Bước tới nội dung

Đại phẩm bát-nhã kinh

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Đại phẩm bát-nhã kinh (zh. 大品般若經; sa. Pañcaviṃśatisāhasrikā Prajñāpāramitā), còn được gọi là Nhị vạn ngũ thiên tụng bát-nhã (二萬五千頌般若), Ma-ha Bát-nhã-ba-la-mật kinh (摩訶般若波羅蜜經), Đại phẩm kinh (大品經), Đại trí độ vô cực kinh (大智度無極經), là một kinh văn của Phật giáo Đại thừa. Phiên bản Hán ngữ phổ biến nhất được dịch vào thời Hậu Tần bởi do Cưu-ma-la-thập dịch. Đại Chính tân tu Đại tạng kinh phân loại kinh văn này trong phần Bát-nhã bộ.

Bộ kinh này chủ yếu nói về nguyên lý bát-nhãtính không của Phật giáo,[1] và thường được thể hiện trong tình tiết Xá-lợi-phấtTu-bồ-đề nghiên cứu về tính không của nhau.

Phiên bản

[sửa | sửa mã nguồn]
Các chương thứ 44 và 45 của 'Đại phẩm bát-nhã kinh được phát hiện trong hang Mạc CaoĐôn Hoàng.

Một số bản dịch Hán ngữ còn tồn tại của kinh văn này có:

chú thích

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ 《摩诃般若波罗蜜经》(卷14):“诸天子,空相是深般若波罗蜜相,无相、无作、无起、无生、无灭、无垢、无净,无所有法无相,无所依止虚空相,是深般若波罗蜜相。诸天子,如是等相,是深般若波罗蜜相。”

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]