Thánh Nhân Hoàng hậu

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Thánh Nhân Hoàng Hậu (chữ Hán:聖仁皇后) là thụy hiệu của một số vị hoàng hậu trong lịch sử các triều đại phong kiến Trung Quốc.

Danh sách[sửa | sửa mã nguồn]

  • Thanh Thánh Tổ đệ nhất nhiệm Thánh Nhân hoàng hậu (gọi tắt theo thụy hiệu dài Hiếu Thành Cung Túc Chánh Huệ An Hòa Thục Ý Khác Mẫn Lệ Thiên Tương Thánh Nhân Hoàng Hậu, còn được biết đến với thụy hiệu khác là Nhân Hiếu hoàng hậu, hoặc gọi tắt theo 2 chữ đầu là Hiếu Thành hoàng hậu)
  • Thanh Thánh Tổ đệ nhị nhiệm Thánh Nhân hoàng hậu (gọi tắt theo thụy hiệu dài Hiếu Chiêu Tĩnh Thục Minh Huệ Chánh Hòa An Dụ Đoan Mục Khâm Thiên Thuận Thánh Nhân Hoàng Hậu, thường gọi tắt theo 2 chữ đầu là Hiếu Chiêu hoàng hậu)
  • Thanh Thánh Tổ đệ tam nhiệm Thánh Nhân hoàng hậu (gọi tắt theo thụy hiệu dài Hiếu Ý Ôn Thành Đoan Nhân Hiến Mục Hòa Khác Từ Huệ Phụng Thiên Tá Thánh Nhân Hoàng Hậu, thường gọi tắt theo 2 chữ đầu là Hiếu Ý hoàng hậu)
  • Thanh Thánh Tổ thứ thất Thánh Nhân hoàng hậu (truy tặng, gọi tắt theo thụy hiệu dài Hiếu Cung Tuyên Huệ Ôn Túc Định Dụ Từ Thuần Khâm Mục Tán Thiên Thừa Thánh Nhân Hoàng Hậu, thường gọi tắt theo 2 chữ đầu là Hiếu Cung hoàng hậu, sau này được Thanh Thế Tông dâng tôn hiệu là Nhân Thọ Hoàng thái hậu)

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]