Cà-sa

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia

Cà-sa (phiên âm latinh từ tiếng Phạn: Kasāya, chữ Hán: 袈裟), là một loại áo dài mặc ngoài của giới tăng lữ Phật giáo, được may bằng các mảnh vải ghép lại, có hình chữ nhật dài để quấn quanh người.

Phân loại[sửa | sửa mã nguồn]

Áo cà-sa có ba loại: to, vừa và nhỏ. Loại to gồm 9 - 25 mảnh vải (còn gọi cửu điều), loại vừa có 7 mảnh (còn gọi thất điều), loại nhỏ dùng 5 mảnh (còn gọi ngũ điều). Loại vừa và nhỏ thường được mặc bên trong. Màu áo tuỳ theo vùng: Ấn Độ thường dùng màu vàng sẫm; Trung Quốc dùng màu đỏ đen, đến đời Vũ Hậu đời Đường cho tăng ni dùng thêm màu tím; Nhật Bản dùng màu trà sẫm; Việt Nam dùng màu nâu và vàng sẫm.

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo[sửa | sửa mã nguồn]