, chỉ sau Trạng nguyên và Bảng nhãn. Ông làm quan đến chức Lễ bộ Tả thị lang – tương đương với chức thứ trưởng trường trực của một bộ ngày nay.

Hoàng Sầm – người đàn ông sống trước thời đại chúng ta gần 5 thế kỷ đã chứng minh một triết lý vượt thời gian mà đến tận cuối thế kỷ XX, John Lennon mới dám khẳng định: “Tình yêu là một lời hứa, tình yêu là một món quà lưu niệm, khi đã được trao tặng thì sẽ không bao giờ quên và không bao giờ để nó biến mất”. “Luôn có đủ lòng can đảm để tin tưởng vào tình yêu một lần nữa và luôn luôn là một lần nữa…”

Chẳng nhẽ vì không mặc vest mà đối tác từ chối kỳ hợp đồng với mình 😅:[sửa | sửa mã nguồn]

Gặp đối tác và ký một hợp đồng quan trọng tôi cũng chỉ ăn mặc đơn giản thế này thôi, với áo thun, quần bò, tóc chải gọn không keo bóng, dù sau 15 lần lên VTV và 2 mùa Siêu trí tuệ tôi có tận 7 bộ vest 😅

Trong cuộc sống, mỗi người có một sự ưu tiên riêng, bản thân chúng ta chọn điều gì cũng đúng cả, ít nhất là với chính mình. Tôi luôn chọn sự đơn giản và gọn nhẹ trong ăn mặc, đương nhiên là đủ kín đáo để che hết các vùng nhạy cảm 😅. BsNhan Harvard có lần hỏi tôi rằng: "ngón tay không nhẫn kim cương, cổ không vòng vàng, đồng hồ xịn cũng không, quần áo hàng chợ, vậy em làm nhiều tiền để làm gì?" Nói thật là ngay lúc đó tôi không thể trả lời câu hỏi của anh ấy. Về nhà, có thời gian tôi ngồi nghĩ, thật ra lối sống của con người được định hình nên bởi "bản chất"... Con người ai rồi cũng sẽ thay đổi, nhưng bản chất thì không. Như có lần anh Hoài Linh kể: anh thích ăn mắm, ngồi xổm như nông dân thì giờ dù anh có giàu có thì cũng thế, nếu thay đổi thì mình đang gượng ép chính bản thân mình - chẳng ai hạnh phúc khi người khác ép mình làm điều mình không thích. Nếu điều đó không xấu thì thay đổi làm gì...

Sử dụng facebook nghiêm túc[sửa | sửa mã nguồn]

Đối với tôi, "trang facebook cá nhân" cũng giống như là một ngôi nhà vậy. Nếu bạn xây nó lên để làm "Nhà thổ" thì nơi đó chỉ toàn "gái làng chơi" và "dân chơi", nếu bạn xây nó lên để làm nhà tù, thì nơi đó toàn tội phạm. Nhưng nếu là Nhà nguyện thì nơi đó sẽ có những con chiên yêu Chúa...

Đã đến lúc bạn cần nghiêm túc hơn trong việc sử dụng facebook cá nhân, thà đừng dùng, nhưng nếu đã dùng thì nên biến nó thành nơi tốt đẹp... ❤️

THƠ TRONG TÁC PHẨM NGUYỄN NHẬT ÁNH[sửa | sửa mã nguồn]

Thơ tình trong tác phẩm Nguyễn Nhật Ánh[sửa | sửa mã nguồn]

Con chim xanh biếc
Đậu hờ trên tay
Yêu anh đến thế
Mà thành mây bay

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Đừng như hoa lá đừng như cỏ
Phủ xuống hồn anh một tối đầy
Mà như hoa lá mà như cỏ
Thức dậy tình anh những sớm mai

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Lẫn trong tình yêu một chút gì tính toán
Lẫn trong vàng một sắc đồng pha
Lẫn trong thuỷ chung một hạt mầm phản bội
Trong trăng non người lẫn chút trăng già

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Tôi là kẻ ngu ngơ bị tình yêu đánh lưới
Những sợi tóc nào đan kín giấc mơ tôi
Tôi đã gặp hàng nghìn gương mặt
Chiêm bao sao chỉ một người

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Con mèo dạy hải âu bay
Đời dạy phân ly những dấu giày
Mùa thu về nấp trong hương cốm
Đêm nằm nghe lá khóc thơ ngây

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Em nợ anh nụ hôn đầu
Và hẹn anh những kỳ sau trả dần
Nhà em gia cảnh thanh bần
Cho em trả góp nhiều lần nghe anh

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Trong hồn tôi hoa trái rụng âm thầm
Khu vườn cũ ong thôi về làm tổ

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Tôi nhớ một người không nhớ tôi
Tôi yêu một kẻ hết yêu rồi

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Tình như nắng mới
Reo trên đồng vàng
Có người qua đó
Tên là lang thang
Mùa thu lá đỏ
Anh là thời gian
Em là bé nhỏ
Mùa xuân rộn ràng
Ngôi sao may mắn
Một ngày rồi thôi
Về nhìn nước chảy
Nghe sông vắng người
Con chim xanh biếc
Đậu hờ trên tay
Yêu em đến thế
Mà thành mây bay…

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Khi anh vừa sinh ra
Oe oe dăm tiếng khóc
Lúc ấy em ở đâu
Làm sao mà anh biết
Làm sao mà anh biết
Em còn chưa ra đời
Mẹ là người duy nhất
Biết được điều đó thôi!
Hai nhà ở hai nơi
Cách nhau nghìn cây số
Mẹ vẫn biết anh buồn
Nên sinh em từ đó
Em hồn nhiên như cỏ
Lớn lên dưới mặt trời
Anh như mây như gió
Suốt bốn mùa rong chơi
Gặp nhau giữa cuộc đời
Là duyên hay là nợ
Anh yêu em lâu rồi
Sao vẫn còn bỡ ngỡ
Bao chàng trai qua ngõ
Sao em chẳng chạnh lòng
Hai mươi năm chờ đợi
Một bóng hình xa xăm

Bây giờ em yêu anh Như là trong cổ tích Mẹ là người duy nhất Hiểu được điều đó thôi

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Đừng như công chúa
Ngủ mê trong rừng
Nằm hoài trên cỏ
Có ngày đau lưng
Mà như cô Tấm
Ngồi bên hiên nhà
Để anh qua ngõ
Có người trông ra
Đừng như trái thị
Rớt bị bà già
Cất trong hũ gạo
Coi chừng chuột tha
Mà như hoa thắm
Lung linh trong vườn
Một lần lỡ ngắm
Một đời lỡ thương
Đừng như, em nhé!
Đông xám lạnh lùng.
Mà như, em nhé!
Xuân hồng bâng khuâng.
Để anh qua ngõ
Em còn trông ra
Để em pháo đỏ
Anh còn hương hoa...!

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Tôi đợi em từ sáng đến trưa
Đợi từ trời nắng đến trời mưa
Từ khi trái đất chưa thành… đất
Đến lúc trần gian đủ bốn mùa.

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Hình như trong gió có mưa theo
Nghìn núi xanh xa có vạn đèo
Trái tim em cũng hình như có
Con đường qua đó rất cheo leo?

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

TÌNH ĐẦU LÀ GÌ?

Ngày mai xa cách nhau rồi
Đừng quên anh đã từng ngồi bên em
Sau này, ai nói yêu thêm
Chỉ là nhắc lại điều em nghe rồi…

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Trái tim nằm ở trong người
Đâu như quần áo mà phơi ra ngoài
Nếu em còn trách anh hoài
Thôn Đông ngại nói, thôn Đoài nói đi!

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Thương nhau mấy núi cũng trèo
Nhà em lầu chín khó leo quá chừng
Chân đi một bước lại dừng
Ngó lên, lại nhủ: hay đừng yêu em!

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Có hoa vàng ngoài kia mấy độ
Có trong ta một chiều cả gió

☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️ ☘️

Một số tài liệu tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Phúc Nguyên (5 tháng 3 năm 2022). “Trong phút lâm chung, não người nghĩ về điều gì?”. Báo Thanh Niên. Truy cập ngày 5 tháng 3 năm 2022.
  2. ^ Dr. Beaurieux. Report From 1905. The History of the Guillotine. Lưu trữ bản gốc 25 Tháng Một năm 2010. Truy cập 17 tháng Mười năm 2020.
  3. ^ Clinical Journal. Medical Publishing Company. 1898. tr. 436.
  4. ^ “Man given genetically modified pig heart dies”. BBC News. 9 tháng 3 năm 2022. Truy cập ngày 9 tháng 3 năm 2022.
  5. ^ The Legacy of Baby Fae Lưu trữ 2012-05-04 tại WebCite, at Loma Linda University; published no later than October 2009; retrieved ngày 16 tháng 8 năm 2014
  6. ^ Bailey, Leonard; Nehlsen-Cannarella SL; Concepcion W; Jolley WB. (tháng 12 năm 1985). “Baboon-to-human cardiac xenotransplantation in a neonate”. The Journal of the American Medical Association. 3321-9. 254 (23): 3321–9. doi:10.1001/jama.1985.03360230053022. PMID 2933538.
  7. ^ Madison, Deborah (26 January 2017). The Illustrated Encyclopedia of Fruits, Vegetables, and Herbs: History, Botany, Cuisine. Book Sales. pp. 170–. ISBN 978-0-7858-3488-5.
  8. ^ Gia Minh (7 tháng 3 năm 2022). “Ukraine đang bom rơi đạn lạc lại được đặt thuê nhà tới tấp”. Báo Tuổi Trẻ. Truy cập ngày 7 tháng 3 năm 2022.