Lương Chiên

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Lương Chiên (tiếng Trung: 梁鱣; bính âm: Liang Shan; 522 TCN/512 TCN - 440 TCN), hay Lương Lý (tiếng Trung: 梁鯉; bính âm: Liang Li)[1], tự Thúc Ngư (叔魚)[2], tôn xưng Lương Tử (梁子) người nước Tề thời Xuân thu, là một trong thất thập nhị hiền của Nho giáo.

Cuộc đời[sửa | sửa mã nguồn]

Lương Chiên kém Khổng Tử 29 tuổi.[3] Vương Túc lại cho rằng Lương Chiên kém Khổng Tử 39 tuổi, theo học Khổng Tử vào thời Tề Cảnh công.[2]. Năm 72, thời Hán Minh Đế, Lương Chiên được phối thờ trong Khổng miếu.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]