Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Lưu Cung”

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 26: Dòng 26:
| tiền nhiệm = [[Hán Huệ Đế|<font color="grey">Hán Huệ Đế</font>]]
| tiền nhiệm = [[Hán Huệ Đế|<font color="grey">Hán Huệ Đế</font>]]
| kế nhiệm = [[Lưu Hồng|<font color="blue">Hán Hậu Thiếu Đế</font>]]
| kế nhiệm = [[Lưu Hồng|<font color="blue">Hán Hậu Thiếu Đế</font>]]
| hoàng tộc = [[Nhà Hán|Nhà Tây Hán]]
| kiểu hoàng tộc = Triều đại
| thụy hiệu = Không có
| cha = [[Hán Huệ Đế]]
| cha = [[Hán Huệ Đế]]
| mất = [[184 TCN]]
| mất = [[184 TCN]]
Dòng 38: Dòng 35:
Lưu Cung là con trai của [[Hán Huệ Đế]] và Mỹ nhân [[Mỗ mỹ nhân|Mỗ thị]]<ref>《史记》卷四十九<外戚世家>:吕太后以重亲故,欲其生子万方,终无子,诈取后宫人子炎子。</ref>. Khi Lưu Cung ra đời, Mỗ thị bị [[Lã hậu]] bức tử nhằm đem ông giả làm con của [[Trương Yên (Hoàng hậu)|Trương Yên hoàng hậu]], vợ Hán Huệ Đế. Năm đó Trương hoàng hậu 14 tuổi, lại là cháu gọi Huệ Đế bằng cậu nên chưa hề chăn gối, cũng không có con, bị Lã hậu ép giả thai ngay trong lúc Mỗ thị mang thai<ref>《汉书》卷二十七<五行志>:其后,皇后亡子,后宫美人有男,太后使皇后名之,而杀其母。惠帝崩,嗣子立,有怨言,太后废之,更立吕氏子弘为少帝。</ref><ref name="ying13">《史记》卷九<吕太后本纪>:宣平侯女为孝惠皇后时,无子,详为有身,取美人子名之,杀其母,立所名子为太子。孝惠崩,太子立为帝。帝壮,或闻其母死,非真皇后子,乃出言曰:“后安能杀吾母而名我?我未壮,壮即为变。”太后闻而患之,恐其为乱,乃幽之永巷中,言帝病甚,左右莫得见。太后曰:“凡有天下治为万民命者,盖之如天,容之如地,上有欢心以安百姓,百姓欣然以事其上,欢欣交通而天下治。今皇帝病久不已,乃失惑惛乱,不能继嗣奉宗庙祭祀,不可属天下,其代之。”群臣皆顿首言:“皇太后为天下齐民计所以安宗庙社稷甚深,群臣顿首奉诏。”帝废位,太后幽杀之。</ref>. Ông trở thành [[Đích trưởng tử]] và được phong [[Thái tử]].
Lưu Cung là con trai của [[Hán Huệ Đế]] và Mỹ nhân [[Mỗ mỹ nhân|Mỗ thị]]<ref>《史记》卷四十九<外戚世家>:吕太后以重亲故,欲其生子万方,终无子,诈取后宫人子炎子。</ref>. Khi Lưu Cung ra đời, Mỗ thị bị [[Lã hậu]] bức tử nhằm đem ông giả làm con của [[Trương Yên (Hoàng hậu)|Trương Yên hoàng hậu]], vợ Hán Huệ Đế. Năm đó Trương hoàng hậu 14 tuổi, lại là cháu gọi Huệ Đế bằng cậu nên chưa hề chăn gối, cũng không có con, bị Lã hậu ép giả thai ngay trong lúc Mỗ thị mang thai<ref>《汉书》卷二十七<五行志>:其后,皇后亡子,后宫美人有男,太后使皇后名之,而杀其母。惠帝崩,嗣子立,有怨言,太后废之,更立吕氏子弘为少帝。</ref><ref name="ying13">《史记》卷九<吕太后本纪>:宣平侯女为孝惠皇后时,无子,详为有身,取美人子名之,杀其母,立所名子为太子。孝惠崩,太子立为帝。帝壮,或闻其母死,非真皇后子,乃出言曰:“后安能杀吾母而名我?我未壮,壮即为变。”太后闻而患之,恐其为乱,乃幽之永巷中,言帝病甚,左右莫得见。太后曰:“凡有天下治为万民命者,盖之如天,容之如地,上有欢心以安百姓,百姓欣然以事其上,欢欣交通而天下治。今皇帝病久不已,乃失惑惛乱,不能继嗣奉宗庙祭祀,不可属天下,其代之。”群臣皆顿首言:“皇太后为天下齐民计所以安宗庙社稷甚深,群臣顿首奉诏。”帝废位,太后幽杀之。</ref>. Ông trở thành [[Đích trưởng tử]] và được phong [[Thái tử]].


Năm [[188 TCN]], Hán Huệ Đế băng hà, Lưu Cung lên ngôi, lấy hiệu [[Hán Thiếu Đế]]. Trương hoàng hậu mẹ trên danh nghĩa của Thiếu Đế, được phong [[Hoàng thái hậu]]; còn nội ông là Lã thái hậu trở thành [[Thái hoàng thái hậu]].
Năm [[188 TCN]], Hán Huệ Đế băng hà, Lưu Cung lên ngôi, sử gọi ['''Hán Thiếu Đế''']. rất ít tài liệu ghi chép về cuộc đời và tính cách của Hán Thiếu Đế, trong thời gian tại vị [[Lã hậu|Lã thái hoàng thái hậu]] công khai cai quản toàn bộ triều chính.


Khoảng năm [[184 TCN]], Lưu Cung biết được sự thật về xuất thân của mình, cũng như việc Lã hậu đã ép chết mẹ ông. Ông nói ra ý định lớn lên sẽ phế truất Lã hậu, giam vào lãnh cung trả thù cho mẹ. Không may, Lã hậu nghe được và đã bí mật sai người giam Thiếu Đế trong cung, công bố ông bị trọng bệnh [[Loạn thần kinh chức năng|loạn thần kinh]] và thông báo cho bá quan rằng ông không thể cai quản triều chính, cần phải tìm người kế ngôi. Các quan trong triều nghe theo và ông đã bị bỏ [[chết]]. Em trai ông là [[Lưu Hồng|Lưu Nghĩa]], sau đó đổi tên thành Lưu Hồng lên kế vị, tức Hán Hậu Thiếu Đế.
Có rất ít tài liệu ghi chép về cuộc đời và tính cách của Hán Thiếu Đế, vì trong thời gian tại vị [[Lã hậu|Lã thái hoàng thái hậu]] công khai cai quản toàn bộ triều chính.


Lưu Cung bị coi là một vị Hoàng đế bù nhìn của Lã Hậu nên thường bị loại khỏi danh sách chính thức của các vị hoàng đế nhà Hán. Các sử gia đời sau vì sự tôn trọng nên đặt cho ông thụy '''Tiền Thiếu Đế''' (前少帝).
Khoảng năm 184 TCN, Lưu Cung biết được sự thật về xuất thân của mình, cũng như việc Lã hậu đã ép chết mẹ ông. Ông nói ra ý định lớn lên sẽ phế truất Lã hậu, giam vào lãnh cung trả thù cho mẹ.

Không may, Lã hậu nghe được và đã bí mật sai người giam Thiếu Đế trong cung, công bố ông bị trọng bệnh [[Loạn thần kinh chức năng|loạn thần kinh]] và thông báo cho bá quan rằng ông không thể cai quản triều chính, cần phải tìm người kế ngôi. Các quan trong triều nghe theo và ông đã bị bỏ [[chết]]. Em trai ông là [[Lưu Hồng|Lưu Nghĩa]], sau đó đổi tên thành Lưu Hồng lên kế vị (tức Hán Hậu Thiếu Đế).

Lưu Cung bị coi là một vị vua bù nhìn của Lã Hậu nên thường bị loại khỏi danh sách chính thức của các vị hoàng đế nhà Hán. Các sử gia đời sau vì sự tôn trọng nên đặt cho ông thụy '''Tiền Thiếu Đế''' (前少帝).


====Thế phả nhà Hán====
====Thế phả nhà Hán====

Phiên bản lúc 11:22, ngày 18 tháng 3 năm 2020

Hán Tiền Thiếu Đế
漢前少帝
Hoàng đế Trung Hoa
Hoàng đế nhà Tây Hán
Tại vị188 TCN184 TCN
Tiền nhiệmHán Huệ Đế
Kế nhiệmHán Hậu Thiếu Đế
Thông tin chung
Mất184 TCN
Trung Quốc
Tên thật
Lưu Cung (劉恭; líu gōng)
Thân phụHán Huệ Đế

Lưu Cung (chữ Hán: 劉恭), tức Hán Tiền Thiếu Đế (漢前少帝) (? – 184 TCN) là vị Hoàng đế thứ ba của nhà Tây Hán trong lịch sử Trung Quốc, kế vị Hán Huệ Đế.

Tiểu sử

Lưu Cung là con trai của Hán Huệ Đế và Mỹ nhân Mỗ thị[1]. Khi Lưu Cung ra đời, Mỗ thị bị Lã hậu bức tử nhằm đem ông giả làm con của Trương Yên hoàng hậu, vợ Hán Huệ Đế. Năm đó Trương hoàng hậu 14 tuổi, lại là cháu gọi Huệ Đế bằng cậu nên chưa hề chăn gối, cũng không có con, bị Lã hậu ép giả thai ngay trong lúc Mỗ thị mang thai[2][3]. Ông trở thành Đích trưởng tử và được phong Thái tử.

Năm 188 TCN, Hán Huệ Đế băng hà, Lưu Cung lên ngôi, sử gọi [Hán Thiếu Đế]. Có rất ít tài liệu ghi chép về cuộc đời và tính cách của Hán Thiếu Đế, vì trong thời gian tại vị Lã thái hoàng thái hậu công khai cai quản toàn bộ triều chính.

Khoảng năm 184 TCN, Lưu Cung biết được sự thật về xuất thân của mình, cũng như việc Lã hậu đã ép chết mẹ ông. Ông nói ra ý định lớn lên sẽ phế truất Lã hậu, giam vào lãnh cung trả thù cho mẹ. Không may, Lã hậu nghe được và đã bí mật sai người giam Thiếu Đế trong cung, công bố ông bị trọng bệnh loạn thần kinh và thông báo cho bá quan rằng ông không thể cai quản triều chính, cần phải tìm người kế ngôi. Các quan trong triều nghe theo và ông đã bị bỏ chết. Em trai ông là Lưu Nghĩa, sau đó đổi tên thành Lưu Hồng lên kế vị, tức Hán Hậu Thiếu Đế.

Lưu Cung bị coi là một vị Hoàng đế bù nhìn của Lã Hậu nên thường bị loại khỏi danh sách chính thức của các vị hoàng đế nhà Hán. Các sử gia đời sau vì sự tôn trọng nên đặt cho ông thụy Tiền Thiếu Đế (前少帝).

Thế phả nhà Hán

Xem thêm

Tiền nhiệm:
Hán Huệ Đế
Hoàng đế nhà Hán
188 TCN184 TCN
Kế nhiệm:
Lưu Hồng

Tham khảo

  1. ^ 《史记》卷四十九<外戚世家>:吕太后以重亲故,欲其生子万方,终无子,诈取后宫人子炎子。
  2. ^ 《汉书》卷二十七<五行志>:其后,皇后亡子,后宫美人有男,太后使皇后名之,而杀其母。惠帝崩,嗣子立,有怨言,太后废之,更立吕氏子弘为少帝。
  3. ^ 《史记》卷九<吕太后本纪>:宣平侯女为孝惠皇后时,无子,详为有身,取美人子名之,杀其母,立所名子为太子。孝惠崩,太子立为帝。帝壮,或闻其母死,非真皇后子,乃出言曰:“后安能杀吾母而名我?我未壮,壮即为变。”太后闻而患之,恐其为乱,乃幽之永巷中,言帝病甚,左右莫得见。太后曰:“凡有天下治为万民命者,盖之如天,容之如地,上有欢心以安百姓,百姓欣然以事其上,欢欣交通而天下治。今皇帝病久不已,乃失惑惛乱,不能继嗣奉宗庙祭祀,不可属天下,其代之。”群臣皆顿首言:“皇太后为天下齐民计所以安宗庙社稷甚深,群臣顿首奉诏。”帝废位,太后幽杀之。