Biểu thức (toán học)

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Trong toán học, một biểu thức hoặc biểu thức toán học là một kết hợp bao gồm hữu hạn các ký hiệu được tạo thành đúng theo các quy tắc phụ thuộc vào ngữ cảnh. Các ký hiệu toán học có thể là các con số (hằng số), biến số, phép toán, hàm số, dấu ngoặc, dấu chấm, và các dấu giúp chỉ ra độ ưu tiên của phép toán và các khía cạnh khác của cú pháp logic.

Ví dụ[sửa | sửa mã nguồn]

Việc sử dụng các biểu thức dao động từ rất đơn giản:

a/b?c+d-l*f

Dạng thức[sửa | sửa mã nguồn]

Các dạng của biểu thức toán học bao gồm biểu thức số học, đa thức, biểu thức đại số, biểu thức dạng đóng, và biểu thức vi phân. Bảng dưới đây minh họa các yếu tố mà các dạng này có thể chứa.

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Sách tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]