Khác biệt giữa bản sửa đổi của “Zachary Taylor”

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Nội dung được xóa Nội dung được thêm vào
Không có tóm lược sửa đổi
Thẻ: Sửa đổi di động Sửa đổi từ trang di động
Không có tóm lược sửa đổi
Dòng 35: Dòng 35:
[[Đảng Whig]] đã cố gắng thuyết phục Taylor đại diện họ trong chiếc vé vào Nhà trắng trong cuộc bầu cử Tổng thống năm 1848 mặc dù ông không có một đường lối chính trị rõ ràng và cũng không quan tâm đến vấn đề này. Tại Hội nghị Toàn quốc của Đảng Whig năm đó, Taylor đã đánh bại tướng Scott và cựu [[Thượng viện|Thượng nghị sĩ]] [[Henry Clay]] để được chính thức đại diện tranh cử. Taylor đã giành chiến thắng trong cuộc Tổng tuyển cử cùng với chính trị gia đến từ New York là [[Millard Fillmore]] và đánh bại ứng viên [[Lewis Cass]] và [[William Orlando Butler]] ([[Đảng Dân chủ (Hoa Kỳ)|Đảng Dân chủ]]) cũng như những nỗ lực của cựu Tổng thống [[Martin Van Buren]] và [[Charles Francis Adams]] ([[Đảng Free Soil]]). Taylor trở thành vị Tổng thống đầu tiên đắc cử mà chưa từng làm công việc chính trị nào trước đó.
[[Đảng Whig]] đã cố gắng thuyết phục Taylor đại diện họ trong chiếc vé vào Nhà trắng trong cuộc bầu cử Tổng thống năm 1848 mặc dù ông không có một đường lối chính trị rõ ràng và cũng không quan tâm đến vấn đề này. Tại Hội nghị Toàn quốc của Đảng Whig năm đó, Taylor đã đánh bại tướng Scott và cựu [[Thượng viện|Thượng nghị sĩ]] [[Henry Clay]] để được chính thức đại diện tranh cử. Taylor đã giành chiến thắng trong cuộc Tổng tuyển cử cùng với chính trị gia đến từ New York là [[Millard Fillmore]] và đánh bại ứng viên [[Lewis Cass]] và [[William Orlando Butler]] ([[Đảng Dân chủ (Hoa Kỳ)|Đảng Dân chủ]]) cũng như những nỗ lực của cựu Tổng thống [[Martin Van Buren]] và [[Charles Francis Adams]] ([[Đảng Free Soil]]). Taylor trở thành vị Tổng thống đầu tiên đắc cử mà chưa từng làm công việc chính trị nào trước đó.


Với cương vị Tổng thống, Taylor giữ khoảng cách với Quốc hội và [[Nội các Hoa Kỳ|Nội các]] của ông mặc cho sự căng thẳng đảng phái đang đe dọa cho sự chia rẻ khối Liên minh. Các cuộc tranh luận về vấn đề nô lệ trong thời gian [[Nhượng địa Mexico]] chi phối chương trình nghị sự chính trị và dẫn đến nguy cơ ly khai từ người miền Nam Hoa Kỳ. Mặc dù là người miền Nam và là một chủ nô, Taylor không ủng hộ việc mở rộng chế độ nô lệ và tìm kiếm sự hòa giải giữa các bên trong các vấn đề trên. Để tránh giải quyết các vấn đề nô lệ, ông đã kêu gọi người dân bang [[New Mexico]] và [[California]] lược bỏ giai đoạn lãnh thổ và tiến thẳng đến việc thiết lập Hiến pháp chế độ tiểu bang. Những điêu này đã góp phần tạo nên một tiền đề cho [[Thỏa hiệp năm 1850]] sau này. Taylor qua đời đột ngột do [[bệnh đau dạ dày]] vào ngày 9 tháng 7 năm 1850 khi mà chính quyền của ông chỉ đạt được vài việc như phê chuẩn [[Hiệp ước Clayton-Bulwer.]] Sau khi ông qua đời, [[Phó Tổng thống Hoa Kỳ|Phó Tổng thống]] Fillmore đã lên phục vụ hết thời gian còn lại cho Taylor. Các nhà sử học và giới học giả đã xếp Taylor vào nhóm thấp nhất trong bảng [[Xếp hạng các tổng thống Hoa Kỳ trong lịch sử|xếp hạng các Tổng thống]] mà một phần là do nhiệm kỳ ngắn hạn của ông (chỉ 16 tháng).{{tổng thống Hoa Kỳ}}
Với cương vị Tổng thống, Taylor giữ khoảng cách với Quốc hội và [[Nội các Hoa Kỳ|Nội các]] của ông mặc cho sự căng thẳng đảng phái đang đe dọa cho sự chia rẽ khối Liên minh. Các cuộc tranh luận về vấn đề nô lệ trong thời gian [[Nhượng địa Mexico]] chi phối chương trình nghị sự chính trị và dẫn đến nguy cơ ly khai từ người miền Nam Hoa Kỳ. Mặc dù là người miền Nam và là một chủ nô, Taylor không ủng hộ việc mở rộng chế độ nô lệ và tìm kiếm sự hòa giải giữa các bên trong các vấn đề trên. Để tránh giải quyết các vấn đề nô lệ, ông đã kêu gọi người dân bang [[New Mexico]] và [[California]] lược bỏ giai đoạn lãnh thổ và tiến thẳng đến việc thiết lập Hiến pháp chế độ tiểu bang. Những điêu này đã góp phần tạo nên một tiền đề cho [[Thỏa hiệp năm 1850]] sau này. Taylor qua đời đột ngột do [[bệnh đau dạ dày]] vào ngày 9 tháng 7 năm 1850 khi mà chính quyền của ông chỉ đạt được vài việc như phê chuẩn [[Hiệp ước Clayton-Bulwer.]] Sau khi ông qua đời, [[Phó Tổng thống Hoa Kỳ|Phó Tổng thống]] Fillmore đã lên phục vụ hết thời gian còn lại cho Taylor. Các nhà sử học và giới học giả đã xếp Taylor vào nhóm thấp nhất trong bảng [[Xếp hạng các tổng thống Hoa Kỳ trong lịch sử|xếp hạng các Tổng thống]] mà một phần là do nhiệm kỳ ngắn hạn của ông (chỉ 16 tháng).{{tổng thống Hoa Kỳ}}


==Tham khảo==
==Tham khảo==

Phiên bản lúc 01:53, ngày 6 tháng 5 năm 2020


Zachary Taylor
Tổng thống thứ 12 của Hoa Kỳ
Nhiệm kỳ
4 tháng 3 năm 1849 – 9 tháng 7 năm 1850
1 năm, 127 ngày
Phó Tổng thốngMillard Fillmore
Tiền nhiệmJames K. Polk
Kế nhiệmMillard Fillmore
Thông tin cá nhân
Sinh24 tháng 11 năm 1784
Barboursville, Virginia, Hoa Kỳ
Mất9 tháng 7 năm 1850 (65 tuổi)
Washington, D.C., Hoa Kỳ
Nơi an nghỉNghĩa trang Quốc gia Zachary Taylor,
Louisville, Kentucky, Hoa Kỳ
Đảng chính trịĐảng Whig
Phối ngẫu
Margaret Smith
(cưới 1810)
Con cái6, bao gồm Sarah Knox, Mary Elizabeth, và Richard Scott Taylor
Chuyên nghiệpThiếu tướng
Chữ kýCursive signature in ink
Phục vụ trong quân đội
Thuộc Hoa Kỳ
Phục vụ Lục quân Hoa Kỳ
Năm tại ngũ1808–1849
Cấp bậc Thiếu tướng
Tham chiếnChiến tranh 1812
 • Trận vây hãm Fort Harrison
Chiến tranh Diều Hâu Đen
Chiến tranh Seminole thứ hai
 • Trận Lake Okeechobee
Chiến tranh Hoa Kỳ-Mexico
 • Trận Palo Alto
 • Trận Resaca de la Palma
 • Trận Monterrey
 • Trận Buena Vista

Zachary Taylor (24 tháng 11 năm 1784 - 9 tháng 7 năm 1850) là tổng thống thứ 12 của Hoa Kỳ, phục vụ từ tháng 3 năm 1849 cho đến khi ông qua đời vào tháng 7 năm 1850. Trước đây, ông từng là một sĩ quan trong Lục quân Hoa Kỳ, được thăng cấp trở thành Thiếu tướng, và sau này trở thành anh hùng quốc gia sau khi giành được nhiều chiến công trong Chiến tranh Mexico-Hoa Kỳ. Do đó, ông đã chiến thắng trong cuộc đua vào Nhà Trắng bất chấp việc có một tư duy chính trị mơ hồ. Ưu tiên hàng đầu của ông khi làm Tổng thống là giữ gìn khối Liên minh. Tuy nhiên, Taylor đã không may qua đời 16 tháng sau khi nhận chức vụ, trước khi có tiến triến nào về chế độ nô lệ trong nước - điều vốn đang gây căng thẳng trong Quốc hội thời bấy giờ.

Taylor được sinh ra trong một gia đình chủ đồn điền có tiếng. Khi ông còn nhỏ, gia đình của ông di cư sang vùng phía tây sinh sống, cụ thể là từ tiểu bang Virginia sang Kentucky. Ông được ủy nhiệm làm sĩ quan trong Lục quân Hoa Kỳ năm 1808 và tạo danh tiếng cho bản thân với chức vụ Đại úy trong cuộc Chiến tranh 1812. Ông dần được thăng cấp trong thời gian thành lập các pháo đài dọc sông Mississippi và tham gia Chiến tranh Diều hâu Đen (Black Hawk War) với vai trò Đại tá vào năm 1832. Thành công của Taylor trong Chiến tranh Seminole lần 2 đã khiến công chúng chú ý đến ông và được đặt cho biệt danh là "Old Rough and Ready". Năm 1845, trong thời kỳ Sáp nhập Texas, Tổng thống James K. Polk đã phái Taylor đến khu vực sông Rio Grande khi tiên đoán được rằng sẽ có một cuộc chiến nổ ra với México do căng thẳng biên giới giữa Texas-Mexico. Khi Chiến tranh Mexico-Hoa Kỳ diễn ra vào tháng 4 năm 1846, Taylor đã đánh bại quân đội Mexico - do tướng Mariano Arista dẫn dắt - tại trận Palo Altotrận Resaca de la Palma và khiến cho lực lượng này phải rời khỏi Texas. Sau đó, Taylor đã dẫn quân của mình tiến vào lãnh thổ Mexico và đánh bại lực lượng - do Pedro de Ampudia dẫn dắt - tại trận Monterrey. Bất chấp mệnh lệnh, Taylor đã chỉ huy quân của mình tiến sâu hơn về phía nam của lãnh thổ Mexico. Mặc dù bị áp đảo về quân số, Taylor đã giáng một đòn mạnh vào quân Mexico của Antonio López de Santa Anna tại trận Buena Vista. Quân của Taylor sau này được chuyển đến sự chỉ huy của Thiếu tướng Winfield Scott, nhưng Taylor vẫn giữ được danh tiếng của mình.

Đảng Whig đã cố gắng thuyết phục Taylor đại diện họ trong chiếc vé vào Nhà trắng trong cuộc bầu cử Tổng thống năm 1848 mặc dù ông không có một đường lối chính trị rõ ràng và cũng không quan tâm đến vấn đề này. Tại Hội nghị Toàn quốc của Đảng Whig năm đó, Taylor đã đánh bại tướng Scott và cựu Thượng nghị sĩ Henry Clay để được chính thức đại diện tranh cử. Taylor đã giành chiến thắng trong cuộc Tổng tuyển cử cùng với chính trị gia đến từ New York là Millard Fillmore và đánh bại ứng viên Lewis CassWilliam Orlando Butler (Đảng Dân chủ) cũng như những nỗ lực của cựu Tổng thống Martin Van BurenCharles Francis Adams (Đảng Free Soil). Taylor trở thành vị Tổng thống đầu tiên đắc cử mà chưa từng làm công việc chính trị nào trước đó.

Với cương vị Tổng thống, Taylor giữ khoảng cách với Quốc hội và Nội các của ông mặc cho sự căng thẳng đảng phái đang đe dọa cho sự chia rẽ khối Liên minh. Các cuộc tranh luận về vấn đề nô lệ trong thời gian Nhượng địa Mexico chi phối chương trình nghị sự chính trị và dẫn đến nguy cơ ly khai từ người miền Nam Hoa Kỳ. Mặc dù là người miền Nam và là một chủ nô, Taylor không ủng hộ việc mở rộng chế độ nô lệ và tìm kiếm sự hòa giải giữa các bên trong các vấn đề trên. Để tránh giải quyết các vấn đề nô lệ, ông đã kêu gọi người dân bang New MexicoCalifornia lược bỏ giai đoạn lãnh thổ và tiến thẳng đến việc thiết lập Hiến pháp chế độ tiểu bang. Những điêu này đã góp phần tạo nên một tiền đề cho Thỏa hiệp năm 1850 sau này. Taylor qua đời đột ngột do bệnh đau dạ dày vào ngày 9 tháng 7 năm 1850 khi mà chính quyền của ông chỉ đạt được vài việc như phê chuẩn Hiệp ước Clayton-Bulwer. Sau khi ông qua đời, Phó Tổng thống Fillmore đã lên phục vụ hết thời gian còn lại cho Taylor. Các nhà sử học và giới học giả đã xếp Taylor vào nhóm thấp nhất trong bảng xếp hạng các Tổng thống mà một phần là do nhiệm kỳ ngắn hạn của ông (chỉ 16 tháng).

Tham khảo