Ông Văn Tùng

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Ông Văn Tùng (sinh: 1936) là một nhà giáo, nhà văndịch giả[1] người Việt.

Tiểu sử[sửa | sửa mã nguồn]

Ông Văn Tùng là con thứ 3 trong một gia đình Nho giáo lâu đời có năm anh chị em [2], ở xã Nam Lĩnh, huyện Nam Đàn, tỉnh Nghệ An.

Năm 1954, ông được cử đi học Trung cấp sư phạm tại khu học xá thuộc Nam Ninh, Quảng Tây Trung Quốc. Năm 1956, ông trở về Việt Nam và học tiếp tại trường Đại học Tổng hợp Hà Nội.[2]

Năm 1960, sau khi tốt nghiệp, ông đi dạy ở nhiều nơi: Thanh Hoá,Quảng Bình, Nghệ An, Hà Tây, Hà Nội. Năm 1982, ông xin nghỉ nghề giáo viên, chuyên tâm sáng tác văn học, viết khảo cứu văn hóa Trung quốc và dịch sách tiếng Trung Quốc sang tiếng Việt.[1]

Tác phẩm[sửa | sửa mã nguồn]

Ông Văn Tùng sáng tác: 9 tiểu thuyết, 60 truyện ngắn và nhiều Nhàn đàm được giới học thuật và độc giả tin cậy, mến mộ. Đồng thời, chuyển ngữ từ tiếng Trung Quốc sang tiếng Việt hơn 50 tác phẩm văn học, triết học, sử học, văn hóa học, như: Khổng Tử truyện (đoạt Giải thưởng Hội Nhà văn năm 1997), Mai hoa dịch số, Tây Thi, Điêu Thuyền, Dương Quý Phi, Võ Tắc Thiên, Triệu Phi Yến, Danh nữ Trung Hoa trong huyền thoại và lịch sử, Tuỳ Dạng Đế: Cuộc sống đế vương Trung Hoa, Bí mật Tử cấm thành...[2]

Dịch phẩm chính Trung văn sang Việt văn