Thành viên:Ggggg99999/Nháp:Giáo hoàng Phanxicô

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Giáo hoàng Phanxicô
Giáo hoàng Phanxicô 2021
Tựu nhiệm13 tháng 3 năm 2013
Bãi nhiệmđương nhiệm
11 năm, 51 ngày
Tiền nhiệmGiáo hoàng Biển Đức XVI
Kế nhiệmĐương nhiệm
Tước vị
Thụ phong Linh mục13 tháng 12 năm 1969
54 năm, 142 ngày
bởi Ramón José Castellano
Tấn phong Giám mục27 tháng 6 năm 1992
31 năm, 311 ngày
bởi Antonio Quarracino
Vinh thăng Hồng y21 tháng 2 năm 2001
23 năm, 72 ngày
bởi Giáo hoàng Gioan Phaolô II
Thông tin cá nhân
Tên khai sinhJorge Mario Bergoglio
Sinh17 tháng 12, 1936 (87 tuổi)
Flores, Buenos Aires, Argentina
Quốc tịchArgentina (nguyên gốc) và Nguyên thủ Thành quốc Vatican)
Nơi cư ngụĐiện Tông Tòa, Thành Vatican (de jure)
Domus Sanctae Marthae (de facto)
Công việc trước đóGiám tỉnh của Dòng Tên tại Argentina (1973–79)
Giám mục phụ tá của Buenos Aires (1992–97)
Hiệu toà (giám mục danh nghĩa) của Auca (1992–97)
Tổng Giám mục Buenos Aires (1998–2013)
Hồng y của San Roberto Bellarmino (2001–13)
Linh mục của Giáo hạt cho tín hữu Công giáo Đông phương của Argentina (1998–2013)
Chủ tịch Hội đồng Giám mục Argentina (2005–11)
Chữ ký
Huy hiệu

'Miserando atque Eligendo
Cảm thương và Lựa chọn[a]

Giáo hoàng Phanxicô (tiếng Latinh: Franciscus [franˈkiskus];[3] tiếng Ý: Francesco; tiếng Tây Ban Nha: Francisco; sinh 17 tháng 12 năm 1936; tên khai sinh : Jorge Mario Bergoglio[b]) là vị đương kim giáo hoàng thứ 266 của Giáo hội Công giáo Rôma ; Giám mục Giáo phận Rôma và là quân chủ Thành quốc Vatican . Ông là vị Giáo hoàng đầu tiên đến từ Châu Mỹ Latinh, đồng thời cũng là vị Giáo hoàng đầu tiên không phải từ châu Âu kể từ hơn 1200 năm qua (tính từ Giáo hoàng Grêgôriô III- người Syria được bầu vào thế kỉ thứ 8)[4] .

Ông sinh tại Buenos Aires, Argentina trong một gia đình có năm anh em di dân gốc Ý. Từ khi nhỏ, Bergoglio đã biết được hai thứ tiếng Tây Ban Nhatiếng Ý. Bergoglio bắt đầu học Thần học sau khi có bằng kỹ thuật viên Hóa học của Đại học Buenos Aires.[5] Ngày 11 tháng 3 năm 1958, ông gia nhập Dòng Tên ở Argentina. Đến năm 1969, ông trở thành Linh mục và sau đó đảm nhiệm nhiều vai trò khác nhau trong Giáo hội. Từ năm 1998, ông trở thành Tổng Giám mục của Tổng giáo phận Buenos Aires. Đến năm 2001, Giáo hoàng Gioan Phaolô II phong ông làm hồng y.

Ngày 13 tháng 3 năm 2013, ông được bầu làm Giáo hoàng trong cuộc Mật nghị Hồng y sau khi Giáo hoàng Biển Đức XVI thoái vị trước đó vào ngày 28 tháng 2, thánh lễ Khai mạc sứ vụ Mục tử toàn thể Hội Thánh (lễ nhậm chức) được cử hành vào ngày 19 tháng 3 năm 2013, trùng vào lễ kính Thánh Giuse[6]. Tông hiệu của ông, Phanxicô, cũng là tông hiệu lần đầu tiên được một Giáo hoàng dùng và nó được lấy từ tên của thánh Phanxicô thành Assisi.[7]

Với tư cách là cá nhân hay là chức sắc tôn giáo, Phanxicô được đánh giá là người khiêm nhường, quan tâm đến người nghèo, và sẵn sàng đối thoại với các nhóm cộng đồng có tư tưởng, xuất thân và niềm tin khác nhau.[8][9][10] Sau khi đắc cử Giáo hoàng, ông thể hiện một tác phong giản dị hơn trong quá trình làm việc hàng ngày, chẳng hạn ông chọn nơi cư ngụ là Lưu xá Thánh Mátta (một nhà khách của Vatican) thay vì trong căn hộ dành riêng cho Giáo hoàng tại điện Tông Tòa; mặc áo lễ đơn giản hơn và từ chối mặc chiếc áo choàng sặc sỡ truyền thống dành cho Giáo hoàng sau khi đắc cử.[11] Trong chuyến viếng thăm đầu tiên tới một xứ đạo, Phanxicô nói "đây là thông điệp mạnh mẽ nhất của Thiên Chúa: tình yêu."[12] Mặc dù chỉ mới lên lãnh đạo Giáo hội Công giáo chưa lâu nhưng trong hai năm liên tiếp 2013[13] và 2014,[14] ông được tạp chí danh giá Forbes xếp hạng ở vị trí thứ 4 trong số những nhân vật quyền lực nhất thế giới. Còn Tạp chí Time bình chọn ông là nhân vật của năm 2013[15].

Thiếu thời[sửa | sửa mã nguồn]

Jorge Mario Bergoglio sinh tại Flores ,một vùng lân cận của Buenos Aires, Argentina. Ông là con cả  trong số 5 người con của Mario José Bergoglio (1908–1959)- một công nhân đường sắt người Ý di dân và Regina María Sívori (1911–1981).Gia đình ông rời Ý vào năm 1929 để thoát khỏi ách thống trị của Benito Mussolini . Theo María Elena Bergoglio (sinh năm 1948), người em duy nhất còn sống của giáo hoàng, họ không di cư vì lý do kinh tế.  Các anh chị em khác của ông là Oscar Adrián (1938–đã qua đời), Marta Regina (1940–2007) và Alberto Horacio (1942–2010).  Hai người cháu trai, Antonio và Joseph, chết trong một vụ va chạm giao thông.  Cháu gái của ông, Cristina Bergoglio , là một họa sĩ sống tại Madrid , Tây Ban Nha.

Năm lớp sáu, Bergoglio theo học trường Wilfrid Barón de los Santos Ángeles, một trường học của Dòng Salêdiêng Don Bosco , ở Ramos Mejía , tỉnh Buenos Aires . Anh theo học trường trung học kỹ thuật Escuela Técnica Industrial N° 27 Hipólito Yrigoyen,  được đặt tên theo một cựu tổng thống Argentina , và tốt nghiệp với bằng kỹ thuật viên hóa học  (không phải bằng thạc sĩ hóa học, như một số phương tiện truyền thông đưa tin không chính xác).  Với khả năng đó, ông đã dành vài năm làm việc trong bộ phận thực phẩm của Phòng thí nghiệm Hickethier-Bachmann,  nơi ông làm việc dưới quyền Esther Ballestrino. Có một khoảng thời gian ông làm nhân viên bảo vệ trong quán bar, nhân viên quét dọn sàn nhà và tiến hành các thí nghiệm hóa học.[16][17][18]

Năm 21 tuổi, ông bị bệnh viêm phổi và ba khối u nang đe dọa tính mạng . Một phần phổi đã bị cắt bỏ ngay sau đó.  Bergoglio là cổ động viên suốt đời của câu lạc bộ bóng đá San Lorenzo de Almagro .  Bergoglio cũng là người hâm mộ các bộ phim của Tita Merello , và khiêu vũ tango ,cùng với niềm yêu thích âm nhạc truyền thống của Argentina và Uruguay được gọi là milonga .

Trước khi làm giáo hoàng[sửa | sửa mã nguồn]

Linh mục Dòng Tên[sửa | sửa mã nguồn]

Bergoglio đã tìm thấy ơn gọi làm linh mục của mình khi đang trên đường đi mừng Ngày Xuân . Anh đi ngang qua một nhà thờ để xưng tội , và được linh mục truyền cảm hứng.  Bergoglio học tại chủng viện tổng giáo phận , Chủng viện Inmaculada Concepción , ở Villa Devoto , Buenos Aires, và sau ba năm, gia nhập Dòng Tên với tư cách là một tập sinh vào ngày 11 tháng 3 năm 1958.  Bergoglio đã nói rằng, với tư cách là một tập sinh chủng sinh trẻ tuổi, anh phải lòng một cô gái mà anh gặp và có một thời gian ngắn nghi ngờ về việc tiếp tục sự nghiệp tôn giáo.  Là một tập sinh Dòng Tên, ông học ngành nhân văn ở Santiago , Chile. Sau thời gian tập sự trong Dòng Tên, Bergoglio chính thức trở thành tu sĩ Dòng Tên vào ngày 12 tháng 3 năm 1960, khi ông tuyên khấn lần đầu, vĩnh viễn lời khấn khó nghèo, khiết tịnh và vâng lời của một thành viên trong dòng.

Năm 1960, Bergoglio lấy bằng cử nhân triết học tại Colegio Máximo de San José ở San Miguel , tỉnh Buenos Aires. Ông dạy văn học và tâm lý học tại Colegio de la Inmaculada Concepción , một trường trung học ở Santa Fe , từ năm 1964 đến năm 1965. Năm 1966, ông dạy các khóa học tương tự tại Colegio del Salvador ở Buenos Aires. Năm 1967, Bergoglio hoàn thành nghiên cứu thần học và được Tổng Giám mục José Ramón Castellano truyền chức linh mục ngày 13 tháng 12 năm 1969. Từ đó, ông làm giáo sư phân khoa triết học và thần học San Miguel - một chủng viện ở San Miguel, Buenos Aires. Năm 1973, Bergoglio hoàn tất kỳ linh thao tại Alcalá de Henares, Tây Ban Nha và ông khấn trọn Dòng Tên vào ngày 22 tháng 4 năm đó.[19] Dòng Tên bầu ông làm Giám tỉnh của Dòng tại Argentina từ năm 1973 đến 1979.[20] Đến năm 1980, ông trở thành giám đốc chủng viện San Miguel - nơi ông đã được đào tạo từ thời là chủng sinh.[21] Ông phục vụ trong cương vị đó cho đến năm 1986 rồi sang Đức hoàn thành luận án tiến sĩ. Trở về Argentina, ông làm linh mục giải tội và linh hướng cho một cộng đồng Dòng Tên tại Córdoba.[22] Khi còn ở Đức, ông được thấy bức tranh Đức Mẹ tháo gỡ nút thắt (Mary Untier of Knots) tại Augsburg, ông mang một bản sao của bức tranh về Argentina, và từ đó nó đã trở thành một biểu tượng sùng kính Đức Mẹ quan trọng.[23][24][25][c]

Giám mục và Tổng Giám mục[sửa | sửa mã nguồn]

Hồng y Bergoglio năm 2008

Bergoglio được bổ nhiệm làm giám mục phụ tá của Tổng giáo phận Buenos Aires vào ngày 20 tháng 5 năm 1992 với Hiệu tòa Auca, lễ tấn phong giám mục cử hành ngày 27 tháng 6 cùng năm do Hồng y Antonio Quarracino, Tổng giám mục của Tổng giáo phận Buenos Aires chủ phong.[28] Ông đã chọn khẩu hiệu giám mục là Miserando atque eligendo (Cảm thương và lựa chọn)[29] - được trích từ bài giảng của Thánh Bede theo ý đoạn Tin Mừng Mátthêu 9:9-13.

Năm 1992,Bergoglio được Dòng Tên yêu cầu không cư trú trong các cơ sở của Dòng Tên, vì căng thẳng tiếp tục với các nhà lãnh đạo và học giả Dòng Tên, ý thức về "sự bất đồng chính kiến" của Bergoglio về quan điểm chính thống Công giáo của ông và sự phản đối của ông đối với thần học giải phóng , và công việc của ông như giám mục phụ tá của Buenos Aires.  Khi còn là giám mục, ông không còn lệ thuộc vào bề trên dòng Tên của mình nữa.  Kể từ đó, ông không đến thăm các ngôi nhà của Dòng Tên và ở trong "sự ghẻ lạnh thực sự với Dòng Tên" cho đến sau khi được bầu làm giáo hoàng.

Khi sức khỏe Tổng Giám mục Tổng giáo phận Buenos Aires là Hồng y Antonio Quarracino suy yếu, vào ngày 3 tháng 6 năm 1997, Giám mục phụ tá Bergoglio được bổ nhiệm làm Tổng Giám mục phó của Tổng giáo phận Buenos Aires (với quyền kế vị). Ông chính thức kế vị chức Tổng Giám mục Buenos Aires vào ngày 28 tháng 8 năm 1998. Trên cương vị Tổng giám mục Buenos Aires, Bergoglio đã thành lập nhiều giáo xứ mới và tái cấu trúc lại các cơ quan của tổng giáo phận, ông cũng đi đầu trong các sáng kiến phò sự sống và tạo ra một ủy ban hòa giải các vụ ly hôn.[30] Một trong những sáng kiến mục vụ lớn của tổng giám mục Bergoglio là tăng cường sự hiện diện của Giáo hội trong các khu ổ chuột của thành phố Buenos Aires. Dưới sự lãnh đạo của ông, số lượng linh mục được phân bổ làm việc trong các khu ổ chuột tăng lên gấp đôi.[31]

Bergoglio đã có thói quen cử hành nghi thức rửa chân vào Thứ Năm Tuần Thánh ở những nơi như nhà tù, bệnh viện, viện dưỡng lão hoặc khu ổ chuột.  Năm 2007, chỉ hai ngày sau khi Đức Bênêđictô XVI ban hành các quy tắc mới về việc sử dụng các hình thức phụng vụ có trước Công đồng Vatican II, Đức Hồng y Bergoglio đã thiết lập một địa điểm cố định cho Thánh lễ hàng tuần theo hình thức ngoại thường này của Nghi lễ Rôma . Nó được cử hành hàng tuần.

Ông cũng quan tâm mục vụ cho những người Công giáo theo nghi lễ Đông phương.Đức Tổng Giám mục Sviatoslav Shevchuk nói rằng Bergoglio hiểu phụng vụ, nghi thức và tâm linh của Giáo hội Công giáo Hy Lạp Ukraine của Shevchuk và luôn "chăm sóc Giáo hội của chúng tôi ở Argentina" như bình thường đối với người Công giáo Đông phương trong thời gian ông làm tổng giám mục Buenos Aires.

Năm 2000, Bergoglio là quan chức nhà thờ duy nhất hòa giải với Jerónimo Podestá , một cựu giám mục đã bị đình chỉ chức linh mục sau khi phản đối chế độ độc tài quân sự của Cách mạng Argentina năm 1972. Ông đã bảo vệ vợ của Podestá khỏi các cuộc tấn công của Vatican vào cuộc hôn nhân của họ.  Cùng năm đó, Bergoglio nói rằng Giáo hội Công giáo Argentina cần "mặc lấy bộ quần áo sám hối công khai vì những tội lỗi đã phạm trong những năm của chế độ độc tài" vào những năm 1970, trong Chiến tranh Bẩn thỉu .

Ông được bầu làm chủ tịch của Hội đồng Giám mục Argentina hai nhiệm kỳ cho đến năm 2011. Sau đó, kế nhiệm chức vụ này là Tổng Giám mục José María Arancedo của Tổng giáo phận Santa Fe (anh em họ của cố Tổng thống Argentina Raúl Alfonsín) trước đó là phó chủ tịch. Ngoài ra ông còn là thành viên của Liên Hội đồng Giám mục Mỹ Latinh (CELAM) và kiêm chức bản quyền cho người Công giáo nghi lễ Đông Phương ở Argentina.[32]

Hồng y[sửa | sửa mã nguồn]

Trong một công nghị diễn ra ngày 21 tháng 2 năm 2001, Tổng Giám mục Bergoglio được Giáo hoàng Gioan Phaolô II phong chức hồng y Hiệu tòa San Roberto Bellarmino (Thánh Rôbetô Belaminô). Khi đến Rome để dự lễ, anh và chị gái María Elena đã đến thăm ngôi làng ở miền bắc nước Ý, nơi cha của họ đã sinh ra. Trên cương vị hồng y, ông cũng được bổ nhiệm vào một số vị trí hành chính trong Giáo triều Rôma như: thành viên Ủy ban Giáo hoàng về Mỹ Latinh, thành viên của Hội đồng Giáo hoàng về Gia đình, thành viên của Thánh Bộ Phụng Tự và Kỷ luật Bí tích, thành viên của Thánh Bộ Giáo sĩ, thành viên của Thánh Bộ Tu trì và Đời sống tông đồ. Cuối năm đó, khi Hồng y Edward Egan trở lại New York sau vụ tấn công ngày 11 tháng 9 , Bergoglio đã thay thế ông làm người điều hành trong Thượng hội đồng Giám mục , và, theo tờ Catholic Herald , đã tạo ra "một ấn tượng thuận lợi như một con người cởi mở với sự hiệp thông và đối thoại".

Sau khi Giáo hoàng Gioan Phaolô II qua đời, hồng y Jorge Mario Bergoglio nằm trong số 117 Hồng y dưới 80 tuổi đủ điều kiển tham gia vào một mật nghị để bầu Giáo hoàng. Lần đó, Hồng y Joseph Aloisius Ratzinger đăng quang làm Giáo hoàng Biển Đức XVI. Tờ báo La Stampa từng cho rằng Hồng y Bergoglio là người có số phiếu bầu gần sát với Hồng y Ratzinger trong mật nghị[33]. Hồng y Bergoglio đã khẩn thiết xin các vị hồng y khác đừng bỏ phiếu cho ông[34]. Tuy nhiên, kể từ khi Tông hiến Universi Dominici Gregis (điều 44, tập 2) được Giáo hoàng Gioan Phaolô II phê chuẩn vào 22 tháng 2 năm 1996 thì vạ tuyệt thông tuỳ quyền Giáo hoàng (Giáo luật, điều 1399) cho những ai tiết lộ chi tiết về mật nghị thì những việc này mới chỉ là phỏng đoán. Trước đó, ông đã tham dự tang lễ của Giáo hoàng Gioan Phaolô II và đảm nhận nhiệm vụ nhiếp chính trong Hồng y Đoàn để quản lý Tòa Thánh và Giáo hội Công giáo Rôma trong thời gian khi ấy trống tòa.

Người ta biết đến Hồng y Bergoglio bởi sự khiêm tốn cá nhân, giáo lý bảo thủ và thúc đẩy công bằng xã hội[35]. Ông có một lối sống đơn giản, chỉ sống trong một căn hộ nhỏ, chứ không phải tại tòa Giám mục nguy nga. Ông không đi xe hơi riêng mà chỉ dùng các phương tiện giao thông công cộng[36].Ông giới hạn thời gian ở Rome trong "những chuyến thăm chớp nhoáng".  Ông được biết đến là người rất sùng kính Thánh Têrêsa thành Lisieux , và ông đã đính kèm một bức ảnh nhỏ của bà trong những bức thư ông viết, gọi bà là "một vị thánh truyền giáo vĩ đại".

Sau khi Giáo hoàng Gioan Phao-lô II qua đời vào ngày 2 tháng 4 năm 2005, Bergoglio đã tham dự đám tang của ông và được coi là một trong những người kế vị giáo hoàng.  Ông tham gia với tư cách là hồng y cử tri trong mật nghị giáo hoàng năm 2005 để bầu chọn Giáo hoàng Benedict XVI. Trong tờ National Catholic Reporter , John L. Allen Jr. báo cáo rằng Bergoglio là người đi đầu trong mật nghị năm 2005.  Tháng 9 năm 2005, tạp chí Ý Limesđã công bố tuyên bố rằng Bergoglio là người về nhì và là người thách thức chính đối với Hồng y Ratzinger tại mật nghị đó và ông đã nhận được 40 phiếu bầu trong lần bỏ phiếu thứ ba, nhưng đã giảm xuống còn 26 ở lần bỏ phiếu thứ tư và quyết định.  Các tuyên bố dựa trên một cuốn nhật ký được cho là của một hồng y ẩn danh đã có mặt tại mật nghị.  Theo nhà báo người Ý Andrea Tornielli , số phiếu bầu này chưa từng có đối với một tờ báo Mỹ Latinh . La Stampa đưa tin rằng Bergoglio đã tranh chấp với Ratzinger trong cuộc bầu cử, cho đến khi ông đưa ra lời khẩn cầu đầy xúc động rằng các hồng y không nên bỏ phiếu cho ông. Theo Tornielli, Bergoglio đưa ra yêu cầu này để ngăn mật nghị trì hoãn quá nhiều trong việc bầu chọn giáo hoàng.

Giáo hoàng[sửa | sửa mã nguồn]

Giáo hoàng Francisco tại lê nhậm chức Giáo hoàng, 19 tháng 3 năn 2013
Giáo hoàng tại lễ tuyên thánh các giáo hoàng Gioan XXIII và Gioan Phaolô II, tháng 4 năm 2014.

Bergoglio được bầu làm Giáo hoàng vào ngày 13 tháng 3 năm 2013 trong ngày thứ hai của Mật nghị Hồng y 2013, ông chọn tông hiệu là Giáo hoàng Phanxicô[37][38][39]. Giải thích về điều này, Thomas Rosica - phát ngôn viên phó của Vatican nói rằng tân Giáo hoàng chọn tông hiệu Phanxicô là liên quan đến Thánh Phanxicô thành Assisi khó nghèo, vì ông vốn sống theo gương thánh nhân[40][41][42]. Một số người ban đầu lầm tưởng rằng, vì hồng y Bergoglio là một tu sĩ Dòng Tên nên ông đã chọn tông hiệu Giáo hoàng là Phanxicô theo Thánh Phanxicô Xaviê, cũng là một linh mục Dòng Tên[43][44]. Nhưng chính ông giải thích việc chọn tông hiệu này như sau: " Trong cuộc bầu Giáo hoàng, tôi ngồi bên cạnh Đức Hồng y Claudio Hummes, nguyên Tổng Giám mục Sao Paolo, một người bạn rất thân với tôi, khi tình huống trở nên "nguy hiểm", ngài an ủi tôi, không sao đâu! Nhưng khi số phiếu bầu đã lên đến 2 phần ba, mọi người vỗ tay vì đã bầu được giáo hoàng. Ngài ôm hôn tôi và nói: "Đừng quên người nghèo". Lời này đi vào sâu thẳm trái tim tôi: người nghèo, người nghèo. Liên hệ đến người nghèo, gần như ngay lập tức tôi nghĩ về Thánh Phanxicô Assisi.[45] Hồng y Timothy Dolan - một nhân chứng trong mật nghị này cũng xác nhận rằng, ngay sau khi được chọn làm Giáo hoàng, Bergoglio cho biết: "Tôi chọn tên Phanxicô vì yêu quý Thánh Phanxicô thành Assisi"[46]. Vatican cũng đã xác nhận rằng tên chính thức của tân Giáo hoàng là Phanxicô, không phải "Phanxicô I". Một phát ngôn viên Vatican nói rằng tên này sẽ trở thành Phanxicô I nếu và chỉ khi có thêm Giáo hoàng chọn tông hiệu Phanxicô về sau[47]. Hiện tại, Giáo hoàng Phanxicô thông thạo tiếng Tây Ban Nha (tiếng mẹ đẻ), tiếng Latinh, tiếng Ýtiếng Đức[48].Ông cũng nói được tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Bồ Đào Nha dù không trôi chảy và một chút thổ ngữ Piedmont. Những lời đầu tiên của ông nói với công chúng trên cương vị giáo hoàng khi chúc phép lành Urbi et Orbi[49]:

 Thông báo Habemus papam được đưa ra bởi hồng y Jean-Louis Tauran .  Hồng Y Christoph Schönborn sau đó nói rằng Bergoglio được bầu theo hai dấu hiệu siêu nhiên, một trong mật nghị và do đó được giữ bí mật, và một đôi bạn người Mỹ Latinh của Schönborn, người đã thì thầm tên Bergoglio vào tai Schönborn; Schönborn nhận xét "nếu những người này nói Bergoglio, thì đó là dấu hiệu của Chúa Thánh Thần".

Thay vì nhận lời chúc mừng của các hồng y khi ngồi trên ngai vàng của giáo hoàng , Đức Phanxicô đã đứng đón họ, được cho là một dấu hiệu tức thì về cải cách đối với các thủ tục tại Vatican.  Trong lần xuất hiện đầu tiên với tư cách là giáo hoàng trên ban công của Vương cung thánh đường Thánh Peter , ông mặc một chiếc áo màu trắng, không phải chiếc mozzetta màu đỏ trang trí lông chồn  mà các vị giáo hoàng tiền nhiệm đã sử dụng.

Tên[sửa | sửa mã nguồn]

Trong buổi tiếp kiến ​​đầu tiên vào ngày 16 tháng 3 năm 2013, Đức Phanxicô nói với các nhà báo rằng ngài đã chọn cái tên này để vinh danh Thánh Phanxicô thành Assisi , và làm như vậy vì ngài đặc biệt quan tâm đến hạnh phúc của người nghèo.  Ông giải thích rằng, trong cuộc bỏ phiếu mật nghị đã trở nên rõ ràng rằng ông sẽ được bầu làm giám mục mới của Rôma, Hồng y người Brazil Cláudio Hummes đã ôm lấy ông và thì thầm, "Đừng quên người nghèo”, điều này đã khiến Bergoglio nghĩ đến vị thánh. Bergoglio trước đây đã bày tỏ sự ngưỡng mộ của mình đối với Thánh Phanxicô, giải thích rằng: "Ông ấy đã mang đến cho Cơ đốc giáo ý tưởng về sự nghèo khó chống lại sự xa hoa, kiêu hãnh, phù phiếm của các quyền lực dân sự và giáo hội thời bấy giờ. Ông ấy đã thay đổi lịch sử."

Đây là lần đầu tiên một giáo hoàng được đặt tên là Francis . Vào ngày bầu chọn ông, Vatican đã làm rõ rằng tên giáo hoàng chính thức của ông là "Phanxicô", không phải "Phanxicô I", tức là không có số thứ tự nào được sử dụng cho ông. Một phát ngôn viên của Vatican nói rằng tên này sẽ trở thành Francis I nếu và khi có Francis II.  Đây là lần đầu tiên kể từ triều đại giáo hoàng năm 913–914 của Lando , một giáo hoàng đang tại nhiệm giữ một danh hiệu không được người tiền nhiệm sử dụng.

Francis cũng nói rằng một số hồng y cử tri đã gợi ý đùa với ông rằng ông nên chọn "Adrian", vì Adrian VI đã từng là một nhà cải cách của nhà thờ, hoặc "Clement" để trả thù với Clêmentê XIV , người đã giải thể dòng Tên .  Vào tháng 2 năm 2014, có thông tin cho rằng Bergoglio, nếu được bầu vào năm 2005, sẽ chọn tước hiệu giáo hoàng là "John XXIV" để vinh danh Đức Gioan XXIII . Người ta nói rằng ông đã nói với Hồng y Francesco Marchisano : "John, tôi sẽ gọi mình là John, giống như Giáo hoàng nhân lành; tôi sẽ hoàn toàn được truyền cảm hứng từ ông ấy".

Giáo triều[sửa | sửa mã nguồn]

Vào ngày 16 tháng 3 năm 2013, Đức Phanxicô yêu cầu tất cả những người ở các vị trí cấp cao của Giáo triều Rôma tạm thời tiếp tục tại vị.  Ông bổ nhiệm Alfred Xuereb làm thư ký riêng.  Vào ngày 6 tháng 4, ông bổ nhiệm José Rodríguez Carballo làm thư ký cho Thánh bộ về Đời sống Thánh hiến và Hiệp hội Đời sống Tông đồ , một vị trí đã bị bỏ trống trong vài tháng.  Francis bãi bỏ các khoản tiền thưởng trả cho nhân viên Vatican khi bầu được giáo hoàng mới, lên tới vài triệu Euro, thay vào đó, chọn quyên góp số tiền này cho tổ chức từ thiện. Ông cũng bãi bỏ khoản tiền thưởng 25.000 € hàng năm trả cho các hồng y phục vụ trong Ban giám sát của ngân hàng Vatican .

Vào ngày 13 tháng 4 năm 2013, ông đã bổ nhiệm tám hồng y vào một Hội đồng Hồng y Cố vấn mới để tư vấn cho ông về việc sửa đổi cơ cấu tổ chức của Giáo triều Rôma. Nhóm này bao gồm một số người được coi là những người chỉ trích các hoạt động của Vatican và chỉ có một thành viên của Giáo triều.  Họ là Giuseppe Bertello , chủ tịch chính quyền Thành quốc Vatican ; Francisco Javier Errazuriz Ossa từ Chile; Oswald Gracias từ Ấn Độ; Reinhard Marx từ Đức; Laurent Monsengwo Pasinya đến từ Cộng hòa Dân chủ Congo; George Pell từ Úc; Seán O'Malley đến từ Hoa Kỳ; và Óscar Andrés Rodríguez Maradiaga đến từ Honduras. Ông bổ nhiệm Giám mục Marcello Semeraro làm thư ký cho nhóm và lên kế hoạch cho cuộc họp đầu tiên vào ngày 1–3 tháng 10.

Các vấn đề ban đầu[sửa | sửa mã nguồn]

Fouad Twal , Thượng phụ Latinh của Giêrusalem , đã đưa vào lời kêu gọi trong bài giảng Lễ Phục sinh năm 2013 của mình rằng Đức Giáo hoàng sẽ đến thăm Giêrusalem .  Louis Raphael I , Thượng phụ Công giáo người Chaldea , đã yêu cầu giáo hoàng đến thăm "cộng đồng Cơ đốc giáo đang gặp khó khăn" ở Iraq.  Vào tháng 3 năm 2021, Giáo hoàng Francis đã đến Iraq trong chuyến thăm đầu tiên của giáo hoàng tới các cộng đồng Cơ đốc giáo đang suy yếu ở Trung Đông đã tan rã sau nhiều năm xung đột.

Vào ngày Thứ Năm Tuần Thánh đầu tiên sau cuộc bầu cử của mình, Đức Phanxicô đã rửa và hôn chân cho mười phạm nhân nam và hai nữ vị thành niên, không phải tất cả đều là người Công giáo, tuổi từ 14 đến 21, bị giam giữ tại nhà tù Casal del Marmo của Rôma, kể cho họ nghe nghi thức rửa chân. là một dấu hiệu cho thấy anh ấy đang phục vụ họ.  Đây là lần đầu tiên một giáo hoàng đưa phụ nữ vào nghi lễ này; mặc dù ông đã làm như vậy khi còn là tổng giám mục.  Một tù nhân nam và một nữ là người Hồi giáo .

Vào ngày 31 tháng 3 năm 2013, Đức Phanxicô đã sử dụng bài giảng lễ Phục sinh đầu tiên của mình để kêu gọi hòa bình trên toàn thế giới, đặc biệt đề cập đến Trung Đông, Châu Phi, Bắc và Nam Triều Tiên.  Ông cũng lên tiếng chống lại những người nhượng bộ để "kiếm lợi dễ dàng" trong một thế giới đầy rẫy lòng tham, và đưa ra lời kêu gọi nhân loại trở thành người bảo vệ sáng tạo tốt hơn bằng cách bảo vệ môi trường.  Ông nói rằng "[w]e hãy cầu xin Chúa Giêsu phục sinh, Đấng biến sự chết thành sự sống, biến hận thù thành yêu thương, báo thù thành tha thứ, biến chiến tranh thành hòa bình."  Mặc dù Vatican đã chuẩn bị lời chào bằng 65 ngôn ngữ, nhưng Francis đã chọn không đọc chúng. Theo Vatican, giáo hoàng "ít nhất là bây giờ, cảm thấy thoải mái khi sử dụng tiếng Ý, ngôn ngữ hàng ngày của Tòa thánh". Hàng ngàn người chào đón Đức Phanxicô tại Guayaquil , Ecuador , ngày 6 tháng 7 năm 2015 Vào năm 2013, Đức Phanxicô ban đầu tái khẳng định chương trình của Bộ Giáo lý Đức tin nhằm cải cách Hội nghị Lãnh đạo Nữ tu Hoa Kỳ ,  được khởi xướng dưới thời người tiền nhiệm của ngài, Giáo hoàng Bênêđictô XVI. Tờ New York Times đưa tin rằng Vatican đã hình thành ý kiến ​​vào năm 2012 rằng nhóm của các nữ tu nhuốm màu ảnh hưởng của nữ quyền, tập trung quá nhiều vào việc chấm dứt bất công xã hội và kinh tế và không đủ vào việc ngăn chặn phá thai, và cho phép các diễn giả tại các cuộc họp của nhóm đặt câu hỏi về nhà thờ. học thuyết.  Tuy nhiên, vào tháng 4 năm 2015, cuộc điều tra đã kết thúc.

Vào ngày 12 tháng 5, Đức Phanxicô đã tiến hành lễ phong thánh đầu tiên cho các ứng viên được phong thánh dưới triều đại của Đức Bênêđictô XVI: vị thánh người Colombia đầu tiên, Laura of Saint Catherine of Siena , vị thánh nữ người Mexico thứ hai, María Guadalupe García Zavala , cả hai đều thuộc thế kỷ 20 , và 813 Liệt sĩ Otranto thế kỷ 15 . Ngài nói: “Trong khi chúng ta tôn kính các vị tử đạo của Otranto, xin Chúa nâng đỡ nhiều Kitô hữu vẫn còn chịu đựng bạo lực và ban cho họ can đảm và số phận cũng như đáp lại sự dữ bằng sự thiện.”

Tài liệu giáo hoàng[sửa | sửa mã nguồn]

Vào ngày 29 tháng 6 năm 2013, Đức Phanxicô đã xuất bản thông điệp Lumen fidei , phần lớn là công trình của Đức Bênêđictô XVI nhưng đang chờ bản thảo cuối cùng khi ngài nghỉ hưu.  Vào ngày 24 tháng 11 năm 2013, Đức Phanxicô công bố lá thư quan trọng đầu tiên của mình với tư cách là giáo hoàng, tông huấn Evangelii gaudium ,  mà ngài mô tả là chương trình của triều đại giáo hoàng của mình.  Vào ngày 18 tháng 6 năm 2015, ông đã xuất bản thông điệp Laudato si' đầu tiên của riêng mình liên quan đến việc chăm sóc hành tinh.  Ngày 8 tháng 4 năm 2016, Đức Phanxicô xuất bản tông huấn thứ hai, Amoris laetitia , nhận xét về tình cảm trong gia đình. Tranh cãi nổ ra vào cuối năm 2016 khi bốn vị hồng y chính thức yêu cầu Đức Phanxicô làm rõ, đặc biệt về vấn đề cho người Công giáo ly dị và tái hôn dân sự rước lễ.

Motu proprios của anh ấy bao gồm Ai nostri tempiDe concordia inter codices . Francis đã ban hành một bản khác có tiêu đề Maiorem hac dilectionem , tạo ra một con đường mới hướng tới việc phong thánh vì những lý do nhất định.

Ông đã thành lập hai Quốc vụ viện mới (các ban cấp cao nhất) trong Giáo triều La Mã: Quốc vụ viện Kinh tế và Quốc vụ viện Truyền thông . Ông đã đơn giản hóa quá trình tuyên bố hôn nhân vô hiệu .

Vào ngày 8 tháng 12 năm 2017, Đức Phanxicô đã ký một tông hiến mới về các trường đại học và phân khoa của Giáo hội Veritatis gaudium , được công bố vào ngày 29 tháng 1 năm 2018.

Một Tông huấn khác, Gaudete et exsultate ( Hãy vui mừng và hân hoan ), đã được xuất bản vào ngày 19 tháng 3 năm 2018, đề cập đến " lời kêu gọi nên thánh trong thế giới ngày nay" dành cho tất cả mọi người. Ông phản đối các phiên bản đương thời của thuyết ngộ đạo và tà giáo Pelagian , đồng thời mô tả cách các mối phúc của Chúa Giê-su kêu gọi mọi người "đi ngược dòng".

Vào tháng 2 năm 2019, Đức Phanxicô thừa nhận rằng các linh mục và giám mục đã lạm dụng tình dục các nữ tu .  Ngài giải quyết vấn đề này và vụ bê bối lạm dụng tình dục của giáo sĩ bằng cách triệu tập một hội nghị thượng đỉnh về lạm dụng tình dục của giáo sĩ ở Rome từ ngày 21–24 tháng 2 năm 2019.  Tiếp theo hội nghị thượng đỉnh đó, vào ngày 9 tháng 5 năm 2019, Francis đã ban hành tự sắc Vos estis lux mundi quy định các trách nhiệm, bao gồm cả việc báo cáo trực tiếp với Tòa thánh về các giám mục và cấp trên của một người, đồng thời liên quan đến một giám mục khác trong tổng giáo phận của giám mục bị buộc tội.

Vào ngày 30 tháng 9 năm 2020, ông đã xuất bản tông thư Scripturae sacraeaffus để kỷ niệm 100 năm ngày mất của Jerome .

Vào ngày 4 tháng 10 năm 2020, vào ngày lễ Thánh Phanxicô Assisi, Đức Phanxicô đã xuất bản thông điệp Fratelli tutti về tình huynh đệ và tình bạn xã hội, sử dụng chính từ ngữ của Thánh Phanxicô để mô tả tình anh chị em phổ quát của chúng ta.

Vào ngày 8 tháng 12 năm 2020 vào Lễ Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội , Đức Thánh Cha Phanxicô đã công bố tông thư Patris corde ("Với Trái Tim của Người Cha").  Để đánh dấu dịp này, Giáo hoàng đã công bố "Năm Thánh Giuse" từ ngày 8 tháng 12 năm 2020 đến ngày 8 tháng 12 năm 2021 nhân dịp Kỷ niệm 150 năm Tuyên bố Thánh Giuse là Đấng Bảo trợ của Giáo hội Hoàn vũ .

Vào ngày 1 tháng 6 năm 2021, Đức Phanxicô đã công bố tông hiến Pascite gregem Dei .

Đức Thánh Cha Phanxicô đã ban hành tự sắc Traditionis custodes vào ngày 16 tháng 7 năm 2021. Tài liệu bãi bỏ các phép cử hành Thánh lễ Tridentine do Đức Bênêđictô XVI thiết lập trước đó trong Summorum Pontificum năm 2007 , với Traditionis cutodes thiết lập các hạn chế gia tăng đối với việc sử dụng Sách lễ Rôma năm 1962 . Giáo hoàng Francis đã tuyên bố trong một bức thư kèm theo tự sắc nhấn mạnh rằng Thánh lễ của Đức Phaolô VI sẽ mang lại "sự hiệp nhất mà tôi dự định tái thiết lập trong toàn bộ Giáo hội theo Nghi thức Rôma."  Vào ngày 11 tháng 2, Đức Thánh Cha Phanxicô gặp gỡ hai linh mục thuộc Huynh đoàn Linh mục Thánh Phêrô(FSSP) và trấn an họ rằng các Custodes Traditionis không ảnh hưởng đến cộng đồng của họ và cho phép họ, bằng văn bản, sử dụng tất cả các sách phụng vụ năm 1962. Ông cũng ngụ ý rằng các Custodes Traditionis không áp dụng cho tất cả các cộng đồng Công giáo truyền thống, không chỉ FSSP .

Đại kết và đối thoại liên tôn[sửa | sửa mã nguồn]

Đức Phanxicô tiếp tục truyền thống của Công đồng Vatican II và của các giáo hoàng kể từ Công đồng trong việc thúc đẩy chủ nghĩa đại kết với các giáo phái Kitô giáo khác , cũng như khuyến khích đối thoại với các nhà lãnh đạo của các tôn giáo khác; ông cũng đã ủng hộ hòa bình với những người tuyên bố không có tín ngưỡng tôn giáo.

Chức danh Đức Ông[sửa | sửa mã nguồn]

Vào tháng 1 năm 2014, Đức Phanxicô nói rằng ông sẽ bổ nhiệm ít Đức ông hơn và chỉ bổ nhiệm những người được vinh danh ở cấp bậc thấp nhất trong ba cấp bậc Đức ông còn sống sót, tuyên úy của Đức Thánh Cha . Nó sẽ chỉ được trao cho các linh mục giáo phận ít nhất 65 tuổi. Trong suốt 15 năm làm tổng giám mục Buenos Aires, Đức Phanxicô chưa bao giờ tìm kiếm tước vị cho bất kỳ linh mục nào của mình. Người ta tin rằng ông liên kết nó với chủ nghĩa nghề nghiệp và thứ bậc của giáo sĩ, mặc dù ông không áp dụng hạn chế này đối với các giáo sĩ làm việc trong Giáo triều La Mã hoặc đoàn ngoại giao, nơi mà chủ nghĩa nghề nghiệp thậm chí còn là mối quan tâm lớn hơn.

Phong thánh và phong chân phước[sửa | sửa mã nguồn]

Đức Phanxicô đã chủ trì lễ phong thánh đầu tiên trong triều đại giáo hoàng của ngài vào ngày 12 tháng 5 năm 2013, trong đó ngài đã phong thánh cho các Thánh Tử đạo ở Otranto . Antonio Primaldo và 812 bạn đồng hành của ông, những người đã bị người Ottoman hành quyết vào năm 1480,  cũng như các nữ tu Laura của Thánh Catherine of Siena và María Guadalupe García Zavala – trong lần phong thánh đầu tiên này, ông đã vượt qua kỷ lục của Giáo hoàng John Paul II trong việc phong thánh cho nhiều vị thánh nhất trong một triều đại giáo hoàng.  Francis đã phê chuẩn việc phong thánh cho Angela of Foligno vào ngày 9 tháng 10 sau đó và sau đó là Peter Faber Dòng Tên vào ngày 17 tháng 12 sau đó.

Giáo hoàng đã phê chuẩn các lễ phong thánh tiếp theo vào ngày 3 tháng 4 năm 2014 cho tu sĩ Dòng Tên José de Anchieta cũng như nữ tu dòng Ursuline Marie of the Incarnation và giám mục François de Laval .  Đức Phanxicô đã phong thánh cho hai vị tiền nhiệm là Gioan XXIII và Gioan Phaolô II vào ngày 27 tháng 4 năm 2014 và phong thánh cho sáu vị thánh khác vào ngày 23 tháng 11 sau đó.  Giáo hoàng đã phong thánh cho Joseph Vaz trong chuyến viếng thăm Sri Lanka vào ngày 14 tháng 1 năm 2015 và phong thánh cho bốn vị thánh nữa vào ngày 17 tháng 5 sau đó; ông đã phong thánh cho Junípero Serra vào ngày 23 tháng 9 khi đến thăm Hoa Kỳ và sau đó phong thánh cho bốn vị thánh vào ngày 18 tháng 10, bao gồm cả cặp vợ chồng đầu tiênđược mệnh danh là thánh.  Francis đã phong thánh cho Maria Elisabeth Hesselblad và Stanislaus Papczyński vào ngày 5 tháng 6 năm 2016 và sau đó phong thánh cho Teresa of Calcutta vào ngày 4 tháng 9; ông đã phong thánh thêm bảy vị thánh vào ngày 16 tháng 10.  Giáo hoàng đã phong thánh cho hai thị nhân trẻ em Francisco và Jacinta Marto trong chuyến viếng thăm Fátima vào giữa năm 2017 và phong thánh cho 35 vị thánh khác vào ngày 15 tháng 10.  Đức Phanxicô đã công nhận bảy vị hiển thánh vào ngày 14 tháng 10 năm 2018, đứng đầu trong số đó là vị tiền nhiệm của ngài là Giáo hoàng Phaolô VI và Óscar Romero . Đức Phanxicô sau đó đã xác nhận việc phong thánh cho Bartholomew ở Braga vào giữa năm 2019.  Vào ngày 13 tháng 10 năm 2019, Đức Phanxicô đã phong thánh cho năm vị thánh mới, trong đó có Hồng y John Henry Newman .  Giáo hoàng xác nhận việc phong thánh cho Margherita della Metola vào ngày 24 tháng 4 năm 2021.

Giáo hoàng cũng đã tiếp tục thực hành phong chân phước được cử hành tại nơi xuất thân của cá nhân mặc dù đã chính ông chủ trì lễ phong chân phước ba lần: cho Paul Yun Ji-Chung và 123 bạn đồng hành vào ngày 16 tháng 8 năm 2014, vị tiền nhiệm của ông là Giáo hoàng Paul VI vào ngày 19 tháng 10 2014, và hai vị tử đạo người Colombia vào ngày 8 tháng 9 năm 2017.  Đức Thánh Cha đã phê chuẩn phong chân phước cho nhiều người nam và nữ, trong đó có những người như Álvaro del Portillo của Opus Dei (27 tháng 9 năm 2014), vị tử đạo tổng giám mục Óscar Romero (23 tháng 5 năm 2015), hồng y nổi tiếng người Ba Lan Stefan Wyszyński (12 tháng 9 năm 2021) và một số nhóm lớn các vị tử đạo Tây Ban Nha .

Đức Phanxicô cũng xác nhận vị tiền nhiệm Gioan Phaolô I là Đấng Đáng Kính vào ngày 8 tháng 11 năm 2017.

Tiến sĩ của Giáo hội[sửa | sửa mã nguồn]

Vào ngày 21 tháng 2 năm 2015, Đức Phanxicô đã ký sắc lệnh phong Thánh Grêgôriô Narek là Tiến sĩ thứ 36 của Giáo hội ; ông chính thức phong tước hiệu cho vị thánh tại một buổi lễ được tổ chức tại Vương cung thánh đường Thánh Peter vào ngày 12 tháng 4 năm 2015 với sự hiện diện của các phái đoàn từ Nhà thờ Công giáo Armenia và Nhà thờ Tông đồ Armenia .  Vào ngày 20 tháng 1 năm 2022, Đức Phanxicô đã chấp thuận đề nghị phong Thánh Irenaeus thành Lyon là Tiến sĩ Hội thánh thứ 37, chính thức phong tước hiệu này cho ngài, cùng với danh hiệu bổ sung Tiến sĩ unitatis ("Tiến sĩ Hiệp nhất") trong một nghị định ban hành ngày 21 tháng Giêng.

Công nghị[sửa | sửa mã nguồn]

Tại công nghị đầu tiên dưới triều đại giáo hoàng của mình, được tổ chức vào ngày 22 tháng 2 năm 2014, Đức Phanxicô đã tấn phong 19 hồng y mới. Vào thời điểm họ được nâng lên cấp bậc đó, 16 trong số các tân hồng y này dưới 80 tuổi và do đó đủ điều kiện bỏ phiếu trong mật nghị giáo hoàng .  Những người mới được bổ nhiệm bao gồm các giám mục từ Nam Mỹ, Châu Phi và Châu Á, bao gồm cả những người được bổ nhiệm ở một số quốc gia nghèo nhất thế giới, chẳng hạn như Chible Langlois từ Haiti và Philippe Nakellentuba Ouedraogo từ Burkina Faso .  Công nghị là dịp hiếm hoi mà Đức Phanxicô và vị tiền nhiệm của ngài, Đức Bênêđictô XVI , xuất hiện cùng nhau trước công chúng.

Bênêđictô XVI cũng tham dự công nghị thứ hai vào ngày 14 tháng 2 năm 2015, tại đó Đức Phanxicô đã tấn phong 20 tân hồng y, với 15 vị dưới 80 tuổi và 5 vị trên 80 tuổi. Giáo hoàng tiếp tục bổ nhiệm các hồng y từ các vùng ngoại vi, chẳng hạn như Charles Maung Bo của Myanmar và Soane Patita Paini Mafi của Tonga .

Đức Phanxicô đã chủ trì công nghị thứ ba trong triều đại giáo hoàng của mình vào ngày 19 tháng 11 năm 2016, tấn phong 17 tân hồng y. Trong tổng số đó vào thời điểm họ được thăng chức, 13 người dưới 80 tuổi và 4 người trên 80 tuổi. Đức Phanxicô tiếp tục thực hành trước đây của mình là nâng các hồng y từ các vùng ngoại vi, một lần nữa nhấn mạnh đến châu Á và châu Phi, chẳng hạn như Patrick D'Rozario từ Bangladesh và Dieudonné Nzapalainga từ Cộng hòa Trung Phi , đồng thời nêu tên ba hồng y người Mỹ đầu tiên trong triều đại giáo hoàng của ngài l.

Giáo hoàng đã chủ trì công nghị thứ tư để tấn phong 5 tân hồng y vào chiều ngày 28 tháng 6 năm 2017. Mỗi người trong số 5 người đều dưới 80 tuổi và do đó đủ điều kiện để bỏ phiếu trong mật nghị giáo hoàng. Công nghị này đáng chú ý vì thực tế là, với việc giáo hoàng tiếp tục xu hướng thăng hồng y từ nhiều lĩnh vực khác nhau, không có hồng y nào được thăng lên thuộc Giáo triều La Mã, và một vị chỉ là giám mục phụ tá.

Đức Phanxicô đã chủ trì công nghị thứ năm của mình để tấn phong 14 tân hồng y vào ngày 28 tháng 6 năm 2018. Mười một vị đầu tiên dưới 80 tuổi, và do đó, đủ điều kiện bỏ phiếu trong mật nghị giáo hoàng trong tương lai trong khi ba vị cuối cùng trên 80 tuổi. , và do đó, không đủ điều kiện để bỏ phiếu trong mật nghị giáo hoàng.  Giáo hoàng tiếp tục phong tục bổ nhiệm Đại diện của Rome và một bộ trưởng giáo triều là hồng y, đồng thời chỉ định người thay thế ông cho Quốc vụ khanh trước khi ông được chuyển đến bộ phận giáo triều. Giáo hoàng cũng tiếp tục thực hành trao mũ đỏ cho những người đến từ các vùng ngoại vi như Madagascar, Pakistan và Iraq, và giống như năm 2016, đã phong một linh mục làm hồng y. Công nghị cũng đáng chú ý vì việc Đức Phanxicô đặt tên cho người phát nguyện của giáo hoàng Konrad Krajewski với tư cách là hồng y, đánh dấu cơ hội đầu tiên mà người phát nguyện được phong làm hồng y. Bản thân Francis sau đó đã nói rằng ông muốn văn phòng của người quyên góp sẽ nhận được chiếc mũ đỏ trong tương lai vì đây là một nhánh quan trọng của Vatican.

Vào ngày 1 tháng 9 năm 2019, sau bài phát biểu trong Kinh Truyền Tin Chúa Nhật hàng tuần, Đức Phanxicô bất ngờ công bố việc bổ nhiệm 13 tân hồng y. Trong số này, 10 người được bổ nhiệm dưới 80 tuổi và do đó sẽ trở thành hồng y cử tri , bên cạnh ba người trên 80 tuổi. Các tân hồng y được chính thức tấn phong tại công nghị cử hành vào ngày 5 tháng 10 năm 2019.  Hầu hết các tân hồng y đến từ các vùng ngoại vi của nhà thờ và các nước đang phát triển. Hai người mới được bổ nhiệm đến từ các quốc gia đa số theo đạo Hồi ( Maroc và Indonesia ), trong khi hai người khác được biết đến với công việc của họ về các vấn đề người tị nạn và di cư.  Hành động này đã lấy số hồng y cử tri do Đức Phanxicô bổ nhiệm vào hàng Hồng y vào khoảng 70 trong số gần 130.

Đức Phanxicô đã tấn phong 13 tân hồng y vào ngày 28 tháng 11 năm 2020; chín người được bổ nhiệm dưới 80 tuổi, do đó, có thể bỏ phiếu trong mật nghị giáo hoàng trong tương lai.  Giáo hoàng cũng đề cử bốn hồng y trên 80 tuổi. Hầu hết những người mới được bổ nhiệm này tiếp tục xu hướng mà Đức Phanxicô tuân thủ, bổ nhiệm các hồng y đầu tiên đại diện cho Brunei và Rwanda . Đức Phanxicô cũng đề cử vị hồng y người Mỹ gốc Phi đầu tiên ( Gregory ), đồng thời nêu tên vị tu sĩ Dòng tu dòng Phanxicô ( Gambetti ) trong gần 160 năm, và vị đầu tiên đến từ Siena ( Lojudice ) kể từ năm 1801. Ba trong số những người được bổ nhiệm của ông chỉ là linh mục khi họ được đề cử, do đó, hai người (Gambetti và Feroci ) đã nhận được sự tấn phong giám mục của họ , trong khi một người ( Cantalamessa ) đã được trao quyền miễn trừ của giáo hoàng.

Năm Lòng Thương Xót[sửa | sửa mã nguồn]

Với sắc lệnh của giáo hoàng vào tháng 4 năm 2015 , Misericordiae Vultus ( tiếng Latinh : "Diện mạo của Lòng Thương Xót "), Đức Phanxicô đã khai mạc Năm Thánh Đặc biệt về Lòng Thương Xót, bắt đầu từ ngày 8 tháng 12 năm 2015, Lễ Trọng Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội , đến Chúa Nhật cuối cùng trước Mùa Vọng và Lễ Trọng Chúa Kitô Vua Vũ Trụ ngày 20 tháng 11 năm 2016.

Các Cửa Thánh của các vương cung thánh đường lớn ở Rôma (bao gồm cả Cửa Lớn của Thánh Phêrô) đã được mở, và các "Cửa Lòng Thương Xót" đặc biệt đã được mở tại các thánh đường và các nhà thờ lớn khác trên khắp thế giới, nơi các tín hữu có thể được hưởng ân xá bằng cách hoàn thành các điều kiện thông thường để cầu nguyện theo ý giáo hoàng, xưng tội, từ bỏ tội lỗi và rước lễ.  Trong Mùa Chay năm đó, các nghi thức đền tội đặc biệt kéo dài 24 giờ sẽ được cử hành, và trong năm, các linh mục có trình độ và kinh nghiệm đặc biệt được gọi là "Những người thừa sai của Lòng thương xót" sẽ có mặt ở mọi giáo phận để tha thứ cho cả những người nghiêm khắc, đặc biệt. -trường hợp tội lỗi thường dành cho Tòa Ân Giải Tòa Thánh .

Đức Phanxicô đã thiết lập Ngày Thế Giới Người Nghèo trong Tông Thư Misericordia et Misera , ban hành ngày 20 tháng 11 năm 2016 để kỷ niệm kết thúc Năm Thánh Ngoại Thường Lòng Thương Xót.

Đại dịch Covid-19[sửa | sửa mã nguồn]

Trong đại dịch COVID-19 , Đức Phanxicô đã hủy các buổi tiếp kiến ​​chung thường lệ của ngài tại Quảng trường Thánh Phêrô để ngăn đám đông tụ tập và lây lan vi-rút vốn đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến nước Ý .  Ông khuyến khích các linh mục đến thăm bệnh nhân và nhân viên y tế;  thúc giục các tín hữu đừng quên người nghèo trong thời kỳ khủng hoảng;  cầu nguyện cho những người nhiễm virus ở Trung Quốc;  và khẩn cầu Đức Trinh Nữ Maria dưới tước hiệu Salus Populi Romani của Mẹ , khi Giáo phận Rôma cử hành một thời gian cầu nguyện và ăn chay để tưởng nhớ các nạn nhân. Giáo hoàng tỏ ra không hài lòng vào ngày 13 tháng 3 năm 2020, khi biết tin Tổng đại diện đã đóng cửa tất cả các nhà thờ trong Giáo phận Rôma. Bất chấp việc Ý đang bị phong tỏa cách ly , Đức Phanxicô đã cầu xin "đừng để ... người dân một mình" và làm việc để đảo ngược một phần việc đóng cửa.

Vào ngày 20 tháng 3 năm 2020, Đức Phanxicô đã yêu cầu Bộ Thúc đẩy sự Phát triển Con người Toàn diện (DPIHD) thành lập Ủy ban COVID-19 của Vatican để bày tỏ mối quan tâm của Giáo hội đối với cuộc khủng hoảng do đại dịch COVID-19 gây ra và đề xuất các biện pháp ứng phó với các tác động kinh tế-xã hội có thể xảy ra. những thách thức bắt nguồn từ đó.

Vào ngày 27 tháng 3, Đức Phanxicô đã ban phép lành ngoại thường Urbi et Orbi .  Trong bài giảng về việc làm dịu cơn bão trong Tin Mừng theo thánh Marcô , Đức Phanxicô đã mô tả bối cảnh: "Bóng tối dày đặc đã dày đặc trên các quảng trường, đường phố và thành phố của chúng ta; nó bao trùm cuộc sống của chúng ta, lấp đầy mọi thứ bằng sự im lặng điếc tai và một khoảng trống hoang vắng. làm tê liệt mọi thứ trong hành trình của nó: bạn có thể cảm thấy nó trong không khí, bạn có thể cảm thấy nó trong cử chỉ của bạn ... Trước đau khổ, nơi đo lường sự phát triển thực sự của các dân tộc chúng ta, chúng ta khám phá và cảm nghiệm lời cầu nguyện tư tế của Chúa Giêsu : 'có thể tất cả là một'."

Francis khẳng định việc tiêm phòng COVID là một nghĩa vụ đạo đức. Francis tuyên bố rằng mọi người có trách nhiệm chăm sóc bản thân, "và điều này có nghĩa là tôn trọng sức khỏe của những người xung quanh chúng ta. Chăm sóc sức khỏe là một nghĩa vụ đạo đức", ông nói.

Để đối phó với tác hại kinh tế do đại dịch COVID-19 gây ra, Đức Phanxicô tuyên bố rằng bây giờ là lúc để xem xét việc thực hiện mức lương cơ bản phổ quát .

Chiến tranh Nga-Ukraine[sửa | sửa mã nguồn]

Sau cuộc xâm lược Ukraine vào tháng 2 năm 2022 của Nga và sự leo thang của Chiến tranh Nga-Ukraine , Đức Phanxicô đã đến thăm đại sứ quán Nga ở Rome trong điều được mô tả là một "động thái chưa từng có".  Đức Phanxicô đã gọi điện cho tổng thống Ukraina Volodymyr Zelenskyy , nói rõ "nỗi buồn" của ông khi Vatican làm việc để tìm "cơ hội đàm phán."  Khi cuộc xâm lược bắt đầu, tổng giám mục chính của Giáo hội Công giáo Hy Lạp Ukraina Sviatoslav Shevchuk đã hủy chuyến đi thăm Francis ở Florence. Vào ngày 25 tháng 2, một ngày sau khi cuộc xâm lược bắt đầu, Francis đảm bảo với Shevchuk qua một cuộc điện thoại rằng "anh ấy sẽ làm mọi thứ có thể để giúp chấm dứt xung đột Ukraine."  Trong bài diễn văn trong Kinh Truyền Tin ngày 27 tháng 2, Đức Phanxicô kêu gọi hòa bình, nói rằng, "Hãy im lặng các loại vũ khí!"  Francis cũng gửi hai hồng y cấp cao với viện trợ đến Ukraine vào đầu tháng Ba.  Những đặc phái viên này là người bố thí của giáo hoàng, Hồng y Konrad Krajewski , và Hồng y Michael Czerny , người đứng đầu văn phòng của giáo hoàng phụ trách vấn đề di cư, từ thiện, công lý và hòa bình. Phái bộ này, bao gồm nhiều chuyến đi,  được coi là một động thái ngoại giao hết sức bất thường của Vatican. Đức Thánh Cha Phanxicô đã thánh hiến cả Nga và Ukraine vào ngày 25 tháng 3 năm 2022 (xem thánh hiến nước Nga ).

Vào giữa tháng 5 năm 2022, Đức Phanxicô mô tả cuộc xâm lược Ukraine của Nga là “có lẽ bằng cách nào đó hoặc bị khiêu khích hoặc không bị ngăn chặn[.]”  Đức Phanxicô giải thích rằng nhận xét này không có nghĩa là ngài "thân Putin": "“Sẽ đơn giản thôi và sai khi nói một điều như vậy. Tôi chỉ đơn giản phản đối việc giảm thiểu sự phức tạp thành sự phân biệt giữa người tốt và kẻ xấu, mà không cần lý luận về nguồn gốc và lợi ích, vốn rất phức tạp.”

Vào ngày 24 tháng 8 năm 2022, Giáo hoàng Francis mô tả vụ giết Darya Dugina là một trường hợp những người vô tội phải trả giá cho Chiến tranh Nga-Ukraine . Cùng ngày, đặc phái viên của Ukraine tại Tòa thánh đã phản đối cách mô tả vụ giết người như vậy, nói rằng Dugina là "một trong những nhà tư tưởng của chủ nghĩa đế quốc (Nga)" và do đó không phải là nạn nhân vô tội.

Vào tháng 9 năm 2022, Francis chỉ ra rằng Ukraine có quyền hợp pháp để tự bảo vệ mình và đối thoại với kẻ xâm lược là cần thiết ngay cả khi nó bốc mùi và sau đó nói rằng người Ukraine là những người cao quý là nạn nhân của sự man rợ, quái dị và tra tấn.

Vào ngày 2 tháng 10 năm 2022, Đức Phanxicô đã trực tiếp nói chuyện với Putin và Zelenskyy, đưa ra lời kêu gọi mạnh mẽ tới Putin để ngăn chặn "vòng xoáy bạo lực và chết chóc", nói rằng một cuộc leo thang hạt nhân sẽ mang lại "hậu quả toàn cầu không thể kiểm soát". Phát biểu trước tổng thống Ukraine Zelenskyy, Đức Thánh Cha Phanxicô yêu cầu ông cởi mở về "các đề xuất hòa bình nghiêm túc" đồng thời Đức Phanxicô công nhận rằng Ukraine đã phải hứng chịu một "cuộc xâm lược" và rằng ngài "đau đớn trước sự đau khổ của người dân Ukraine".

Vào tháng 11 năm 2022, Francis đã trả lời phỏng vấn tạp chí Christian America . Trong cuộc phỏng vấn, Francis tuyên bố rằng nhìn chung, người thiểu số Chechnya và Buryats "có lẽ là những người tàn ác nhất nước Nga [nhưng] không phải theo truyền thống Nga". Người phát ngôn Bộ Ngoại giao Nga Maria Zakharova lên án mạnh mẽ những nhận xét này , người bày tỏ rằng những bình luận đó "không còn là chứng sợ Nga nữa , [chúng] là một sự biến thái ở mức độ mà tôi thậm chí không thể gọi tên". Những người khác nhận xét rằng tuyên bố của ông là "phân biệt chủng tộc".

Vai trò của phụ nữ[sửa | sửa mã nguồn]

Vào ngày 11 tháng 1 năm 2021, Đức Phanxicô cho phép các giám mục bổ nhiệm phụ nữ vào các thừa tác vụ giúp lễ và đọc sách . Trong khi các thừa tác vụ được thiết lập này trước đây chỉ dành cho nam giới, phụ nữ Công giáo đã thực hiện các nhiệm vụ này mà không cần thiết lập ở hầu hết các nơi trên thế giới. Đức Phanxicô đã viết rằng các thừa tác vụ này về cơ bản là khác biệt với các thừa tác vụ dành riêng cho các giáo sĩ được phong chức .

Vào tháng 2 năm 2021, Đức Phanxicô công bố bổ nhiệm liên tiếp phụ nữ vào các vị trí mà trước đây chỉ có nam giới nắm giữ. Ngài bổ nhiệm Nathalie Becquart , thành viên Pháp của Dòng Nữ tu Truyền giáo Xavière , làm đồng thứ trưởng đầu tiên của Thượng Hội đồng Giám mục . Bên cạnh đó, một thẩm phán người Ý, Catia Summaria cũng trở thành người phụ nữ đầu tiên Thúc đẩy Công lý tại Tòa phúc thẩm của Vatican.

Tham nhũng tài chính[sửa | sửa mã nguồn]

Đức Phanxicô được ủy nhiệm bằng cách bầu chọn các hồng y để sắp xếp tài chính của Vatican sau những vụ bê bối trong các triều đại của Giáo hoàng Benedict và Giáo hoàng John Paul II. Ông cho biết ông quyết tâm chấm dứt nạn tham nhũng trong Giáo hội Công giáo nhưng không lạc quan lắm vì đây là vấn đề của con người có từ hàng thế kỷ trước.

Dân cư bản địa Canada[sửa | sửa mã nguồn]

Vào ngày 24 tháng 7 năm 2022, Đức Phanxicô bắt đầu chuyến tông du đến Canada , bày tỏ sự đau buồn, phẫn nộ và xấu hổ về việc nhà thờ lạm dụng trẻ em bản địa Canada trong các trường nội trú .  Ông xin lỗi về vai trò của nhà thờ trong "các dự án hủy hoại văn hóa" và cưỡng bức đồng hóa mà đỉnh điểm là hệ thống lạm dụng của các trường nội trú.  Ông hứa hẹn một cuộc điều tra nghiêm túc về lịch sử lạm dụng.

Sức khỏe[sửa | sửa mã nguồn]

Giáo hoàng Francisco và Thượng phụ Đại kết thành Constantinople Bartholomew I tại nhà thờ Mộ Thánh thành Jerusalem, tháng 5 năm 2014.

Giáo hoàng Phanxicô hiện chỉ còn một lá phổi do một lá phổi của ông đã bị cắt bỏ sau khi ông trở thành linh mục không lâu. Nguyên nhân của việc này, theo như ông nói với người viết tiểu sử của mình là vì khi đó ông bị viêm phổi và ba khối u trong phổi; bệnh tình đã đe dọa nghiêm trọng tính mạng của ông trong ba ngày và các bác sĩ đã quyết định cắt đi một lá phổi,[50] nhưng có vẻ Giáo hoàng đã không bị ảnh hưởng nhiều của việc thiếu mất một lá phổi và ông vẫn sống một cuộc sống khỏe mạnh sau sự kiện này.[51] Các bác sĩ chỉ lo ngại rằng ông có thể bị suy giảm khả năng hô hấp nếu trong tương lai ông bị một chứng viêm nhiễm đường hô hấp nào đó.[50]

Phong cách[sửa | sửa mã nguồn]

Ông là một vị Giáo hoàng bình dị. Ông không phô trương quyền thế. Các điểm khác biệt giữa ông và vị Giáo hoàng tiền nhiệm Giáo hoàng Biển Đức XVI là: ông chọn nhẫn mạ bạc thay vì nhẫn vàng, dây chuyền thánh giá sắt thay vì vàng, quần đen thay vì trắng, tất đen thay vì trắng và ông chọn giày đen thay vì giày mềm đỏ đặc trưng của chức Giáo hoàng[52].

Quan điểm[sửa | sửa mã nguồn]

  • Lên tiếng phản đối việc cô lập những người đồng tính:[55][56][57]

Xem thêm[sửa | sửa mã nguồn]

Sách tham khảo

Jorge Bergoglio; Abraham Skorka (2010). Sobre el cielo y la tierra [On Heaven and Earth] (bằng tiếng Tây Ban Nha). Buenos Aires: Editorial Sudamericana. ISBN 9789500732932.[58]

Ghi chú[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Tin tức từ các đơn vị truyền thông đã cung cấp một loạt các bản phiên dịch cho cụm từ này. Theo Đài phát thanh Vatican: "Đức Thánh Cha Phanxicô đã chọn phương châm Miserando atque eligendo, nghĩa là khiêm nhường nhưng được lựa chọn; nghĩa đen trong tiếng Latin là có lòng xót thương, bởi việc lựa chọn ông. Phương châm này là câu mà Giáo hoàng Phanxicô đã sử dụng khi còn là giám mục. Nó được lấy từ các bài giảng của Thánh Bêđa Khả kính trong Phúc Âm của Thánh Mátthêu liên quan đến ơn gọi của mình: 'Chúa Jesus thấy người thu thuế, và vì có lòng thương xót đã chọn ông là một tông đồ, nói với ông: Theo ta.'"[1][2]
  2. ^ Phát âm: [ˈxo̞ɾxe ˈmaɾjo β̞e̞ɾˈɣ̞oɣ̞ljo̞] (tiếng Tây Ban Nha), [berˈɡɔʎʎo] (tiếng Ý)
  3. ^ Lòng sùng kính này kể từ đó lan đến Brazil; nó "thu hút những người với những vấn đề nhỏ".[26] Bergoglio đã tặng một chiếc ly có vẽ hình ảnh của Đức Mẹ tháo gỡ nút thắt cho Giáo hoàng Biển Đức XVI năm 2005.[27]

Chú thích[sửa | sửa mã nguồn]

  1. ^ Scarisbrick, Veronica (ngày 18 tháng 3 năm 2013). “Pope Francis: "Miserando atque eligendo"...”. Đài phát thanh Vatican. Bản gốc lưu trữ ngày 5 tháng 7 năm 2013. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2013.
  2. ^ Công bố huy hiệu của Đức Giáo hoàng Phanxicô
  3. ^ FRANCISCUS
  4. ^ [Snap] New Pope is an Argentine | beyondbrics
  5. ^ “Cardinal Jorge Bergoglio: a profile | CatholicHerald.co.uk”. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  6. ^ “Thời khóa biểu những ngày kế tiếp của Đức tân Giáo hoàng”. Bản gốc lưu trữ ngày 26 tháng 8 năm 2014. Truy cập ngày 14 tháng 3 năm 2013.
  7. ^ St. Francis of Assisi: 'A great, great figure in the church', CNN
  8. ^ Feiden, Douglas (ngày 13 tháng 3 năm 2013). “Pope Francis, the new leader of the Catholic Church, praised by many for practicing what he preaches, his humble nature and his empathy for the poor”. New York Daily News. Truy cập ngày 4 tháng 6 năm 2013.
  9. ^ Vallely, Paul (ngày 14 tháng 3 năm 2013). “Pope Francis profile: Jorge Mario Bergoglio, a humble man who moved out of a palace into an apartment, cooks his own meals and travels by bus”. The Independent. Truy cập ngày 4 tháng 6 năm 2013.
  10. ^ “Pope Appeals for More Interreligious Dialogue”. ngày 22 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 16 tháng 6 năm 2013.
  11. ^ BBC: Pope Francis' first moves hint at break with past, ngày 16 tháng 3 năm 2013
  12. ^ Holy Mass In The Parish Of St. Anna In The Vatican, ngày 17 tháng 3 năm 2013.
  13. ^ Forbes reveals World's Most Powerful People 2013 - with Vladimir Putin taking top spot
  14. ^ Forbes: Putin đứng đầu danh sách 72 người quyền lực nhất thế giới
  15. ^ “Pope Francis, The People's Pope”. TIME. Truy cập ngày 11 tháng 12 năm 2013.
  16. ^ Burke, Daniel (ngày 3 tháng 12 năm 2013). “Pope: I was once a bar bouncer”. CNN. Truy cập ngày 3 tháng 12 năm 2013.
  17. ^ “2013 Person of the Year: Pope Francis”. TIME.com. Truy cập 2 tháng 10 năm 2015.
  18. ^ “Pope used to be a bouncer”. Mail Online. Truy cập 18 tháng 2 năm 2015.
  19. ^ Fernández, Henar (ngày 14 tháng 3 năm 2013). “Papa Francisco: biografía del jesuita Jorge Mario Bergoglio”. Madrid Actual. Bản gốc lưu trữ ngày 29 tháng 10 năm 2013. Truy cập ngày 18 tháng 3 năm 2013.
  20. ^ “The Cardinals of the Holy Roman Church – Biographies – A”. .fiu.edu. Bản gốc lưu trữ ngày 26 tháng 8 năm 2014. Truy cập ngày 19 tháng 3 năm 2013.
  21. ^ [The Vatican Today, 13 Mar 2013, Biograpgy: who is Jorge Mario Bergoglio? Lưu trữ 2017-10-18 tại Wayback Machine, retrieved 6 Apr 2013
  22. ^ “Giới thiệu thân thế tân Giáo hoàng”. Truy cập 14 tháng 3 năm 2013. Đã bỏ qua tham số không rõ |pulisher= (gợi ý |publisher=) (trợ giúp)
  23. ^ Nhân dịp sinh nhật ĐTC: tìm hiểu danh hiệu Đức Mẹ Tháo Gỡ Nút Thắt
  24. ^ “El Santuario”. Parroquia San José del Talar. Truy cập ngày 14 tháng 3 năm 2013.[liên kết hỏng]
  25. ^ Baumann, Andrea (ngày 15 tháng 3 năm 2013). “Was Papst Franziskus in Augsburg machte”. Augsburger Allgemeine (bằng tiếng Đức). Truy cập ngày 20 tháng 3 năm 2013.
  26. ^ Bellos, Alex (ngày 23 tháng 12 năm 2001). “Virgin painting ties Brazilians in knots”. London: The Guardian (UK). Truy cập ngày 14 tháng 3 năm 2013.
  27. ^ Jiménez, Pablo (14 tháng 3 năm 2013). “The Pope's chalice: silver-made, austere and featuring Our Lady of Luján”. Buenos Aires Herald. Bản gốc lưu trữ ngày 17 tháng 3 năm 2013. Truy cập 14 tháng 3 năm 2013.
  28. ^ “Bergoglio, Jorge Mario”. Breve biografía de obispos (bằng tiếng Tây Ban Nha). La Agencia Informativa Católica Argentina. Bản gốc lưu trữ ngày 12 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 15 tháng 3 năm 2013.
  29. ^ “Francis Toughened by Argentine Politics Ready for Papal Test”. Blomberg. Truy cập ngày 15 tháng 3 năm 2013.
  30. ^ “Jesuit Argentine Cardinal Bergoglio elected pope, takes name Francis”. jesuit.org. Truy cập ngày 16 tháng 3 năm 2013.
  31. ^ “Haley Cohen, "Slum Priest: Pope Francis' Early Year", ''The Atlantic'', ngày 20 tháng 3 năm 2013”. Theatlantic.com. ngày 20 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 23 tháng 6 năm 2013.
  32. ^ Sergio del Águila, El cardenal argentino Jorge Mario Bergoglio es el nuevo Papa
  33. ^ "Quasi in lacrime" (almost in tears)
  34. ^ Ecco come andò davvero il Conclave del 2005 lastampa.it (Italian)”. La Stampa. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  35. ^ McCarthy, John (ngày 3 tháng 3 năm 2013). “Profile: New pope, Jesuit Bergoglio, was runner-up in 2005 conclave”. Ncronline.org. Bản gốc lưu trữ ngày 3 tháng 6 năm 2017. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  36. ^ 'Toward The Conclave Part III: The Candidates'. ngày 18 tháng 4 năm 2005. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2012.
  37. ^ “FRANCISCUS”. Holy See. ngày 13 tháng 3 năm 2013. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 14 tháng 3 năm 2013. Annuntio vobis gaudium magnum; habemus Papam: Eminentissimum ac Reverendissimum Dominum, Dominum Georgium MariumSanctae Romanae Ecclesiae Cardinalem Bergoglioqui sibi nomen imposuit Franciscum
  38. ^ “Habemus Papam! Cardinal Bergolio Elected Pope - Fracis I”. Bản gốc lưu trữ ngày 16 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 14 tháng 3 năm 2013.
  39. ^ “Cardinal Jorge Mario Bergoglio of Argentina Named as New Pope of the Roman Catholic Church”. CNBC. ngày 13 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  40. ^ Michael Martinez, CNN Vatican analyst: Pope Francis' name choice 'precedent shattering', CNN (ngày 13 tháng 3 năm 2013). Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  41. ^ David Batty. “Pope named after Francis of Assisi heralded by gull atop Sistine chimney | World news”. The Guardian. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  42. ^ “Argentina's Bergoglio becomes Pope Francis – This Just In - CNN.com Blogs”. News.blogs.cnn.com. Truy cập ngày 14 tháng 3 năm 2013.
  43. ^ Rice-Oxley, Mark. “Pope Francis: the humble pontiff with practical approach to poverty”. The Guardian. Guardian News and Media Limited. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  44. ^ Glauber, Bill. “Pope's name may connect to Jesuit roots - not Francis of Assisi”. JSOnline. Journal Interactive Milwaukee. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  45. ^ “Giáo hoàng giải thích lý do ngài chọn danh hiệu Phanxicô”. Bản gốc lưu trữ ngày 19 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 18 tháng 3 năm 2013.
  46. ^ “Cardinal Dolan Talks About The Choice Of Pope Francis”. CBS 2 News. WCBS-TV. ngày 13 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  47. ^ Emily Alpert, Vatican: It's Pope Francis, not Pope Francis I, Los Angeles Times (ngày 13 tháng 3 năm 2013). Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  48. ^ “Pope Francis: 13 key facts about the new pontiff”. The Guardian. ngày 13 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 13 tháng 3 năm 2013.
  49. ^ “Diẽn từ của Đức Tân Giáo hoàng Phanxicô Đệ Nhất”. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 14 tháng 3 năm 2013.
  50. ^ a b Una deficiencia pulmonar no le impide sostener un alto ritmo de trabajo
  51. ^ Tân Giáo hoàng và Vatican bbc.com.uk truy cập 17 tháng 3 năm 2013
  52. ^ [1]
  53. ^ Katholiken müssen sich nicht "wie Kaninchen" vermehren, SZ, 19.01.2015
  54. ^ Papst: Gute Katholiken müssen sich nicht wie die Karnickel vermehren, AFP, Zeit, 19.01.2015
  55. ^ "Wer bin ich, über ihn zu richten?", SZ, 29.07.2013
  56. ^ Akin, Jimmy (ngày 29 tháng 7 năm 2013). “7 things you need to know about what Pope Francis said about gays”. National Catholic Register.
  57. ^ Trần Mạnh Trác. “Nguyên nhân những tranh cãi chung quanh các bài phỏng vấn của Đức Giáo hoàng”. VietCatholic.
  58. ^ Google Books: Sobre el cielo y la tierra / On Heaven and Earth

Liên kết ngoài[sửa | sửa mã nguồn]

Phương tiện thông tin
Hình ảnh
Khói trắng bay lên sau Mật nghị Hồng y
Video
Khói trắng trên YouTube
Habemus Papam trên YouTube
Lần đầu xuất hiện và phát biểu trên YouTube


Người tiền nhiệm
Biển Đức XVI
Danh sách các giáo hoàng
Người kế nhiệm
đương nhiệm