Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lý Hồng Chí”

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
MF6 (thảo luận | đóng góp)
Đã lùi lại sửa đổi 70960112 của 2001:EE0:4411:DBF0:85D7:47FC:174:41CB (thảo luận)
Thẻ: Lùi sửa
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa ngày tháng năm
Dòng 17: Dòng 17:
| nơi sinh = [[Công Chúa Lĩnh]], [[Cát Lâm]], [[Trung Quốc]]
| nơi sinh = [[Công Chúa Lĩnh]], [[Cát Lâm]], [[Trung Quốc]]
| tên khác =
| tên khác =
| giải thưởng =
| module = {{Infobox Chinese
*Năm 1993, giải thưởng cao nhất tại Hội chợ Sức khỏe Phương Đông Bắc Kinh là “Giải thưởng Tiến bộ Khoa học Tiên tiến”, “Giải Vàng Đặc biệt” tại hội nghị và “Bậc thầy Khí công Phổ thông”
|c=李洪志
*1996 Công dân danh dự và Đại sứ thiện chí [[Houston]] , [[Hoa Kỳ]]
|p=Lǐ Hóngzhì
*Người được đề cử [[giải Nobel Hòa bình]] 2000-2003
|child=yes
*Được đề cử [[giải Sakharov]] năm 2001
|mi={{IPAc-cmn|l|i|3|-|h|ong|2|.|zh|i|4}}
*2001, Giải thưởng [[Freedom House|Tự do Tôn giáo Quốc tế]] của Tổ chức Tự do [[Hoa Kỳ]]
}}}}
*Người có ảnh hưởng nhất Châu Á của Tuần báo Châu Á <ref>{{cite news|url=https://zh.wikipedia.org/wiki/%E4%BA%9E%E6%B4%B2%E9%80%B1%E5%88%8A|title=Tuần báo Châu Á|work=wikipedia|authors=The Streif|date=2023-08-15|accessdate=2023-12-11}}</ref> năm 2001
*Năm 2007, danh sách 100 thiên tài sống hàng đầu thế giới - Người Trung Quốc đứng đầu
*2007, 50 người có ảnh hưởng tới Trung Quốc hiện đại
*2009, Giải thưởng Lãnh đạo tinh thần xuất sắc}}
'''Lý Hồng Chí''' ([[chữ Hán phồn thể|phồn thể]]: 李洪志, [[bính âm Hán ngữ|bính âm]]: ''Lǐ Hóng Zhì;'' sinh ngày 13 tháng 5 năm 1951) là người sáng lập [[Pháp Luân Công]], hay ''Pháp Luân Đại Pháp'', một môn khí công kết hợp luyện tập thiền định theo hệ thống triết lý riêng. Mặc dù phần nhiều được nhắc đến như một trường phái thực hành của [[Phật giáo|đạo Phật]], nhưng hệ thống giáo lý của Pháp Luân Công cũng bao gồm các yếu tố rút ra từ truyền thống [[Đạo giáo]].
'''Lý Hồng Chí''' ([[chữ Hán phồn thể|phồn thể]]: 李洪志, [[bính âm Hán ngữ|bính âm]]: ''Lǐ Hóng Zhì;'' sinh ngày 13 tháng 5 năm 1951) là người sáng lập [[Pháp Luân Công]], hay ''Pháp Luân Đại Pháp'', một môn khí công kết hợp luyện tập thiền định theo hệ thống triết lý riêng. Mặc dù phần nhiều được nhắc đến như một trường phái thực hành của [[Phật giáo|đạo Phật]], nhưng hệ thống giáo lý của Pháp Luân Công cũng bao gồm các yếu tố rút ra từ truyền thống [[Đạo giáo]].


Ngày 13 tháng 5 năm [[1992]], Lý Hồng Chí công bố lần đầu về Pháp Luân Công tại thành phố [[Trường Xuân, Cát Lâm|Trường Xuân]] rồi đi khắp [[Trung Quốc]] suốt 2 năm để giảng dạy đến năm [[1995]]. Môn khí công này ngày càng phổ biến trong những năm cuối [[thế kỷ 20]], với số lượng lớn học viên là người thuộc giới lãnh đạo.
Ngày 13 tháng 5 năm [[1992]], Lý Hồng Chí công bố lần đầu về Pháp Luân Công tại thành phố [[Trường Xuân, Cát Lâm|Trường Xuân]] rồi đi khắp [[Trung Quốc]] suốt 2 năm để giảng dạy đến năm [[1995]]. Môn khí công này ngày càng phổ biến trong những năm cuối [[thế kỷ 20]], với số lượng lớn học viên là người thuộc giới lãnh đạo.
Sau khi [[Giang Trạch Dân]] lên nắm quyền, ông ta đã hủy bỏ chính sách khoan dung Khí công của [[Hồ Diệu Bang]] và quy định rằng các nhóm khí công trên toàn quốc phải đặt dưới sự quản lý của chính phủ.Do số lượng người tập Pháp Luân Công ngày càng tăng và sự khác biệt về hệ tư tưởng giữa [[Pháp Luân Công]] và [[Chính phủ|Chính quyền]]. [[Đảng Cộng sản Trung Quốc]], chính quyền [[Bắc Kinh]] cảm thấy bị đe dọa nên bắt đầu bí mật tập luyện Pháp Luân Công vào năm 1996. theo dõi<ref>{{chú thích web|url=https://www.cecc.gov/sites/chinacommission.house.gov/files/documents/hearings/2012/CECC%20Hearing%20Testimony%20-%20Sarah%20Cook%20-%2012.18.12.pdf|tiêu đề=Nguồn gốc và hậu quả lâu dài của chiến dịch chống lại Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản được đưa vào "Pháp Luân Công ở Trung Quốc: ĐÁNH GIÁ VÀ CẬP NHẬT" (Chuyên gia cao cấp tại Freedom House)|ngày= 18 tháng 12 năm 2012|website= cecc.gov |ngôn ngữ=tiếng anh|nơi xuất bản= [[Ủy ban Nhân quyền liên Mỹ]]|ngày truy cập=8 tháng 12 năm 2023}}</ref>. Vào ngày 25 tháng 4 năm 1999, hơn 10.000 học viên Pháp Luân Công đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện<ref>{{chú thích web|url=https://zh.wikipedia.org/wiki/%E4%BF%A1%E8%A8%AA|tiêu đề= Đơn thỉnh nguyện|author=-libre-0|ngày= 15 tháng 10 năm 2023|website= zh.wikipedia.org |ngôn ngữ=tiếng trung|nơi xuất bản= [[Trung Quốc|Trung quốc]]|ngày truy cập=8 tháng 12 năm 2023}}</ref> , nguyên nhân chính là do chính quyền liên tục đàn áp trong ba năm qua, việc bắt giữ và đánh đập các học viên ở Thiên Tân, cũng như chiến dịch tuyên truyền vu khống Pháp Luân Công. Công trong [[phương tiện truyền thông]], đó là sự kiện 425 Kiến nghị<ref>{{chú thích web|url=https://zh.wikipedia.org/wiki/425%E4%B8%8A%E8%A8%AA%E4%BA%8B%E4%BB%B6|tiêu đề= Vụ kiện thỉnh nguyện 425|author=Sirindhorn|ngày= 28 tháng 5 năm 2023|website= zh.wikipedia.org |ngôn ngữ=tiếng trung|nơi xuất bản=[[Trung Quốc|Trung quốc]]|ngày truy cập=8 tháng 12 năm 2023}}</ref>. Vào ngày thỉnh nguyện, [[Chu Dung Cơ]], Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương CPC<ref>{{chú thích web|url=https://zh.wikipedia.org/wiki/%E4%B8%AD%E5%9B%BD%E5%85%B1%E4%BA%A7%E5%85%9A%E4%B8%AD%E5%A4%AE%E6%94%BF%E6%B2%BB%E5%B1%80%E5%B8%B8%E5%8A%A1%E5%A7%94%E5%91%98%E4%BC%9A|tiêu đề= Ban Thường vụ Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc|author=205.178.182.60|ngày= 26 tháng 11 năm 2023|website= zh.wikipedia.org |ngôn ngữ=tiếng trung|nơi xuất bản=[[Trung Quốc|Trung quốc]]|ngày truy cập=8 tháng 12 năm 2023}}</ref> và Thủ tướng Hội đồng Nhà nước Trung Quốc<ref>{{chú thích web|url=https://zh.wikipedia.org/wiki/%E4%B8%AD%E5%8D%8E%E4%BA%BA%E6%B0%91%E5%85%B1%E5%92%8C%E5%9B%BD%E5%9B%BD%E5%8A%A1%E9%99%A2%E6%80%BB%E7%90%86|tiêu đề= Thủ tướng Hội đồng Nhà nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa|author= 31.205.18.96|ngày= 4 tháng 12 năm 2023|website= zh.wikipedia.org |ngôn ngữ=tiếng trung|nơi xuất bản=[[Trung Quốc|trung quốc]]|ngày truy cập=8 tháng 12 năm 2023}}</ref> , đã lắng nghe những gì đã xảy ra và những người bị bắt đã được thả. Thủ tướng [[Chu Dung Cơ]] bày tỏ sự vui mừng trước sự giao tiếp cởi mở giữa chính phủ và người dân. Tuy nhiên, đêm hôm đó, Tổng Bí thư Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc [[Giang Trạch Dân]] đã bác bỏ lập trường hòa giải của Chu, coi Pháp Luân Công là mối đe dọa đối với Đảng Cộng sản Trung Quốc và tuyên bố nếu Pháp Luân Công không bị nghiền nát ngay lập tức, ông sẽ mất mặt trên trường quốc tế <ref>{{chú thích web|url=https://books.google.com.vn/books?id=PyxCVRB-De8C&pg=PP6&lpg=PP&dq=james+tong+revenge&source=bl&ots=PAXEUO0lAG&sig=Asclwn4AMZASBTPoy1oo-DtsneA&hl=en&sa=X&ei=bF-FULFdpPbSAaiUgMAM&redir_esc=y#v=onepage&q&f=false|tiêu đề= Sự trả thù của Tử Cấm Thành: Cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc, 1999-2005|author= James Tong|ngày= 31 tháng 12 năm 2005|website= zh.wikipedia.org |ngôn ngữ=tiếng anh|nơi xuất bản=NewYork, NY: Nhà xuất bản Đại học Oxford, 2009|ngày truy cập=8 tháng 12 năm 2023}}</ref> .


Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, [[Giang Trạch Dân]], [[Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc|Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc]] , tuyên bố rằng các học viên Pháp Luân Công đã trở thành mối đe dọa đối với chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã thành lập [[Phòng 610]] . Ngày 29/7, [[Bộ Công an (Trung Quốc)|Bộ Công an Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa]] đã ban hành lệnh truy nã các cơ quan công an trên cả nước . [[Lý Hồng Chí|Ông Lý Hồng Chí]] bày tỏ sự hối tiếc trong một tuyên bố, nói rằng "những cáo buộc của Bộ Công an là hoàn toàn bịa đặt và vô căn cứ" và yêu cầu rút lại lệnh truy nã và hai bên đối thoại trực tiếp trên cơ sở công bằng để giải quyết vấn đề một cách hòa bình<ref>{{chú thích web|url=http://www.rfa.org/cantonese/news/7710-19990801.html|tiêu đề= Lý Hồng Chí yêu cầu Bắc Kinh rút lệnh bắt ông|author= Lý Hồng Chí |ngày= 1 tháng 8 năm 1999|website= zh.wikipedia.org |ngôn ngữ=tiếng anh|nơi xuất bản=Đài châu á tự do 2004|ngày truy cập=8 tháng 12 năm 2023}}</ref>.
Vào năm [[1999]], [[Chính phủ Trung Quốc]] đã cấm Pháp Luân Công, xem đây là ''tổ chức tà giáo đang đe dọa sự ổn định của xã hội''<ref>[https://baijiahao.baidu.com/s?id=1772005065180660026&wfr=spider&for=pc Cấm Pháp Luân Công theo quy định của pháp luật là động thái chính đáng nhằm tôn trọng và bảo vệ nhân quyền]</ref>, vì nhóm này đã có những hành động vi phạm pháp luật, bao gồm việc tuyên truyền tín đồ không cần đi bệnh viện chữa bệnh vì "bị bệnh là tiêu nghiệp" gây ra cái chết cho nhiều người, tuyên truyền chống Chính phủ qua phong trào Tam thoái (thoái Đảng, thoái Đoàn, thoái Đội), xem việc Tam thoái là cứu độ chúng sinh<ref>[https://vn.minghui.org/news/237990-cuu-do-chung-sinh-giu-vung-chinh-niem-va-thien-tam.html Một bài viết của học viên xem Tam thoái là cứu độ chúng sinh]</ref>, phát chính niệm<ref>[https://vn.minghui.org/news/1013-yeu-linh-phat-chinh-niem-va-thoi-gian-phat-chinh-niem-dong-bo-toan-cau.html Yếu lĩnh Phát chính niệm và thời gian phát chính niệm toàn cầu]</ref> xem ĐCS Trung Quốc là tà linh với hình tượng là con rồng đỏ ở không gian khác, tuyên truyền về ngày tận thế (Đại phán xét) và ủng hộ phong trào ly khai ở Tây Tạng<ref>{{chú thích web | url = http://www.china-embassy.org/eng/xglj/flgzx/ | tiêu đề = Facts about the Falun Gong | author = | ngày = | ngày truy cập = 5 tháng 2 năm 2018 | nơi xuất bản = | ngôn ngữ = }}</ref>


Về lệnh truy nã này, chính quyền [[Giang Trạch Dân|Giang]] đã yêu cầu sự hợp tác từ [[Interpol]]<ref>{{chú thích web|url=https://www.britannica.com/biography/Li-Hongzhi|tiêu đề=Lý Hồng Chí Lãnh đạo tôn giáo gốc Hoa|author= Dray Brown|ngày= 12 tháng 4 năm 2014|website= britannica.com |ngôn ngữ=tiếng anh|nơi xuất bản= Bách khoa toàn thư Britannica|ngày truy cập=8 tháng 12 năm 2023}}</ref> <ref>{{chú thích web|url=https://scholarship.law.cornell.edu/ijli/vol34/iss3/9/|tiêu đề=Một người cầm quyền giết hại dân mình: Giang Trạch Dân và cuộc đàn áp Pháp Luân Công|author=Greenlee, Michael J. (2006)|ngày= 2006|website= britannica.com |ngôn ngữ=tiếng anh|nơi xuất bản= quốc tế Tập 34: Iss. 3, Điều 9|ngày truy cập=8 tháng 12 năm 2023}}</ref><ref>{{chú thích web|url=https://web.archive.org/web/20190612202718/https://www.rfa.org/cantonese/news/9880-19990729.html|tiêu đề=Hoa Kỳ tuyên bố sẽ không bắt giữ hoặc dẫn độ Lý Hồng Chí về Trung Quốc để xét xử|author=|ngày= 29 tháng 7 năm 1999|website=web.archive.org|ngôn ngữ= [[Tiếng Trung Quốc|Tiếng Trung]]|nơi xuất bản=Đài Á Châu Tự Do|ngày truy cập=9 tháng 12 năm 2023}}</ref> <ref>{{chú thích web|url=https://web.archive.org/web/20190713195644/https://www.rfa.org/mandarin/yataibaodao/1173-19990728.html/|tiêu đề=Làn sóng tiêu hủy các ấn phẩm Pháp Luân Công ở Trung Quốc|author=Shen Hua |ngày= 28 tháng 7 năm 1999|website= web.archive.org|ngôn ngữ= Tiếng Trung|nơi xuất bản= Đài Á Châu Tự Do|ngày truy cập=9 tháng 12 năm 2023}}</ref>
Năm 1996, ông Lý Hồng Chí sang Mỹ. Năm [[1998]], ông trở thành công dân Hoa Kỳ và cùng gia đình định cư ở [[New York]], [[Hoa Kỳ]].<ref name="ownbyfuture">David Ownby, {{chú thích sách |url=http://books.google.com.hk/books?id=Bwqkwx4SWS0C&pg=PT94&lpg=PT94&dq=hongzhi+ownby#v=onepage&q=hongzhi%20ownby&f=false |title=Falun Gong and the Future of China |work=Falun Gong and the future of China |page= 80 |publisher=Oxford University Press US|year=2008 |ISBN =0-19-532905-8 |access-date =ngày 11 tháng 10 năm 2009}}</ref> Kể từ năm [[2000]], ông hiếm khi xuất hiện trước truyền thông đại chúng. Tuy nhiên, ông thường xuyên xuất bản những Kinh văn để hướng dẫn học viên Cứu độ chúng sinh, tiếp tục thực hiện phong trào Tam thoái, chỉ huy Đoàn Nghệ thuật Shen Yun nơi ông làm Giám Đốc Nghệ Thuật<ref>[https://www.shenyuncreations.com/from-the-artistic-director Bài viết của Giám Đốc Nghệ Thuật D.F.]</ref> và báo Đại Kỷ Nguyên.


Năm 1996, ông Lý Hồng Chí sang Mỹ. Năm [[1998]], ông trở thành công dân Hoa Kỳ và cùng gia đình định cư ở [[New York]], [[Hoa Kỳ]].<ref name="ownbyfuture">David Ownby, {{chú thích sách |url=http://books.google.com.hk/books?id=Bwqkwx4SWS0C&pg=PT94&lpg=PT94&dq=hongzhi+ownby#v=onepage&q=hongzhi%20ownby&f=false |title=Falun Gong and the Future of China |work=Falun Gong and the future of China |page= 80 |publisher=Oxford University Press US|year=2008 |ISBN =0-19-532905-8 |access-date =ngày 11 tháng 10 năm 2009}}</ref> Kể từ năm [[2000]], ông hiếm khi xuất hiện trước truyền thông đại chúng.
==Tiểu sử==
==Tiểu sử==
Ông sinh ngày [[13 tháng 5]] năm [[1951]] tại thành phố [[Công Chúa Lĩnh]], tỉnh [[Cát Lâm]], [[Trung Quốc]]<ref name="Porter">Porter, Noah, ''[http://books.google.com/books?id=-vyOdnwW7ukC&lpg=PP1&dq=noah%20porter%20falun%20gong&pg=PA192#v=onepage&q=definitional%20power&f=false Falun Gong in the United States: An Ethnographic Study]'', Universal-Publishers, 2003, p. 192. Also available as a Master's thesis: {{Webarchive|url=https://web.archive.org/web/20050415184119/http://www.lib.usf.edu/ETD-db/theses/available/etd-06122003-113105/unrestricted/FalunGongInTheUS-NoahPorter-Thesis.pdf#v=onepage&q=definitional%20power&f=false |date = ngày 15 tháng 4 năm 2005}} {{link chết|truy vấn quá lâu}}</ref>. Ngày [[13 tháng 5]] năm [[1992]], ông đã giới thiệu Pháp Luân Công cho công chúng tại thành phố [[Trường Xuân, Cát Lâm]]. Từ năm [[1992]] đến năm [[1995]], Lý Hồng Chí đã đi khắp [[Trung Quốc]] để giảng dạy Pháp Luân Công.
Ông sinh ngày [[13 tháng 5]] năm [[1951]] tại thành phố [[Công Chúa Lĩnh]], tỉnh [[Cát Lâm]], [[Trung Quốc]]<ref name="Porter">Porter, Noah, ''[http://books.google.com/books?id=-vyOdnwW7ukC&lpg=PP1&dq=noah%20porter%20falun%20gong&pg=PA192#v=onepage&q=definitional%20power&f=false Falun Gong in the United States: An Ethnographic Study]'', Universal-Publishers, 2003, p. 192. Also available as a Master's thesis: {{Webarchive|url=https://web.archive.org/web/20050415184119/http://www.lib.usf.edu/ETD-db/theses/available/etd-06122003-113105/unrestricted/FalunGongInTheUS-NoahPorter-Thesis.pdf#v=onepage&q=definitional%20power&f=false |date = ngày 15 tháng 4 năm 2005}} {{link chết|truy vấn quá lâu}}</ref>. Ngày [[13 tháng 5]] năm [[1992]], ông đã giới thiệu Pháp Luân Công cho công chúng tại thành phố [[Trường Xuân, Cát Lâm]]. Từ năm [[1992]] đến năm [[1995]], Lý Hồng Chí đã đi khắp [[Trung Quốc]] để giảng dạy Pháp Luân Công.
Dòng 45: Dòng 51:
Ngày 6 tháng 5 năm [[1994]], ông được Hội nghiên cứu khoa học Khí công tỉnh Cát Lâm công nhận là ''Khí công sư lỗi lạc''.{{Cần dẫn nguồn}}
Ngày 6 tháng 5 năm [[1994]], ông được Hội nghiên cứu khoa học Khí công tỉnh Cát Lâm công nhận là ''Khí công sư lỗi lạc''.{{Cần dẫn nguồn}}


== Cáo buộc giáo tại Trung Quốc ==
==Sau khi Pháp Luân Công bị đàn áp==
Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và các phương tiện truyền thông chính thức tuyên bố rằng có người đã chết do tập luyện Pháp Luân Công thay vì dùng thuốc thuốc và điều trị y tế<ref>{{cite book|author1=Ian Johnson (Người đoạt giải Pulitzer và cựu giám đốc văn phòng Bắc Kinh của Tạp chí Phố Wall)|title=《Cỏ Dại: Ba bức chân dung về sự thay đổi ở Trung Quốc hiện đại》|date=2005-03-08|publisher=Cổ điển(Phiên bản Trung Quốc là Bát Kỳ Văn Hóa)|pages=trang 235~237(phiên bản tiếng Trung)|url=https://www.amazon.com/Wild-Grass-Portraits-Change-Modern/dp/0375719199|ref=Ian2005|access-date=2023-12-11|archive-date=2016-03-08|archive-url=https://web.archive.org/web/20160308065418/http://www.amazon.com/Wild-Grass-Portraits-Change-Modern/dp/0375719199}}</ref>. Theo điều tra của [[American Broadcasting Company|ABC]] , một số cựu học viên Pháp Luân Công cáo buộc rằng thái độ không khuyến khích sử dụng y học hiện đại của Pháp Luân Công đã gây ra cái chết sớm cho người thân <ref>{{cite news|url=https://www.abc.net.au/news/2020-07-21/inside-falun-gong-master-li-hongzhi-the-mountain-dragon-springs/12442518|title=Người trong cuộc tiết lộ thế giới mờ ám của Pháp Luân Công|work=ABC News|authors=Eric Campbell and Hagar Cohen|date=2020-07-30|accessdate=2023-12-11|archive-date=2023-05-12|archive-url=https://web.archive.org/web/20230512174118/https://www.abc.net.au/news/2020-07-21/inside-falun-gong-master-li-hongzhi-the-mountain-dragon-springs/12442518}}</ref> , nhưng Pháp Luân Công phủ nhận điều này [41] . Nhà hoạt động chống Pháp Luân Công Samuel Luo chỉ ra rằng Pháp Luân Công ngăn cản bệnh nhân tìm cách điều trị y tế và tuân theo chính quyền của Lý Hồng Chí một cách mù quáng <ref>{{cite news |title=《The Epoch Times》:Từ tờ báo lá cải chống Trung Quốc đến cỗ máy gây ảnh hưởng của cánh hữu |url=https://cn.nytimes.com/technology/20201027/epoch-times-influence-falun-gong/ |publisher=thời báo New York |accessdate=2023-12-11 |archive-date=2021-02-04 |archive-url=https://web.archive.org/web/20210204221752/https://cn.nytimes.com/technology/20201027/epoch-times-influence-falun-gong/ }}</ref> . '''Danny Schechter'''<ref>{{chú thích web|url=https://zh.wikipedia.org/wiki/%E4%B8%B9%E5%B0%BC%C2%B7%E8%AC%9D%E5%85%8B%E7%89%B9|title=Danny Schechter|author=Đêm giao thừa|ngày= 16 tháng 12 năm 2022|website=wikipedia|language=tiếng trung|nơi xuất bản= Trung quốc|ngày truy cập= 11 tháng 12 năm 2023}}</ref>
Vào năm [[1999]], [[Chính phủ Trung Quốc]] đã cấm Pháp Luân Công, xem đây là ''tổ chức tà giáo đang đe dọa sự ổn định của xã hội''<ref>[https://baijiahao.baidu.com/s?id=1772005065180660026&wfr=spider&for=pc Cấm Pháp Luân Công theo quy định của pháp luật là động thái chính đáng nhằm tôn trọng và bảo vệ nhân quyền]</ref>, vì nhóm này đã có những hành động vi phạm pháp luật, bao gồm việc tuyên truyền tín đồ không cần đi bệnh viện chữa bệnh vì "bị bệnh là tiêu nghiệp" gây ra cái chết cho nhiều người, tuyên truyền chống Chính phủ qua phong trào Tam thoái (thoái Đảng, thoái Đoàn, thoái Đội), xem việc Tam thoái là cứu độ chúng sinh<ref>[https://vn.minghui.org/news/237990-cuu-do-chung-sinh-giu-vung-chinh-niem-va-thien-tam.html Một bài viết của học viên xem Tam thoái là cứu độ chúng sinh]</ref>, phát chính niệm<ref>[https://vn.minghui.org/news/1013-yeu-linh-phat-chinh-niem-va-thoi-gian-phat-chinh-niem-dong-bo-toan-cau.html Yếu lĩnh Phát chính niệm và thời gian phát chính niệm toàn cầu]</ref> xem ĐCS Trung Quốc là tà linh với hình tượng là con rồng đỏ ở không gian khác, tuyên truyền về ngày tận thế (Đại phán xét) và ủng hộ phong trào ly khai ở Tây Tạng.<ref>{{chú thích web | url = http://www.china-embassy.org/eng/xglj/flgzx/ | tiêu đề = Facts about the Falun Gong | author = | ngày = | ngày truy cập = 5 tháng 2 năm 2018 | nơi xuất bản = | ngôn ngữ = }}</ref>
chỉ ra rằng Lý Hồng Chí phủ nhận việc ông dạy người theo học từ chối điều trị y tế và uống thuốc. Ông Lý Hồng Chí nói: “Những gì tôi làm là nói với mọi người về mối quan hệ giữa tu luyện và dùng thuốc”. Một học viên Pháp Luân Công nói: “Tôi đã đọc tất cả các sách về Pháp Luân Công. , tôi chưa bao giờ thấy rằng Ông Lý Hồng Chí đề cập đến rằng ai đó không thể uống thuốc. " Danny cũng chỉ ra rằng đài truyền hình nhà nước Trung Quốc ban đầu "ca ngợi Pháp Luân Công vì đã giảm bớt gánh nặng y tế đắt đỏ của đất nước và giúp ích cho sức khỏe cá nhân và sức sống xã hội.<ref name=DannyCN>{{Cite book |author = '''Danny Schechter''' |others = Li Minghui, Chen Wen. Akashic|title = . Thách thức của Pháp Luân Công đối với Trung Quốc Bản dịch tiếng Trung|location = |publisher = Akashic Books(Bản dịch tiếng Trung: Nhà xuất bản Boda) |date = 2004-04-07 |pages = |ISBN = 1932674012 |accessdate = |url =http://findbook.tw/book/9781932674019/basic |language = zh-hk |archive-date = 2020-06-13 |archive-url = https://web.archive.org/web/20200613053901/http://findbook.tw/book/9781932674019/basic}}</ref>

Tổ chức chống giáo phái ở Trung Quốc đã liệt kê những phương pháp Pháp Luân Công dùng để kiểm soát tinh thần học viên và dùng lý luận này để cải tạo tư tưởng của những học viên Pháp Luân Công tại Trung Quốc.<ref>[https://baijiahao-baidu-com.translate.goog/s?id=1778144371449370333&wfr=spider&for=pc&_x_tr_sl=auto&_x_tr_tl=vi&_x_tr_hl=vi&_x_tr_pto=wapp Phương pháp kiểm soát cảm xúc của Pháp Luân Công]</ref>

== Phương pháp kiểm soát tinh thần học viên ==

'''1.Thỏa mãn nhu cầu và rút ngắn khoảng cách tình cảm giữa người tập và Pháp Luân Công''':

Người mới đến tập Pháp Luân Công thường là vì cơ thể có bệnh, nhưng chi phí y tế là một gánh nặng, cho nên Pháp Luân Công có thể cung cấp cho họ những bài tập miễn phí và xem "chịu đựng bệnh tật một chút là tiêu nghiệp", điều này có thể giúp một số người khỏe mạnh thông qua tập luyện cá nhân và một số người khác cố chấp không dùng thuốc đến mất mạng vì họ tin rằng dùng thuốc là đẩy bệnh vào trong. <ref>[https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/lecture7.html#4 Trị bệnh tại bệnh viện và trị bệnh bằng khí công]</ref> Đối với người mong muốn sống lâu, việc có niềm tin rằng Sư phụ sẽ tiêu nghiệp và tịnh hóa thân thể của họ trở thành Phật thể và nếu tu luyện trở thành Phật trong môn phái thì họ sẽ muốn gì được nấy như trong sách Chuyển Pháp Luân, Bài giảng thứ tư, Huyền quan thiết vị có viết ''"Do vậy khi tu thành trong tương lai, [họ] muốn gì giơ tay lập tức được ngay, cần gì có nấy, muốn làm gì thì làm được nấy, trong thế giới của họ cái gì cũng có. Đó là uy đức của họ, bản thân kinh qua chịu khổ mà tu xuất ra được."''<ref>[https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/lecture4.html#5 Bài giảng thứ tư, Huyền quang thiết vị của Pháp Luân Công]</ref>

'''2. Phóng đại trải nghiệm tập luyện, cũng cố niềm tin tâm linh qua học Pháp''':

Phần lớn người tập sau khi tập 5 bài công pháp đều cảm thấy rất tốt, không thể phủ nhận rằng những bài tập này có hiệu quả, chính trải nghiệm tốt đẹp này khiến người tập tin theo môn phái. Và rồi họ sẽ được hướng dẫn học Pháp, từ từ khiến họ tin rằng cảm giác tốt đẹp lúc tập không chỉ vì bài tập có tác dụng, mà do Pháp thân Sư phụ tịnh hóa thân thể và tiêu nghiệp ở không gian khác, và chỉ có người có tiêu chuẩn tâm tính tốt thì mới được tịnh hóa<ref>[https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/lecture5.html#7 Pháp thân]</ref>. Từ điểm này, tư tưởng của học viên được gắn kết giữa tập luyện và tâm tính, tu luyện tâm tính để đạt đến được sự "hoàn hảo" giống như một vị Phật thì mới khỏi bệnh và khỏi bệnh không phải là mục đích, mà tu luyện mới là mục đích. Từ đó, cuộc đàn áp được lồng ghép vào, và Tam thoái (thoái Đảng, thoái Đoàn, thoái Đội) chính là cứu độ chúng sinh cũng được đưa vào nội dung tu luyện<ref>[https://vn.minghui.org/news/1302-ly-giai-cua-toi-giua-viec-thoai-dang-thoai-doan-va-tu-luyen-trong-chinh-phap.html Chia sẻ của học viên về thoái Đảng]</ref>, cùng với đó là việc phát chính niệm hằng ngày<ref>[https://vn.minghui.org/news/1013-yeu-linh-phat-chinh-niem-va-thoi-gian-phat-chinh-niem-dong-bo-toan-cau.html Yếu lĩnh phát chính niệm]</ref>.

Từ việc tập luyện vì để chữa bệnh, được khéo léo kết dính với tu luyện tâm tính, rồi đến mức truy cầu "hoàn hảo" và Tam thoái, khiến học viên tin rằng con người đã bại hoại về Đạo đức và một Đại phán xét sẽ tới không xa mà môn phái gọi là Chính Pháp nơi người xấu xuống địa ngục và người tốt được lên thiên đàng. Nhưng tiêu chuẩn người tốt là thế nào? Người tốt là người ghét ĐCS Trung Quốc, ghét hệ tư tưởng XHCN và nhất định phải là người đã thoái Đảng, Đoàn và Đội.<ref>[https://vn.minghui.org/news/1458-nhanh-chong-truyen-doc-cuu-binh-la-dieu-then-chot-de-cuu-do-that-nhieu-con-nguoi-the-gian.html Chia sẻ về Cứu độ chúng sinh qua Tam thoái]</ref>

'''3. Cô lập gia đình, thiết lập mục tiêu cuộc sống mới''':<ref>[https://baijiahao.baidu.com/s?id=1778144371449370333&wfr=spider&for=pc Mục 3 của phần Kiểm soát tâm trí, Pháp Luân Công]</ref>

Muốn học viên tin tưởng tuyệt đối vào môn phái thì phải cô lập họ với xã hội bình thường và gia đình. Ông Lý xem người thường là tầng thấp nhất của vũ trụ và hiện tại đạo đức của họ đã bại hoại. Và thành viên trong gia đình của họ vốn dĩ không phải là thành viên thật sự, mà trong luân hồi nghiệp lực luân báo khiến họ trở thành như thế: ''"Chư vị trong lục đạo luân hồi, mẹ của chư vị là người, không là người, [số ấy] không đếm được. Con cái của bao đời chư vị hỏi có bao nhiêu; cũng không đếm được. Ai là mẹ chư vị, ai là con chư vị, một khi hai mắt kia khép lại [tạ thế] thì ai còn nhận ra ai nữa; nghiệp mà chư vị nợ vẫn theo đó mà hoàn trả."''<ref>[https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/lecture6.html Tự tâm sinh ma, Bài giảng thứ 6]</ref> Và thành viên thật sự trong gia đình họ đang chờ đợi họ ở Thiên quốc, họ phải cố gắng tu luyện theo môn phái và trở về Trời với gia đình thật sự của họ. Việc quan hệ tình dục giữa vợ chồng cũng được tiết chế, một số học viên cực đoan đã không quan hệ để bảo tồn tinh khí.

Như vậy, mối quan hệ với gia đình sẽ bị cắt bỏ thông qua những triết lý này, thay vào đó là tu luyện và chỉ có tu luyện với một thế giới mới mỹ hảo và thành viên gia đình thực sự đang chờ đón: ''“Mục đích cuối cùng của tu luyện là đắc Đạo và viên mãn”'' (“Chuyển Pháp Luân”), ''"Nếu như chư vị thực sự viên mãn rồi, chư vị là đã tu thành một vị Thần rất lớn rồi, hoặc là vị Phật rất lớn, thì chư vị có năng lực như vậy hay không? Chư vị có quá đi chứ, đừng nói chư vị độ người thân của chư vị, chư vị đem trái đất nắm trong tay thì cũng không tốn chút sức lực"''<ref>[https://vi.falundafa.org/lectures/19980530L.html?v=bks04 Giảng Pháp tại Pháp hội châu Âu 1998]</ref>. Vì mục đích tu luyện là “viên mãn” nên các đệ tử Đại Pháp không còn khao khát cuộc sống con người tươi đẹp, không còn trân quý một gia đình hạnh phúc và không còn theo đuổi giá trị cuộc sống nữa mà thay vào đó, họ coi việc tu luyện thành Phật là mục đích theo đuổi của mình mà thôi.

'''4. Dùng sự đe dọa để kiểm soát người học''':

Ông Lý Hồng Chí nói: ''“Chúng tôi thấy rằng mỗi khi con người bị hủy diệt theo những chu kỳ khác nhau, họ đều bị hủy diệt trong điều kiện đạo đức vô cùng băng hoại”'' (video bài giảng đầu); ''“Nếu con người tiếp tục trượt dốc , họ sẽ bị hủy diệt."'' ("Bài giảng tại Pháp hội Sydney")<ref>[https://vi.falundafa.org/lectures/19960000_sydney/19960000_sydney_vn_2017.html?v=bks04 Giảng Pháp tại Pháp hội Sydney 1996]</ref>. Dùng lý do cứu độ chúng sinh và con người đang ở trong tình trạng nguy hiểm để dọa học viên khiến họ luôn phụ thuộc vào môn phái.

Ông cũng nói rằng nếu người học từ bỏ thì toàn bộ nghiệp lực sẽ quay trở lại và có thể khiến người đó chết. Rằng "thệ ước" từ kiếp trước là có quả báo đối với người vi phạm, rằng họ là thần đến thế gian chỉ vì Pháp Luân Công và cứu độ chúng sinh, trong đó có phát chính niệm và Tam thoái nhất định phải thực hiện. <ref>[https://vn.minghui.org/jw/kinh_van_20230901.html Kinh Văn: Tu luyện Đại Pháp là nghiêm túc]</ref>

'''5. Dùng sự xa hoa lộng lẫy của nghệ thuật để tiếp tục tẩy não''':

Những buổi biểu diễn của Thần Vận (Shen Yun) đầy kỹ thuật hào nhoáng và trang phục xa hoa lộng lẫy đắt tiền, diễn viên múa đẹp với màu sắc phông nền 3D sáng tạo và đầy màu sắc tươi sáng. Buổi biểu diễn thường bắt đầu với múa dân gian, dân tộc, các câu chuyện lịch sử sinh động, nhưng sau đó là lồng ghép vào thông điệp chính trị về "cuộc đàn áp" Pháp Luân Công<ref>[http://lawsocial.nmgnews.com.cn/system/2023/02/17/013407326.shtml Thông điệp chính trị về cuộc đàn áp Pháp Luân Công]</ref> qua những vở múa trong đó cảnh sát Trung Quốc đánh đập và tra tấn học viên [[Pháp Luân Công]] đến chết, sau đó Thần Phật xuất hiện đẩy cảnh sát xuống địa ngục còn học viên được lên thiên đàng, trở thành Phật. Vở múa cũng có vở diễn nói về phong trào Tam Thoái (thoái Đảng, thoái Đoàn, thoái Đội) do [[Pháp Luân Công]] khởi xướng, theo trang web 9binh.com thì hiện tại số người thoái Đảng và các tổ chức liên đới đã lên tới 420,824,310 người.<ref>[https://9binh.com Cửu Bình]</ref>

Thông qua hình thức nghệ thuật này, Pháp Luân Công đã đạt được sự ủng hộ của nhiều người và đảng pháp chính trị trên thế giới, tuy nhiên, bằng chứng về tính chân thực của vở múa trong đó cảnh sát Trung Quốc tra tấn đến chết học viên Pháp Luân Công vẫn không có bất kỳ tư liệu video hay hình ảnh nào chứng minh đó là sự thật, trong khi số lượng người thoái Đảng đã lên tới 420 triệu người, công nghệ điện thoại thông minh, 5G và camera thu nhỏ ở Trung Quốc đã rất phát triển.

Trong khi học viên Pháp Luân Công ở Trung Quốc nhiều người dành toàn bộ tài sản để phát triển môn phái, để giảng chân tướng và khuyên Tam Thoái, họ thiếu ăn, thiếu mặc, thì diễn viên Thần Vận nghiễm nhiên có cuộc sống xa hoa bậc nhất. Hình thức nghệ thuật dân gian của Trung Quốc dành cho tầng lớp bình dân không thể đạt đến trình độ xa hoa về tiền bạc, kỹ thuật và màu sắc như thế, Thần Vận vốn dĩ chỉ dành cho giới quý tộc thượng lưu phương Tây và những học viên ngây thơ của nước ngoài muốn bỏ tiền một lần chiêm ngưỡng cái "thế giới Thiên quốc" tương lai mà họ tin tưởng sẽ đạt được khi trở về sẽ như thế nào. <ref>[https://www.shenyuncreations.com/zh-TW/video/_video_d5e79b1ac8814e93b85005a06f64ee19/Opera-The-Stratagem--Trailer?&utm_medium=BrotherMedia&utm_source=DJY/NTD&utm_campaign=TheStratagem&utm_content=10-03-2022 Một tác phẩm của Shen Yun]</ref>


==Ra nước ngoài==
==Ra nước ngoài==
Dòng 93: Dòng 66:


Lý Hồng Chí đã chuyển đến Hoa Kỳ vào năm 1996 với vợ và con gái, và năm 1998 đã trở thành một cư dân thường trú tại Hoa Kỳ, định cư ở New York.<ref name="ownbyfuture" /><ref>Melinda Liu, [http://www.thedailybeast.com/newsweek/1999/08/01/echoes-of-89.html 'Echoes of '89'], Newsweek, ngày 1 tháng 8 năm 1999.</ref>
Lý Hồng Chí đã chuyển đến Hoa Kỳ vào năm 1996 với vợ và con gái, và năm 1998 đã trở thành một cư dân thường trú tại Hoa Kỳ, định cư ở New York.<ref name="ownbyfuture" /><ref>Melinda Liu, [http://www.thedailybeast.com/newsweek/1999/08/01/echoes-of-89.html 'Echoes of '89'], Newsweek, ngày 1 tháng 8 năm 1999.</ref>

Vào ngày 29 tháng 7 năm 1999, sau khi Pháp Luân Công bị cấm, Bộ Công an Trung Quốc đưa ra một loạt các cáo buộc chống lại Lý Hồng Chí, bao gồm cả việc buộc tội "làm rối loạn trật tự công cộng" và đưa ra một thông tư truy bắt ông.<ref name="bbc">[http://news.bbc.co.uk/1/hi/world/asia-pacific/410779.stm Interpol will not arrest sect leader], BBC News, ngày 3 tháng 8 năm 1999</ref><ref name="Chinese Embassy">{{chú thích web|title=Li Hongzhi Is Wanted|url=http://www.china-embassy.org/eng/zt/ppflg/t36563.htm|publisher=Embassy of the People's Republic of China in the United States of America|date=ngày 29 tháng 7 năm 1999}}</ref><ref name="bbc19990729">{{chú thích báo|title=Wanted: Li Hongzhi|url=http://news.bbc.co.uk/2/hi/world/monitoring/406958.stm|newspaper=Xinhua News Agency (via BBC World Monitoring)|date=ngày 29 tháng 7 năm 1999}}</ref> Vào thời điểm đó, Lý Hồng Chí đang sống ở Hoa Kỳ. Yêu cầu của chính phủ Trung Quốc đối với Interpol về việc bắt giữ ông bị bác bỏ vì lý do là "có tính chất chính trị hoặc tôn giáo" và thiếu thông tin về bất kỳ "tội nào mà ông Lý đã gây ra."<ref name="bbc" /> Chính phủ Trung Quốc cũng đã thu hồi hộ chiếu của ông, ngăn cản ông đi tới các nước khác.<ref name="bbc" />
== Những cuốn sách chính ==
== Những cuốn sách chính ==
Các cuốn sách chính của Lý Hồng Chí gồm:
Các cuốn sách chính của Lý Hồng Chí gồm:
Dòng 103: Dòng 74:


Các cuốn sách khác của ông cũng lần lượt được xuất bản sau đó: Tinh Tấn Yếu Chỉ I, Tinh Tấn Yếu Chỉ II, Chuyển Pháp Luân (II), Pháp Luân Đại Pháp nghĩa giải, Chuyển Pháp Luân Pháp giải,<ref>[http://phapluan.org/book/index.html Các cuốn sách của Pháp Luân Công]</ref>...
Các cuốn sách khác của ông cũng lần lượt được xuất bản sau đó: Tinh Tấn Yếu Chỉ I, Tinh Tấn Yếu Chỉ II, Chuyển Pháp Luân (II), Pháp Luân Đại Pháp nghĩa giải, Chuyển Pháp Luân Pháp giải,<ref>[http://phapluan.org/book/index.html Các cuốn sách của Pháp Luân Công]</ref>...

== Những điểm gây tranh cãi trong nội dung sách ==

Chuyển Pháp Luân là cuốn sách được ông Lý Hồng Chí, người sáng lập môn phái yêu cầu học viên phải đọc hằng ngày, thậm chí một số nơi còn học thuộc lòng sách như ông Lý nói: ''"Hiện nay ở Trường Xuân khả năng có trên vạn người đang học thuộc sách, hình thức họ học Pháp bây giờ có tình huống thế nào? Chính là ngồi xuống bắt đầu học, không cần sách, họ từ đầu bắt đầu đọc thuộc sách, dừng lại, và người khác tiếp tục đọc thuộc, không sai một chút nào, đọc thuộc tiếp không sai một chữ nào."''<ref>[https://vi.falundafa.org/book/yj_html/yj_2.html Trích "Kiến nghị tại Hội nghị Phụ đạo viên Pháp Luân Đại Pháp Bắc Kinh [1994]"]</ref>, có thể thấy nền tảng tư tưởng trong cuốn sách này cực kỳ quan trọng để người đọc tin và làm theo. Tuy nhiên, nội dung trong sách vẫn có nhiều điều gây tranh cãi khiến nó bị cấm tại Trung Quốc và Nga, cùng một số nước khác không cho xuất bản như Singapore, Việt Nam.

'''1. Phủ định khoa học hiện đại, xem là kỹ thuật không dựa trên đạo đức, đề cao Thần tích:'''

Trong Luận Ngữ đầu cuốn Chuyển Pháp Luân, ông Lý cho rằng Đại Pháp đã sinh ra vũ trụ này và khoa học hiện đại không phát triển dựa trên đạo đức nên nó phá hoại tự nhiên và không bền vững, luận điểm cơ sở này làm nền tảng cho các Kinh văn về sau: ''"Những tìm tòi của nhân loại là vì để cạnh tranh kỹ thuật, mượn cớ là để cải biến điều kiện sinh tồn, nhưng đa số là lấy việc bài xích Thần, phóng túng đạo đức nhân loại [vốn để] ước chế tự thân làm cơ sở, do đó văn minh xuất hiện của nhân loại quá khứ mới bị huỷ diệt nhiều lần."''<ref>[https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/lunyu.html Luận Ngữ, Chuyển Pháp Luân]</ref> Và ông xem chỉ có Đại Pháp mới có thể hiển hiện những Thần tích cho nhân loại, nếu nhân loại tu chỉnh lại đạo đức của mình.

Điều này tạo cơ sở cho những Kinh văn về sau, ví như ông Lý xem việc tạo Thủy điện để cung cấp năng lượng cho các nhu cầu căn bản trong cuộc sống của con người là phá hoại tự nhiên, là giết chết một dòng sông: ''"Có người đắp đập ở đầu sông, ngay ở trên thượng nguồn mà lập một cái đập, để phát điện, cải [thiện] việc dùng điện của con người, giải quyết vấn đề nguồn năng lượng. Thực ra [điều ấy] giống như họ chặn ngang lưng [dòng chảy] rồi chặt đứt nó; giống như một người hay một sinh mệnh kia cũng vậy — vì con sông cũng là sinh mệnh; vật thể nào mà chẳng có sinh mệnh? — nếu một người bị chặt đứt ngang lưng, thì vị ấy sẽ ra sao? Vì dòng sông quá lớn, nên thời gian của nó khác với thời gian của con người, chư vị không thấy sự biến đổi lập tức của nó được; nhưng nó đang chết, nó đang chết từ từ. Quá trình tử vong của nó dài hơn của con người, phải mất hàng chục năm, hoặc trên trăm năm."''<ref>[https://vi.falundafa.org/lectures/20031129L.html Giảng Pháp tại Pháp hội Atlanta năm 2003]</ref> Tuy nhiên, chính nguồn điện đã đem đến văn minh cho con người, bao gồm cả Pháp Luật, nhà máy, cải thiện năng suất nông nghiệp và Internet, chính Internet là thứ đã giúp Pháp Luân Công tuyên truyền và phát triển trên quy mô rộng lớn, chính phủ Trung Quốc xem những lý luận này là phản khoa học và tuyên truyền mê tín dị đoan.

Ông Lý cũng đưa thuyết "nghiệp lực" trở nên tuyệt đối hóa, cho rằng những điều xấu ác làm trong kiếp trước là nguyên nhân gây nên bệnh tật và chỉ có duy nhất con đường chịu khổ để tiêu nghiệp hay tu luyện (được Sư phụ tiêu trừ nghiệp lực đi) là con đường duy nhất có thể tận gốc diệt trừ bệnh tật. Qua đó, ông đã phủ nhận đi hiệu quả của việc tập thể dục và lối sống lành mạnh khác: ''"Có một vấn đề cần nói rõ, trị bệnh bằng khí công thông thường và trị bệnh tại bệnh viện, đều là đưa cái nạn nguyên nhân tạo thành bệnh trì hoãn lại về sau, trì hoãn về nửa đời sau này hoặc về sau, hoàn toàn không động đến nghiệp lực."''<ref>[https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/lecture7.html#4 Vấn đề trị bệnh, Bài giảng thứ bẩy, Chuyển Pháp Luân]</ref>

'''2. Kết nối việc luyện tập với tâm linh, đề cao tịnh hóa thân thể, phủ nhận tác dụng của tập thể dục:'''

Học viên sau khi được hướng dẫn tập 5 bài công pháp đều cảm thấy rất tốt, không thể phủ nhận rằng những bài tập này có hiệu quả, chính trải nghiệm tốt đẹp này khiến người tập tin theo môn phái. Và rồi họ sẽ được hướng dẫn học Pháp, từ từ khiến họ tin rằng cảm giác tốt đẹp lúc tập không chỉ vì bài tập có tác dụng, mà do Pháp thân Sư phụ tịnh hóa thân thể và tiêu nghiệp ở không gian khác, và chỉ có người có tiêu chuẩn tâm tính tốt thì mới được tịnh hóa. Từ điểm này, tư tưởng của học viên được gắn kết giữa tập luyện và tâm tính, tu luyện tâm tính để đạt đến được sự "hoàn hảo" giống như một vị Phật thì mới khỏi bệnh và khỏi bệnh không phải là mục đích, mà tu luyện mới là mục đích.

''"Quán đỉnh là một phương pháp gia trì, chính là giúp chư vị tịnh hoá thân thể, làm thân thể chư vị thanh lý thêm một bước nữa. Cần quán [đỉnh] nhiều lần, mỗi tầng đều cần giúp chư vị thanh lý thân thể. Bởi vì ‘tu tại tự kỷ, công tại sư phụ’, nên chúng tôi không giảng hình thức [nghi thức] quán đỉnh."'' (Trích Chuyển Pháp Luân, Bài giảng thứ tư<ref>[https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/lecture4.html#4 Chuyển Pháp Luân, Bài giảng thứ tư]</ref>)

Ông Lý cũng gián tiếp phủ nhận tác dụng của tập thể dục thông qua việc đưa thuyết "nghiệp lực luân báo" lên đến tuyệt đối và xem việc tập thể thao sẽ rút ngắn sinh mệnh của con người trong Bài giảng thứ chín, Khí công và thể dục.<ref>[https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/lecture9.html Bài giảng thứ chín, Khí công và Thể dục]</ref>

'''3. Tuyệt đối hóa thuyết luân hồi, cô lập gia đình, thiết lập mục tiêu cuộc sống mới:'''

Ông Lý xem người thường là tầng thấp nhất của vũ trụ và hiện tại đạo đức của họ đã bại hoại. Và thành viên trong gia đình của họ vốn dĩ không phải là thành viên thật sự, mà trong luân hồi nghiệp lực luân báo khiến họ trở thành như thế: ''"Chư vị trong lục đạo luân hồi, mẹ của chư vị là người, không là người, [số ấy] không đếm được. Con cái của bao đời chư vị hỏi có bao nhiêu; cũng không đếm được. Ai là mẹ chư vị, ai là con chư vị, một khi hai mắt kia khép lại [tạ thế] thì ai còn nhận ra ai nữa; nghiệp mà chư vị nợ vẫn theo đó mà hoàn trả."''(Trích Chuyển Pháp Luân, Bài giảng thứ sáu)<ref>[https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/lecture6.html Tự tâm sinh ma, Bài giảng thứ 6]</ref>

Và rằng thành viên thật sự trong gia đình họ đang chờ đợi họ ở Thiên quốc, họ phải cố gắng tu luyện theo môn phái và trở về Trời với gia đình thật sự của họ. Việc quan hệ tình dục giữa vợ chồng cũng được tiết chế, một số học viên cực đoan đã không quan hệ để bảo tồn tinh khí. Như vậy, mối quan hệ với gia đình sẽ bị cắt bỏ thông qua những triết lý này, thay vào đó là tu luyện và chỉ có tu luyện với một thế giới mới mỹ hảo và thành viên gia đình thực sự đang chờ đón: ''“Mục đích cuối cùng của tu luyện là đắc Đạo và viên mãn”'' (“Chuyển Pháp Luân”), ''"Nếu như chư vị thực sự viên mãn rồi, chư vị là đã tu thành một vị Thần rất lớn rồi, hoặc là vị Phật rất lớn, thì chư vị có năng lực như vậy hay không? Chư vị có quá đi chứ, đừng nói chư vị độ người thân của chư vị, chư vị đem trái đất nắm trong tay thì cũng không tốn chút sức lực"''<ref>[https://vi.falundafa.org/lectures/19980530L.html?v=bks04 Giảng Pháp tại Pháp hội châu Âu 1998]</ref>. Vì mục đích tu luyện là “viên mãn” nên các đệ tử Đại Pháp không còn khao khát cuộc sống con người tươi đẹp, không còn trân quý một gia đình hạnh phúc và không còn theo đuổi giá trị cuộc sống nữa mà thay vào đó, họ coi việc tu luyện thành Phật là mục đích theo đuổi của mình mà thôi.

'''4. Dự đoán về bại hoại đạo đức sẽ làm con người diệt vong:'''

Mở đầu Luận Ngữ, ông Lý xem căn bản của sự hủy diệt nền văn minh tiền sử là do khoa học phát triển, nhưng đạo đức đi đến bại hoại: ''"Những tìm tòi của nhân loại là vì để cạnh tranh kỹ thuật, mượn cớ là để cải biến điều kiện sinh tồn, nhưng đa số là lấy việc bài xích Thần, phóng túng đạo đức nhân loại [vốn để] ước chế tự thân làm cơ sở, do đó văn minh xuất hiện của nhân loại quá khứ mới bị huỷ diệt nhiều lần."''

Cũng như trong Bài giảng thứ nhất, Khí công là văn hóa tiền sử, ông đưa ra các ví dụ chứng minh là con người từng phát triển những nền văn minh tiên tiến khác trước văn minh hiện đại, nhưng vì đạo đức bại hoại nên đã bị diệt vong. <ref>[https://vi.falundafa.org/book/zfl_html/lecture1.htm Bài giảng thứ nhất, Khí công là văn hóa tiền sử]</ref> Lý luận này gây tranh cãi bởi vì những bằng chứng đưa ra trong sách không đủ tính lập luận khoa học để chứng minh mà thuộc về diễn dịch duy tâm.

'''5. Mâu thuẫn giữa tâm tính được giảng trong sách với sự xa hoa của Thần Vận:'''

Chân Thiện Nhẫn được xem là tiêu chuẩn tâm tính của học viên Pháp Luân Công. Nhưng sách Chuyển Pháp Luân không hề đề cập gì đến bản tích tiết kiệm tài sản, tích góp cho gia đình. Sự xa hoa trong trang mục, màu sắc, kỹ thuật 3D của Thần Vận đã vượt quá tiềm lực kinh tế của nhiều học viên, tuy vậy họ vẫn muốn đi xem biểu diễn Thần Vận để được cứu độ.<ref>[https://www.shenyuncreations.com/zh-TW/video/_video_d5e79b1ac8814e93b85005a06f64ee19/Opera-The-Stratagem--Trailer?&utm_medium=BrotherMedia&utm_source=DJY/NTD&utm_campaign=TheStratagem&utm_content=10-03-2022 Một tác phẩm của Shen Yun]</ref>

== Giải thưởng và khen tặng ==
== Giải thưởng và khen tặng ==
Trước khi cuộc đàn áp năm 1999 bắt đầu, ông Lý Hồng Chí đã được các giải thưởng ở Trung Quốc: {{cần chú thích|date = ngày 4 tháng 8 năm 2015}}
Trước khi cuộc đàn áp năm 1999 bắt đầu, ông Lý Hồng Chí đã được các giải thưởng ở Trung Quốc: {{cần chú thích|date = ngày 4 tháng 8 năm 2015}}

Phiên bản lúc 07:22, ngày 11 tháng 12 năm 2023

Lý Hồng Chí
李洪志
Tập tin:Li Hongzhi 1.jpg
Sinh13 tháng 5, 1951 (73 tuổi)
Công Chúa Lĩnh, Cát Lâm, Trung Quốc
Nổi tiếng vìSáng lập Pháp Luân Công
Giải thưởng
  • Năm 1993, giải thưởng cao nhất tại Hội chợ Sức khỏe Phương Đông Bắc Kinh là “Giải thưởng Tiến bộ Khoa học Tiên tiến”, “Giải Vàng Đặc biệt” tại hội nghị và “Bậc thầy Khí công Phổ thông”
  • 1996 Công dân danh dự và Đại sứ thiện chí Houston , Hoa Kỳ
  • Người được đề cử giải Nobel Hòa bình 2000-2003
  • Được đề cử giải Sakharov năm 2001
  • 2001, Giải thưởng Tự do Tôn giáo Quốc tế của Tổ chức Tự do Hoa Kỳ
  • Người có ảnh hưởng nhất Châu Á của Tuần báo Châu Á [1] năm 2001
  • Năm 2007, danh sách 100 thiên tài sống hàng đầu thế giới - Người Trung Quốc đứng đầu
  • 2007, 50 người có ảnh hưởng tới Trung Quốc hiện đại
  • 2009, Giải thưởng Lãnh đạo tinh thần xuất sắc

Lý Hồng Chí (phồn thể: 李洪志, bính âm: Lǐ Hóng Zhì; sinh ngày 13 tháng 5 năm 1951) là người sáng lập Pháp Luân Công, hay Pháp Luân Đại Pháp, một môn khí công kết hợp luyện tập thiền định theo hệ thống triết lý riêng. Mặc dù phần nhiều được nhắc đến như một trường phái thực hành của đạo Phật, nhưng hệ thống giáo lý của Pháp Luân Công cũng bao gồm các yếu tố rút ra từ truyền thống Đạo giáo.

Ngày 13 tháng 5 năm 1992, Lý Hồng Chí công bố lần đầu về Pháp Luân Công tại thành phố Trường Xuân rồi đi khắp Trung Quốc suốt 2 năm để giảng dạy đến năm 1995. Môn khí công này ngày càng phổ biến trong những năm cuối thế kỷ 20, với số lượng lớn học viên là người thuộc giới lãnh đạo. Sau khi Giang Trạch Dân lên nắm quyền, ông ta đã hủy bỏ chính sách khoan dung Khí công của Hồ Diệu Bang và quy định rằng các nhóm khí công trên toàn quốc phải đặt dưới sự quản lý của chính phủ.Do số lượng người tập Pháp Luân Công ngày càng tăng và sự khác biệt về hệ tư tưởng giữa Pháp Luân CôngChính quyền. Đảng Cộng sản Trung Quốc, chính quyền Bắc Kinh cảm thấy bị đe dọa nên bắt đầu bí mật tập luyện Pháp Luân Công vào năm 1996. theo dõi[2]. Vào ngày 25 tháng 4 năm 1999, hơn 10.000 học viên Pháp Luân Công đã đến Bắc Kinh để thỉnh nguyện[3] , nguyên nhân chính là do chính quyền liên tục đàn áp trong ba năm qua, việc bắt giữ và đánh đập các học viên ở Thiên Tân, cũng như chiến dịch tuyên truyền vu khống Pháp Luân Công. Công trong phương tiện truyền thông, đó là sự kiện 425 Kiến nghị[4]. Vào ngày thỉnh nguyện, Chu Dung Cơ, Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương CPC[5] và Thủ tướng Hội đồng Nhà nước Trung Quốc[6] , đã lắng nghe những gì đã xảy ra và những người bị bắt đã được thả. Thủ tướng Chu Dung Cơ bày tỏ sự vui mừng trước sự giao tiếp cởi mở giữa chính phủ và người dân. Tuy nhiên, đêm hôm đó, Tổng Bí thư Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc Giang Trạch Dân đã bác bỏ lập trường hòa giải của Chu, coi Pháp Luân Công là mối đe dọa đối với Đảng Cộng sản Trung Quốc và tuyên bố nếu Pháp Luân Công không bị nghiền nát ngay lập tức, ông sẽ mất mặt trên trường quốc tế [7] .

Vào ngày 20 tháng 7 năm 1999, Giang Trạch Dân, Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc , tuyên bố rằng các học viên Pháp Luân Công đã trở thành mối đe dọa đối với chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã thành lập Phòng 610 . Ngày 29/7, Bộ Công an Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã ban hành lệnh truy nã các cơ quan công an trên cả nước . Ông Lý Hồng Chí bày tỏ sự hối tiếc trong một tuyên bố, nói rằng "những cáo buộc của Bộ Công an là hoàn toàn bịa đặt và vô căn cứ" và yêu cầu rút lại lệnh truy nã và hai bên đối thoại trực tiếp trên cơ sở công bằng để giải quyết vấn đề một cách hòa bình[8].

Về lệnh truy nã này, chính quyền Giang đã yêu cầu sự hợp tác từ Interpol[9] [10][11] [12]

Năm 1996, ông Lý Hồng Chí sang Mỹ. Năm 1998, ông trở thành công dân Hoa Kỳ và cùng gia đình định cư ở New York, Hoa Kỳ.[13] Kể từ năm 2000, ông hiếm khi xuất hiện trước truyền thông đại chúng.

Tiểu sử

Ông sinh ngày 13 tháng 5 năm 1951 tại thành phố Công Chúa Lĩnh, tỉnh Cát Lâm, Trung Quốc[14]. Ngày 13 tháng 5 năm 1992, ông đã giới thiệu Pháp Luân Công cho công chúng tại thành phố Trường Xuân, Cát Lâm. Từ năm 1992 đến năm 1995, Lý Hồng Chí đã đi khắp Trung Quốc để giảng dạy Pháp Luân Công.

Năm 1996, Lý Hồng Chí và gia đình tới định cư ở New York, Hoa Kỳ.[13][15]

Sáng lập Pháp Luân Công

Sau Đại Cách mạng Văn hóa giai cấp vô sản (hay Cách mạng văn hóa) và Cải cách mở cửa, phong trào tập luyện khí công ở Trung Quốc được hưởng ứng mạnh mẽ với khoảng 2.000 môn phái khác nhau cùng hàng chục triệu người tập luyện vào năm 1980.

Từ năm 1984 đến năm 1989, Lý Hồng Chí sáng lập Pháp Luân Công dựa trên thay đổi Pháp Luân Tu Phật Đại Pháp, đồng thời nghiên cứu và kết hợp phương thức giảng dạy của một số võ sư khí công.

Từ năm 1989 đến năm 1992, ông Chí bắt đầu dạy Pháp Luân Công cho số ít học viên[16]. Năm 1992 tại thành phố Trường Xuân, ông bắt đầu truyền dạy ở quy mô lớn hơn. Cùng năm đó, ông Hồng Chí được công nhận là Khí công sư bởi Hiệp hội nghiên cứu khoa học Khí công Trung Quốc và Pháp Luân Công được phép truyền giảng trên toàn Trung Quốc. Từ đó, ông bắt đầu đi giảng dạy khắp Trung Quốc.

Ngày 6 tháng 5 năm 1994, ông được Hội nghiên cứu khoa học Khí công tỉnh Cát Lâm công nhận là Khí công sư lỗi lạc.[cần dẫn nguồn]

Sau khi Pháp Luân Công bị đàn áp

Chính phủ Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và các phương tiện truyền thông chính thức tuyên bố rằng có người đã chết do tập luyện Pháp Luân Công thay vì dùng thuốc thuốc và điều trị y tế[17]. Theo điều tra của ABC , một số cựu học viên Pháp Luân Công cáo buộc rằng thái độ không khuyến khích sử dụng y học hiện đại của Pháp Luân Công đã gây ra cái chết sớm cho người thân [18] , nhưng Pháp Luân Công phủ nhận điều này [41] . Nhà hoạt động chống Pháp Luân Công Samuel Luo chỉ ra rằng Pháp Luân Công ngăn cản bệnh nhân tìm cách điều trị y tế và tuân theo chính quyền của Lý Hồng Chí một cách mù quáng [19] . Danny Schechter[20] chỉ ra rằng Lý Hồng Chí phủ nhận việc ông dạy người theo học từ chối điều trị y tế và uống thuốc. Ông Lý Hồng Chí nói: “Những gì tôi làm là nói với mọi người về mối quan hệ giữa tu luyện và dùng thuốc”. Một học viên Pháp Luân Công nói: “Tôi đã đọc tất cả các sách về Pháp Luân Công. , tôi chưa bao giờ thấy rằng Ông Lý Hồng Chí đề cập đến rằng ai đó không thể uống thuốc. " Danny cũng chỉ ra rằng đài truyền hình nhà nước Trung Quốc ban đầu "ca ngợi Pháp Luân Công vì đã giảm bớt gánh nặng y tế đắt đỏ của đất nước và giúp ích cho sức khỏe cá nhân và sức sống xã hội.[21]

Ra nước ngoài

Lý Hồng Chí trong lúc luyện tập khí công.
Lý Hồng Chí trong lúc luyện tập khí công.

Năm 1995, Lý Hồng Chí tuyên bố chấm dứt giảng dạy Pháp Luân Công ở lãnh thổ Trung Quốc đại lục và bắt đầu thuyết giảng ở nước ngoài. Bắt đầu là khóa giảng tại đại sứ quán Trung Quốc ở Paris, theo lời mời của đại sứ Trung Quốc ở Pháp. Sau đó ông chuyển sang giảng dạy ở Thụy Điển[13].

Từ năm 1995 đến năm 1999, ông Chí giảng dạy chủ yếu tại Hoa Kỳ, Canada, Úc, New Zealand, Đức, Thụy SĩSingapore[13]; từ đó, các hiệp hội và câu lạc bộ về Pháp Luân Công bắt đầu xuất hiện ở Châu Âu, Bắc Mỹ và Úc, với các hoạt động tập trung chủ yếu vào các trường đại học[14].

Năm 1996, người địa phương ở thành phố Houston (thuộc tiểu bang Texas, Hoa Kỳ) gọi Lý Hồng Chí là một công dân danh dựđại sứ thiện chí của thành phố về dịch vụ công ích chỉ vì lợi ích và phúc lợi của nhân loại [22].

Ngày 25 tháng 4 năm 1999, khoảng 10.000 học viên Pháp Luân Công đã đến khu vực gần Văn phòng kháng cáo Trung ương nhằm yêu cầu chấm dứt hành động đàn áp môn khí công này tại Trung Quốc và yêu cầu thả các học viên Thiên Tân. Theo Benjamin Penny, các học viên tìm cách giải quyết vấn đề bằng cách gặp lãnh đạo quốc gia và, "mặc dù rất thanh thản và lịch sự, làm rõ rằng họ sẽ không bị đối xử tồi tệ như vậy."[23] Sau sự kiện này, Lý Hồng Chí đã nhận được nhiều sự công nhận hơn từ các thành phố ở Bắc Mỹ. Tháng 5 năm 1999, ông được chào đón tại Toronto với lời chào từ Thị trưởng thành phố Toronto và Thống đốc bang Ontario, và trong hai tháng tiếp theo cũng nhận được sự công nhận từ các thành phố ChicagoSan Jose, California.[22]

Lý Hồng Chí đã chuyển đến Hoa Kỳ vào năm 1996 với vợ và con gái, và năm 1998 đã trở thành một cư dân thường trú tại Hoa Kỳ, định cư ở New York.[13][24]

Những cuốn sách chính

Các cuốn sách chính của Lý Hồng Chí gồm:

  • "Pháp Luân Công Trung Quốc": xuất bản tháng 4 năm 1993 bởi Nhà Xuất bản quân sự Nghị văn, cuốn Pháp Luân Công (bản hiệu chỉnh)[25] được xuất bản tháng 12 cùng năm.
  • "Chuyển Pháp Luân": Cuốn sách đầy đủ tập hợp những bài giảng chính của ông tại Trung Quốc, được xuất bản tháng 1, năm 1995 bởi nhà xuất bản Phát thanh và truyền hình Trung Quốc.

Hai cuốn sách trên là hai trong những cuốn sách được dịch ra nhiều thứ tiếng nhất trên thế giới. Hiện nay, hai cuốn sách này của Lý Hồng Chí đã được dịch ra hơn 30 thứ tiếng[26]. Sách Chuyển Pháp Luân là sách bán chạy nhất Bắc Kinh năm 1996 và là cuốn sách bán chạy thứ 14 ở Australia, thống kê bởi ABC (Australian Broadcasting Corporation)[27][28].

Các cuốn sách khác của ông cũng lần lượt được xuất bản sau đó: Tinh Tấn Yếu Chỉ I, Tinh Tấn Yếu Chỉ II, Chuyển Pháp Luân (II), Pháp Luân Đại Pháp nghĩa giải, Chuyển Pháp Luân Pháp giải,[29]...

Giải thưởng và khen tặng

Trước khi cuộc đàn áp năm 1999 bắt đầu, ông Lý Hồng Chí đã được các giải thưởng ở Trung Quốc: [cần dẫn nguồn]

  • Từ ngày 10 đến 20 tháng 12 năm 1993, Ông và một số học viên tham dự Triển lãm sức khỏe châu Á, được tổ chức tại Trung tâm triển lãm quốc tế Sanyuanqiao. Nhiều giải thưởng được trao, bao gồm "Thúc đẩy Biên giới khoa học", "Giải vàng đặc biệt", và "Khí công sư được hoan nghênh nhất".
  • Ngày 27 tháng 12 năm 1993, Ông nhận được Bằng Danh Dự của Hội Kiến Nghĩa Dũng Vi Cơ Kim Trung Hoa, một tổ chức thành viên của Bộ Công an.
  • Ngày 6 tháng 5 năm 1994, ông Lý được Hội nghiên cứu khoa học Khí công tỉnh Cát Lâm công nhận là "Khí công sư lỗi lạc".
  • Ngày 3 tháng 8 năm 1994, thành phố Houston, Texas, Hoa Kỳ đã tuyên bố ông Lý là một "Đại sứ Thiện chí" và là một "Công dân đáng kính" vì "công tác công cộng phục vụ vì lợi ích và hạnh phúc của nhân loại".

Ngoài ra, ông Lý Hồng Chí và Pháp Luân Công đã được nhiều giải thưởng, thư công nhận và ủng hộ từ các chính phủ, tổ chức khắp thế giới (số liệu tính đến tháng 4 năm 2008 [30]). Ông đã được đề cử giải Nobel Hòa bình năm 2000 và 2001 [31] và Ông đã được Quốc hội châu Âu đề cử giải thưởng Tự do tư tưởng Sakharov [32].

Tham khảo

  1. Sách Pháp Luân Công (bản hiệu chỉnh) Lưu trữ 2011-06-21 tại Wayback Machine - Cuốn sách giải thích những điều căn bản cho người mới bắt đầu tìm hiểu.
  2. Sách Chuyển Pháp Luân - Cuốn sách tập hợp các bài giảng chính của ông Lý tại Trung Quốc.
  3. Phương pháp kiểm soát tinh thần của Pháp Luân Công - Bài viết của Tổ chức chống giáo phái ở Trung Quốc về Pháp Luân Công.

Chú thích

  1. ^ The Streif (15 tháng 8 năm 2023). “Tuần báo Châu Á”. wikipedia. Truy cập ngày 11 tháng 12 năm 2023.Quản lý CS1: sử dụng tham số tác giả (liên kết)
  2. ^ “Nguồn gốc và hậu quả lâu dài của chiến dịch chống lại Pháp Luân Công của Đảng Cộng sản được đưa vào "Pháp Luân Công ở Trung Quốc: ĐÁNH GIÁ VÀ CẬP NHẬT" (Chuyên gia cao cấp tại Freedom House)” (PDF). cecc.gov (bằng tiếng Anh). Ủy ban Nhân quyền liên Mỹ. 18 tháng 12 năm 2012. Truy cập 8 tháng 12 năm 2023.
  3. ^ -libre-0 (15 tháng 10 năm 2023). “Đơn thỉnh nguyện”. zh.wikipedia.org (bằng tiếng Trung). Trung quốc. Truy cập 8 tháng 12 năm 2023.
  4. ^ Sirindhorn (28 tháng 5 năm 2023). “Vụ kiện thỉnh nguyện 425”. zh.wikipedia.org (bằng tiếng Trung). Trung quốc. Truy cập 8 tháng 12 năm 2023.
  5. ^ 205.178.182.60 (26 tháng 11 năm 2023). “Ban Thường vụ Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Trung Quốc”. zh.wikipedia.org (bằng tiếng Trung). Trung quốc. Truy cập 8 tháng 12 năm 2023.Quản lý CS1: tên số: danh sách tác giả (liên kết)
  6. ^ 31.205.18.96 (4 tháng 12 năm 2023). “Thủ tướng Hội đồng Nhà nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa”. zh.wikipedia.org (bằng tiếng Trung). trung quốc. Truy cập 8 tháng 12 năm 2023.Quản lý CS1: tên số: danh sách tác giả (liên kết)
  7. ^ James Tong (31 tháng 12 năm 2005). “Sự trả thù của Tử Cấm Thành: Cuộc đàn áp Pháp Luân Công ở Trung Quốc, 1999-2005”. zh.wikipedia.org (bằng tiếng Anh). NewYork, NY: Nhà xuất bản Đại học Oxford, 2009. Truy cập 8 tháng 12 năm 2023.Quản lý CS1: địa điểm (liên kết)
  8. ^ Lý Hồng Chí (1 tháng 8 năm 1999). “Lý Hồng Chí yêu cầu Bắc Kinh rút lệnh bắt ông”. zh.wikipedia.org (bằng tiếng Anh). Đài châu á tự do 2004. Truy cập 8 tháng 12 năm 2023.Quản lý CS1: địa điểm (liên kết)
  9. ^ Dray Brown (12 tháng 4 năm 2014). “Lý Hồng Chí Lãnh đạo tôn giáo gốc Hoa”. britannica.com (bằng tiếng Anh). Bách khoa toàn thư Britannica. Truy cập 8 tháng 12 năm 2023.
  10. ^ Greenlee, Michael J. (2006) (2006). “Một người cầm quyền giết hại dân mình: Giang Trạch Dân và cuộc đàn áp Pháp Luân Công”. britannica.com (bằng tiếng Anh). quốc tế Tập 34: Iss. 3, Điều 9. Truy cập 8 tháng 12 năm 2023.Quản lý CS1: địa điểm (liên kết)
  11. ^ “Hoa Kỳ tuyên bố sẽ không bắt giữ hoặc dẫn độ Lý Hồng Chí về Trung Quốc để xét xử”. web.archive.org (bằng tiếng Tiếng Trung). Đài Á Châu Tự Do. 29 tháng 7 năm 1999. Truy cập 9 tháng 12 năm 2023.Quản lý CS1: ngôn ngữ không rõ (liên kết)
  12. ^ Shen Hua (28 tháng 7 năm 1999). “Làn sóng tiêu hủy các ấn phẩm Pháp Luân Công ở Trung Quốc”. web.archive.org (bằng tiếng Trung). Đài Á Châu Tự Do. Truy cập 9 tháng 12 năm 2023.
  13. ^ a b c d e David Ownby, Falun Gong and the Future of China. Falun Gong and the future of China. Oxford University Press US. 2008. tr. 80. ISBN 0-19-532905-8. Truy cập ngày 11 tháng 10 năm 2009.
  14. ^ a b Porter, Noah, Falun Gong in the United States: An Ethnographic Study, Universal-Publishers, 2003, p. 192. Also available as a Master's thesis: Lưu trữ 2005-04-15 tại Wayback Machine [liên kết hỏng]
  15. ^ Melinda Liu, 'Echoes of '89', Newsweek, ngày 1 tháng 8 năm 1999. Lưu trữ 2012-05-07 tại Wayback Machine
  16. ^ “【細語人生】和師父在一起的日子(上)(英)視頻節目評論訪談細語人生 - 新唐人電視台”. 新唐人電視台. Truy cập 12 tháng 12 năm 2014.
  17. ^ Ian Johnson (Người đoạt giải Pulitzer và cựu giám đốc văn phòng Bắc Kinh của Tạp chí Phố Wall) (8 tháng 3 năm 2005). 《Cỏ Dại: Ba bức chân dung về sự thay đổi ở Trung Quốc hiện đại》. Cổ điển(Phiên bản Trung Quốc là Bát Kỳ Văn Hóa). tr. trang 235~237(phiên bản tiếng Trung). Bản gốc lưu trữ ngày 8 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 11 tháng 12 năm 2023.
  18. ^ Eric Campbell and Hagar Cohen (30 tháng 7 năm 2020). “Người trong cuộc tiết lộ thế giới mờ ám của Pháp Luân Công”. ABC News. Bản gốc lưu trữ ngày 12 tháng 5 năm 2023. Truy cập ngày 11 tháng 12 năm 2023.Quản lý CS1: sử dụng tham số tác giả (liên kết)
  19. ^ “《The Epoch Times》:Từ tờ báo lá cải chống Trung Quốc đến cỗ máy gây ảnh hưởng của cánh hữu”. thời báo New York. Bản gốc lưu trữ ngày 4 tháng 2 năm 2021. Truy cập ngày 11 tháng 12 năm 2023.
  20. ^ Đêm giao thừa (16 tháng 12 năm 2022). “Danny Schechter”. wikipedia (bằng tiếng Trung). Trung quốc. Truy cập 11 tháng 12 năm 2023.
  21. ^ Danny Schechter (7 tháng 4 năm 2004). . Thách thức của Pháp Luân Công đối với Trung Quốc Bản dịch tiếng Trung (bằng tiếng Trung). Li Minghui, Chen Wen. Akashic. Akashic Books(Bản dịch tiếng Trung: Nhà xuất bản Boda). ISBN 1932674012. Bản gốc lưu trữ ngày 13 tháng 6 năm 2020.
  22. ^ a b Chan, Cheris Shun-ching (2004). "The Falun Gong in China: A Sociological Perspective". The China Quarterly, 179, pp 665–683
  23. ^ Benjamin Penny, The Past, Present, and Future of Falun Gong Lưu trữ 2008-03-25 tại Wayback Machine, Lecture given at the National Library of Australia, 2001.
  24. ^ Melinda Liu, 'Echoes of '89', Newsweek, ngày 1 tháng 8 năm 1999.
  25. ^ “Pháp Luân Công”. Truy cập 12 tháng 12 năm 2014.
  26. ^ “Falun Dafa”.
  27. ^ “Zhuan Falun Becomes One of the Most Popular Books in Australia”. Truy cập 12 tháng 12 năm 2014.
  28. ^ “The nation's 100 favourite books”. Truy cập 12 tháng 12 năm 2014.
  29. ^ Các cuốn sách của Pháp Luân Công
  30. ^ Danh sách các giải thưởng
  31. ^ Danny Schechter, Falun Gong's Challenge to China: Spiritual Practice or Evil Cult?, Akashic books: New York, 2001
  32. ^ “CM\444750EN.doc PE 302.019 EUROPEAN PARLIAMENT COMMITTEE ON FOREIGN AFFAIRS, HUMAN RIGHTS, COMMON SECURITY AND DEFENCE POLICY, NOTICE TO MEMBERS No 14/2001” (PDF). European Parliament.