Frederick Chapman Robbins

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Frederick Chapman Robbins
Sinh(1916-08-25)25 tháng 8, 1916
Auburn, Alabama
Mất4 tháng 8, 2003(2003-08-04) (86 tuổi)
Cleveland, Ohio
Quốc tịchMỹ
Trường lớpĐại học Missouri, Đại học Harvard
Giải thưởngGiải Nobel Sinh lý và Y khoa (1954)
Sự nghiệp khoa học
NgànhNhi khoa
Virus học
Nơi công tácTrường Y học Đại học Case Western Reserve

Frederick Chapman Robbins (25.8.1916 – 4.8.2003) là bác sĩ nhi khoa và nhà virus học người Mỹ. Ông đã đoạt Giải Nobel Sinh lý và Y khoa năm 1954 – chung với John Franklin EndersThomas Huckle Weller - cho công trình nghiên cứu đột phá của ông trong cách ly và nuôi cấy các virus bệnh viêm tủy xám, mở đường cho việc chế tạo vắc-xin phòng ngừa bệnh này của Jonas Salk, Albert Sabin vv... sau này.

Ông theo học ở các trường Đại học MissouriĐại học Harvard.

Năm 1952, ông được bổ nhiệm làm giáo sư nhi khoaTrường Y học Đại học Case Western Reserve[1]. Từ năm 1966 trở đi, Robbins làm khoa trưởng trường này[2].

Ông lãnh đạo trường này tới năm 1980 thì ông nhận chức Chủ tịch Viện Y học của Viện Hàn lâm Khoa học Quốc gia.

5 năm sau, năm 1985, Robbins trở về làm khoa trưởng danh dự và giáo sư danh dự xuất sắc ở Trường Y học Đại học Case Western Reserve [3]. Ông tiếp tục làm việc ở trường này cho tới khi qua đời năm 2003.

"Hội Frederick C. Robbins" của Trường Y học này được đặt theo tên ông để vinh danh ông.

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ “Frederick C. Robbins”. Truy cập 1 tháng 3 năm 2015.
  2. ^ “Professor Frederick C. Robbins”. The Independent. London. ngày 8 tháng 8 năm 2003. Truy cập ngày 2 tháng 5 năm 2010.
  3. ^ “Bản sao đã lưu trữ”. Bản gốc lưu trữ ngày 30 tháng 8 năm 2008. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2011.

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]